Chương 164: Nhị Sư Huynh Cảm Động
Chúng tù phạm:
-...
Vương Khả không để ý tới đám tù phạm này, mà đến hàng rào bên cạnh đại lao, dùng phi kiếm chém khóa cửa, đi ra ngoài.
Giờ phút này, mọi người trong phòng bài bạc, phía trên quảng trường đại lao Thần Long đảo đều đình chỉ đánh bài, cùng vây quanh Vạn Xà Trì, chỉ vào trung tâm Vạn Xà Trì, giống như đang vây xem cái gì.
- Ồ? Tình huống gì vậy?
Vương Khả tò mò đi tới.
- Mau nhìn, mau nhìn! Có người từ trên núi rơi xuống, rớt xuống trung tâm Vạn Xà Trì!
- Hình như là một đứa bé? Con cái nhà ai rơi xuống Vạn Xà Trì vậy? Đây là xong đời rồi!
- Còn đang hô cứu mạng kìa!
- Giọng nói có chút giống Thánh Tử?
- Đánh rắm, Thánh Tử là thân phận gì, làm sao có thể rơi xuống Vạn Xà Trì chứ?
- Xong đời, không ai dám xông vào bên trong Vạn Xà Trì, bị vạn xà cắn xé, không thể sống được?
- Chết chắc! Đứa bé kia chết chắc rồi!
Chúng tà ma vây xem, không ngừng thở dài, dù sao, Vạn Xà Trì cũng có trận pháp, chẳng những vây khốn vô số rắn độc, càng áp chế tu vi tu chân giả, dưới Nguyên Anh cảnh, rơi vào trong đó cũng như phàm nhân, chính là nói, cho dù Kim Đan cảnh rơi vào, cũng giống như phàm nhân, bị vạn xà cắn xé.
Cho nên, ai nguyện ý xuống dưới chứ? Không ai muốn xuống cả!
Vương Khả đẩy đám người ra, đi lên phía trước, tò mò nhìn nơi xa.
Ngay tại lúc đó, trời tờ mờ sáng.
Đồng An An ở bên trong một gian đại điện trên Thần Long đảo. Tay bưng một chén chân nguyên huyết, giống như đang đợi cái gì.
- Đàn chủ, ngươi yên tâm, ta cam đoan thời khắc này Vương Khả không có mặt, không ai có thể giúp hắn chứng minh hắn không liên quan đến việc Thánh Tử chết!
Bắc đổ thần kích động nói.
- Đừng xảy ra sai lầm nữa!
Đồng An An trầm giọng nói.
- Sẽ không, giờ phút này Vương Khả đang hưởng thụ quá trình ma hóa, cửa lớn gian phòng của hắn, chẳng những bị ta khóa, càng dùng trận pháp phong cấm, hắn có đánh cũng không mở được cửa, hơn nữa, chỉ cần hắn vừa đụng vào cánh cửa, ta sẽ nhận được cảnh báo, đến bây giờ không có cảnh báo, nói rõ hắn ngay cả chốt cửa cũng không sờ một cái, hắn đang hưởng thụ tù phạm kia, ha ha, hắn làm sao biết, chúng ta đang tính kế hắn?
Bắc đổ thần cười nói.
- Ngươi xác định hắn sẽ không ra được?
- Ta xác định, chỉ cần hắn vừa động đến chốt cửa, ta sẽ biết, nhất định giờ phút này hắn vẫn chưa đi ra!
Bắc đổ thần tự tin nói.
- Vậy là tốt rồi!
Trong mắt Đồng An An lóe lên vẻ hài lòng.
- Đúng rồi, Thánh Tử có bị che mặt lại không?
Bắc đổ thần lo lắng nói.
- Yên tâm, Thánh Tử đã bị che đầu lại, ném vào Vạn Xà Trì! Tu vi Thánh Tử yếu ớt, rơi xuống Vạn Xà Trì, chỉ có một đường chết! Vải che mặt dùng tài liệu đặc biệt chế tác, rất nhanh sẽ hòa tan không còn, thời điểm trời sáng, tất cả mọi người sẽ biết rõ người chết là Thánh Tử, sau đó... !
Đồng An An híp mắt nói.
- Sau đó, đàn chủ sẽ tự mình đi đuổi bắt Vương Khả, chẳng những để hắn phun ra tiền tài, chân nguyên huyết thắng được những ngày này, còn khiến hắn gánh vác tội danh giết hại Thánh Tử, đến lúc đó, xin đàn chủ báo thù cho Thánh Tử, tự tay giết Vương Khả!
