Bất Diệt Thần Vương

Chương 181: Bình Dị Gần Gũi Vương Huynh Đệ

Chương 181: Bình Dị Gần Gũi Vương Huynh Đệ

- Hắn, hắn, Chu Yếm hắn, hắn muốn hại ngươi! Nói ngươi là đại lừa gạt, nói ngươi lừa gạt tất cả chúng ta! Nói ngươi đánh bài chính là chơi bẩn, để cho hắn và chúng ta tới tìm ngươi tính nợ! Vương huynh đệ, ngươi cũng biết tính tình của chúng ta, chúng ta đối với ngươi thế vô cùng kính ngưỡng, hôm nay chúng ta tới, đều là do Chu Yếm lừa dối, chính là hắn gạt chúng ta!
Đồng An An lập tức chỉ Chu Yếm cách đó không xa mắng.
Chu Yếm nằm trong vũng máu cách đó không xa, trừng mắt nhìn Đồng An An, tức giận đến mức không tự giác lại nôn ra một ngụm máu. Mẹ nó, không phải là các ngươi muốn tìm Vương Khả phiền phức sao? Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?
- Không sai, không sai, hắn còn nói, muốn giết ngươi, nói một đao cuối cùng để cho hắn tới giết!
Đám tà ma lập tức bỏ đá xuống giếng.
Vương Khả cổ quái nhìn về phía Chu Yếm cách đó không xa.
- Chu Yếm? Khả năng hắn có chút hiểu lầm đối với ta! Dù sao hắn cũng là thân thích của Chu đường chủ, ta cũng không tiện trách cứ hắn!
Vương Khả lắc đầu.
- Vương huynh đệ, kim bài nằm vùng như ngươi, thật đúng là bình dị dễ gần!
Đồng An An nói.
- Còn may! Con người của ta ân oán rõ ràng, ai tốt với ta, ta sẽ tốt lại với hắn, ai hại ta, ta sẽ không bỏ qua cho hắn! Ví dụ như, ta vừa mới vào đại lao, Đồng đàn chủ chăm sóc ta hết sức chu đáo, cho nên vừa rồi Ma Tôn tra hỏi, ta đã nói tốt về ngươi một phen! Cũng coi như là báo đáp ngươi chăm sóc! Nhưng hiện tại, các ngươi tới múa đao múa kiếm với ta, con người của ta liền... !
Vương Khả nhíu mày.
- Vương huynh đệ, chỉ là hiểu lầm thôi, hiểu lầm thôi!
Đám tà ma lập tức lo lắng nói.
- Hiểu lầm sao?
Vương Khả lộ ra vẻ không tin.
- Tuyệt đối là hiểu lầm, Vương huynh đệ, vừa rồi ngươi nói Ma Tôn... ?
Đồng An An còn hơi nghi ngờ.
- A, mấy năm nay ta lập không ít công cho Ma Giáo, Ma Tôn thông cảm chiến công của ta, chuẩn bị không cho ta nằm vùng nữa, ta phải xuất hiện trên sân khấu, nhưng không thể quá nhanh, dù sao, dính dáng quá nhiều bí mật, trước hết bắt đầu từ cái đà chủ này, cho nên bảo ta tới lấy Thần Long Lệnh, Ma Tôn giúp ta đuổi rắn độc ở xung quanh, còn nói... !
Vương Khả cau mày nói.
Hợp lý! Chúng tà ma lần lượt sắp xếp ăn khớp rồi!
Khó trách Vương Khả kêu la muốn đi lấy Thần Long Lệnh, hoá ra là tình thế bắt buộc, là Ma Tôn sắp xếp. Ma Tôn thật sự ở nơi này? Hơn nữa đã sớm đến Thần Long đảo?
- Ma Tôn còn nói cái gì... ?
Đồng An An lo lắng nói.
- Ma Tôn nói, chuyện mưu sát Thánh Tử, chồng chất nghi ngờ. Mặc dù Đồng đàn chủ tra ra là Bắc đổ thần làm, nhưng có đồng phạm hay không? Cho nên, để ta đi rêu rao một chút, thu hút những kẻ mưu sát Thánh Tử khác ra, một mẻ hốt gọn! Ma Tôn đi trước chặn đường, bảo ta chờ ở chỗ này, ta sắp không chờ nổi nữa, thì các ngươi mới đến? Nhưng sao các ngươi không đến từ mặt phía nam?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Chúng tà ma:
-...