Bắc đổ thần kích động nói.
- Ha ha ha ha ha!
Đồng An An cười to nói.
- Thánh Tử bị vạn xà tươi sống cắn chết ở trước mặt tất cả mọi người, Vạn Xà Trì mà, sẽ không có ai đi cứu hắn, Thánh Tử chết chắc rồi, Vương Khả cũng chết chắc rồi!
Bắc đổ thần cười to nói.
- Ha ha ha ha ha!
...
Đại lao Thần Long đảo!
Chu Yếm và mọi người phát hiện có người rơi xuống trung tâm Vạn Xà Trì từ rất sớm, hắn hô hào cứu mạng, nhưng không ai có ý tứ xuống dưới cứu người.
Nói đùa cái gì vậy? Đây là Vạn Xà Trì đấy, không muốn sống nữa sao mà xuống dưới? Bản thân còn không nhìn ra con cái nhà ai, bị vạn xà cắn xé, đáng đời.
Chu Yếm cũng nhìn một lát, vừa nghiêng đầu, Chu Yếm trợn mắt nhìn thấy Vương Khả nghênh ngang đi tới.
Nhìn thấy Vương Khả đi tới, trong lòng Chu Yếm liền không thoải mái, đây là sảng khoái xong rồi sao?
Đều là ngồi tù, dựa vào cái gì mà ngươi có thể sống thoải mái như vậy? Dựa vào cái gì ta lại thảm như vậy?
Chu Yếm trốn ở đằng sau đám người, không để Vương Khả phát hiện.
Hình như Vương Khả cũng bị mọi người vây xem hấp dẫn, đẩy đám người ra, đi đến phía trước nhất.
Vương Khả đứng ở phía trước nhất, nhìn đến vị trí có tiếng kêu la, nhíu mày nghi hoặc.
- Hả? Tình huống gì vậy? Tất cả mọi người đến xem chuyện gì náo nhiệt sao? Có người rơi xuống Vạn Xà Trì ư?
Vương Khả ngạc nhiên nhìn về phương xa.
Vương Khả không biết, sau lưng hắn có một Chu Yếm đang ghen tỵ nổi điên, dữ tợn giơ lên chân.
- Đi chết đi!
Trong lòng Chu Yếm hò hét một tiếng.
- Bành!
Chu Yếm đạp Vương Khả một cái rơi xuống Vạn Xà Trì.
- A!
Vương Khả sợ hãi kêu lên một tiếng, mẹ nó, chính mình cũng không nghĩ tới, tại sao lại bị người đạp xuống Vạn Xà Trì rồi?
Là đám tà ma kia sao? Bọn họ tính kế ta? Là Đồng An An? Là Bắc đổ thần? Bọn họ muốn ta chết ở trong Vạn Xà Trì?
- Phù phù!
Vương Khả rơi xuống Vạn Xà Trì.
Chu Yếm trốn ở trong đám người, lộ ra nụ cười dữ tợn, rốt cục, cũng khiến tên khốn Vương Khả này chết rồi, chết đi!
- A u, có người nhảy vào Vạn Xà Trì, đi cứu đứa bé kia?
Không biết đột nhiên ai hô lên một câu.
Vương Khả biết rõ Đồng An An và Bắc đổ thần tính kế bản thân, cho nên, Vương Khả vô cùng cẩn thận. Vương Khả nghĩ có lẽ bọn họ sẽ dùng rất nhiều âm mưu, nhưng cho dù như thế nào Vương Khả cũng không nghĩ đến, lần này bọn họ không giở trò gì, mà chơi dương mưu?
Dưới hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm, đạp ta xuống ao?
Vương Khả cũng tính là người đọc thuộc lòng binh pháp, nhưng cuối cùng vẫn khinh thường, cho rằng nhóm tà ma phí nhiều sức lực như vậy, khẳng định có ám chiêu chờ đợi mình, nhưng làm sao Vương Khả có thể nghĩ đến, ấm chiêu lại là trực tiếp đạp người xuống nước như vậy chứ?
Các ngươi muốn đạp ta xuống ao, cũng không cần làm nhiều trò lòe loẹt như vậy, tự dưng nhiệt tình gọi Vương huynh đệ, không ngừng thua tiền cho ta, còn giúp ta sắp xếp lừa gạt tiền Thánh Tử. Không cần, vừa bắt đầu trực tiếp đạp xuống, không được sao?