Ma Tôn đang ở phía trước chờ chúng ta sao? Đồng phạm mưu sát Thánh Tử, một mẻ hốt gọn? Chuyện này, nói không chừng chính là chúng ta? Là chúng ta!
Kết thúc, kết thúc rồi!
- Vương huynh đệ, ngươi nghe ta nói, lần này chúng ta bị Chu Yếm lừa gạt, chúng ta không phải đồng phạm!
Đồng An An lo lắng nói.
- Không sai, là Chu Yếm hại chúng ta! Là Chu Yếm, hắn nói muốn giết ngươi, còn muốn cướp tiền của ngươi, thứ đáng chết này!
Đám tà ma khẩn trương kêu lên.
Chu Yếm nằm trong vũng máu lại bị nhóm tà ma kéo ra, đấm đá một trận.
- A, a, ta đã thảm như vậy, các ngươi còn đánh ta sao? A!
Chu Yếm liên tục kêu thảm.
- Có đúng không?
Vương Khả cau mày nói.
- Đúng, là thật mà, Vương huynh đệ, ngươi xem, ta vẫn rất tôn kính đối với ngươi, hôm đó ngươi vừa mới đến Thần Long đảo, ta đã lập tức tới chăm sóc ngươi, lần này ngươi phải giúp đỡ lão ca, à không, giúp đỡ lão đệ ta!
Đồng An An lập tức lo lắng nói.
Vương Khả rơi vào trầm tư:
- Ta cũng cảm thấy, Đồng đàn chủ không phải là người như thế, chỉ là Ma Tôn đang chờ, chúng ta cũng rất khó xử lý!
Thời khắc Vương Khả khó xử, đưa tay phải ra, làm một cái động tác xoa tay đơn giản.
Động tác kia lóe lên một cái rồi biến mất, những người khác căn bản không nhìn thấy, nhưng Đồng An An lại thấy được, Đồng An An lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.
- Ta hiểu, ta hiểu, xin nhờ Vương huynh đệ, xin nhờ!
Đồng An An mừng rỡ như điên.
Trong nháy mắt, Đồng An An lấy vòng tay trữ vật của bản thân nhét vào tay Vương Khả.
- Ai nha, Đồng đàn chủ, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi đưa cái này cho ta, khiến ta thật khó xử!
Vương Khả muốn đẩy lại.
- Không sao, không sao, để Vương huynh đệ uống chén trà mà thôi! Vương huynh đệ cực khổ vì Ma Giáo, một chút tiền uống trà này là tâm ý của ta!
Đồng An An vội vàng nói.
Vương Khả cũng không có đẩy vòng tay trữ vật về, mà nắm thật chặt:
- Như vậy đâu có được? Không thể nhận, không thể nhận!
Đồng An An nhìn động tác của Vương Khả liền hiểu, đây là ngại không đủ tiền?
Hiện tại nằm vùng của Ma Tôn, cũng trực tiếp yêu cầu hối lộ như vậy sao? Thật quá phận! Nhưng, vẫn may mắn!
- Nhanh, lấy hết tiền tài của các ngươi ra đây, để Vương huynh đệ uống trà, nhanh lên!
Đồng An An nhìn về phía đám thuộc hạ, quát mắng.
Đám thuộc hạ tỏ vẻ không tình nguyện, trước đó chơi mạt chược thua Vương Khả là tiền công, hiện tại phải dùng tiền của chúng ta đi hối lộ Vương Khả sao? Nhưng, không lấy ra, khẳng định bản thân sẽ phải xui xẻo! Mọi người còn trông cậy vào Vương Khả hỗ trợ che giấu ở trước mặt Ma Tôn.
- Vương huynh đệ, dùng uống trà, dùng uống trà!
Đồng An An đi một vòng, thu tất cả vòng tay trữ vật, túi trữ vật đưa cho Vương Khả.
Lúc này Vương Khả mới hài lòng:
- Ha ha ha, đa tạ chư vị! Cái ly trà này, ta uống!
- Ha ha ha, Vương huynh đệ thoải mái! Vậy chúng ta... !
Đồng An An mong đợi nhìn về phía Vương Khả.
- Các ngươi cái gì? Ta ở chỗ này chờ nửa ngày, ai cũng không thấy!
Vương Khả lập tức lắc đầu.
- Ha ha ha, đa tạ Vương huynh đệ, đa tạ Vương huynh đệ!
Đồng An An hết sức cảm kích.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất