Chương 205: Minh Thai Chi Thân
- Trần Thiên Nguyên? Hình như ta đã tìm được!
Thanh niên tuấn mỹ cười tà mị một tiếng.
Sau khi cười xong, liền đạp chân xuống, trong nháy mắt chui vào bên trong sương độc, biến mất không thấy.
...
Phía trên Chướng Hải.
Vương Khả điều khiển thuyền lớn, nhanh chóng đi chuyển, nhìn công chúa U Nguyệt hôn mê cách đó không xa, trong mắt lóe lên một cỗ ôn nhu. Mấy tháng này ở cùng công chúa U Nguyệt, thật là kinh tâm động phách, cũng may sắp tu thành chính quả. Công chúa U Nguyệt cũng đồng ý làm bạn gái mình.
- Từ Thần Long đảo trốn ra ngoài, thật không dễ dàng!
Vương Khả nhìn công chúa U Nguyệt cách đó không xa cười khổ, nói.
Thoại âm Vương Khả vừa dứt, đột nhiên có một bóng người nhảy ra ngoài.
- Vương Khả, ngươi khinh người quá đáng!
Bóng người kia vừa nhảy ra liền tức giận mắng.
Vương Khả há miệng ngạc nhiên, người này từ đâu xuất hiện? Ta vội vàng không kịp chuẩn bị! Tại sao bỗng nhiên toát ra một người vậy? Đây không phải là một chiếc thuyền trống sao?
- Đồng An An?
Vương Khả sợ hãi kêu lên.
Chỉ thấy Đồng An An nhảy đến trước mặt công chúa U Nguyệt cách đó không xa, trong nháy mắt một thanh trường kiếm đặt lên cổ công chúa U Nguyệt.
- Ngươi muốn làm gì?
Vương Khả tức giận nói.
- Ngươi không được qua đây, ngươi qua đây ta sẽ giết nàng!
Đồng An An buồn hận chồng chất, mắt rưng rưng hô.
Vương Khả:
-...
Ngươi là Kim Đan cảnh cao giai, ta chỉ là Tiên Thiên cảnh, tại sao ngươi lại sợ ta như vậy?
- Vương Khả, ngươi thật quá đáng, ta vất vả lắm mới trốn lên một chiếc thuyền lớn, chuẩn bị chạy đi, vậy mà ngươi chọn đúng chiếc thuyền ta lẩn trốn, ngươi cố ý, nhất định là ngươi cố ý!
Đồng An An kích động phẫn hận, nói.
- Đừng xúc động, Đồng An An, đừng xúc động, buông kiếm xuống, nói rõ ràng, nói rõ ràng!
Vương Khả lo lắng nói.
- Nói rõ cái rắm, Vương Khả, ngươi cố ý cho thuyền đi ra Chướng Hải, muốn đơn độc bắt ta thẩm vấn sao?
Đồng An An kích động quát.
- Ta không có! Ta nào biết được ngươi ở trên thuyền?
Vương Khả lo lắng nói.
- Đánh rắm, vừa rồi ngươi còn nói, 'Từ Thần Long đảo trốn ra ngoài, thật không dễ dàng! ' ta nghe thấy rồi, ngươi là đang giễu cợt ta đúng hay không, thật ra ngươi đã sớm phát hiện ra ta. Ta còn đần độn trốn ở trong khoang thuyền, thật ra, ngươi đã sớm biết!
Đồng An An kích động hô.
- Ta thực sự không có! Ngươi buông kiếm xuống có được không, nếu không, ngươi bắt ta làm con tin, đừng dùng kiếm chỉ vào bạn gái của ta!
Vương Khả lo lắng nói.
- Ngươi còn muốn gạt ta? Ngươi còn muốn gạt ta?
Đồng An An giống như nhận vũ nhục.
- Ta lừa ngươi chỗ nào?
Vương Khả buồn bực nói.
- Ngươi là đại lão Nguyên Anh cảnh, ta có thể bắt ngươi làm con tin sao? Ta vừa buông kiếm xuống, sẽ bị ngươi bắt?
Đồng An An kích động nói.
- Con mắt nào của ngươi thấy ta là Nguyên Anh cảnh?
Vương Khả buồn bực nói.
- Chính ngươi nói! Ngươi là đại lão Nguyên Anh cảnh, ngươi là kim bài nằm vùng Ma Tôn!
Đồng An An hung ác nói.
- Không phải là ngươi không tin tưởng sao? Không phải ngươi phái Nam đổ thánh tới sao? Ngươi không tin ta là Nguyên Anh cảnh, mới phái bọn họ tới giết ta? Ngươi quên rồi à?
Vương Khả buồn bực nói.
- Ta bị Chu Yếm lừa!
Đồng An An tức giận nói.
- Hả?
- Chu Yếm nói ngươi chỉ là Tiên Thiên cảnh, dùng pháp bảo hộ thể, mới khiến ta tin tưởng ngươi là Nguyên Anh cảnh. Đánh rắm! Tất cả lời Chu Yếm nói đều là đánh rắm! Từ giây phút Ma Tôn xuất hiện, ta đã biết, ngươi không có gạt ta, người gạt ta là Chu Yếm! Lời của ngươi nói đều là thật, là Chu Yếm một mực gạt ta, làm hại ta hiện tại thảm như vậy!
Đồng An An căm hận nói.
Vương Khả:
-...
- Đồng An An, ngươi đừng kích động, ngươi nghe ta nói, lúc trước Ma Tôn xuất hiện, chỉ là trùng hợp! Là Thánh Tử thông báo hắn, hắn vừa vặn chạy đến, ta cũng chỉ là Tiên Thiên cảnh, không phải là đại lão Nguyên Anh cảnh, ngươi trước thả công chúa U Nguyệt ra, chúng ta có thể nói chuyện rõ ràng, ta không làm khó dễ ngươi, ngươi cũng không làm khó ta, được không?
Vương Khả tận tình khuyên nhủ.
- Ngươi cho rằng ta có tin không? Đổi thành ta, ta cũng sẽ nói lời giống như ngươi! Vương Khả, ngươi là đại lão Nguyên Anh cảnh, đừng gây khó dễ cho tiểu nhân vật như ta không được không?
Trong mắt Đồng An An toàn là nước mắt.
Vương Khả:
-...
Đây là ta tự bê đá đập chân mình sao? Đến cùng là ai đừng gây khó dễ cho ai chứ?
- Ngươi thật sự hiểu lầm rồi! Lời ta nói đều là thật!
Vương Khả tiến lên một bước lo lắng nói.
- Không được qua đây, ta không có hiểu lầm! Ta không tin lời ngươi vừa nói, ta chỉ tin tưởng lời ngươi nói ngày đó, ngươi chính là Nguyên Anh cảnh, ngươi là kim bài nằm vùng của Ma Tôn!
Đồng An An vô cùng hoảng sợ nói.
Vương Khả:
-...
Vì sao ta nói dối các ngươi lại tin tưởng. Lúc ra nói thật thì các ngươi lại không tin chứ? Vì sao? Ngươi mới là người mạnh nhất trên chiếc thuyền này, vì sao nhìn thấy ta yếu nhất, lại sợ đến như vậy? Vì sao chứ?
Chướng Hải, trên thuyền lớn Vương Khả!
- Ngươi đừng xúc động, được không? Cùng lắm thì, ta cho ngươi chiếc thuyền này, ta mang theo công chúa U Nguyệt nhảy xuống biển, được không? Ngươi đừng xúc động!
Vương Khả lo lắng khuyên nhủ.
- Không được, ta vừa thả cô gái này ra, ta sẽ xong đời, nhất định ngươi sẽ bắt được ta!
Đồng An An kích động quát.
- Vậy ngươi muốn thế nào?
Vương Khả buồn bực nói.
- Ta chỉ là muốn xin ngươi giơ cao đánh khẽ, tha ta một mạng, ta chỉ là một tiểu nhân vật, ngươi không hùng hổ dọa người như vậy!
Đồng An An gấp đến mức muốn khóc.
- Ta hùng hổ dọa người? Là ngươi ở hùng hổ dọa người thì có?
Vương Khả tức giận nhìn hằm hằm.
- Ngươi xem, ngươi lại ép ta!
Đồng An An kích động nói.
- Được, ngươi nói cái gì, chính là cái đó, bây giờ có thể thả công chúa U Nguyệt rồi chứ?
Vương Khả lo lắng nói.
- Không được, không được! Ta vừa thả nàng, ta sẽ kết thúc, đây là công chúa U Nguyệt, là Minh Thai Chi Thân?
Đồng An An đỏ mắt nói.
- Ngươi muốn thế nào?
Vương Khả sầm mặt lại.
- Trước đó ta đã tìm hiểu qua sự tình Minh Ma đại hội, công chúa U Nguyệt là Minh Thai Chi Thân, ma trong ma, có điều nàng chưa nhập ma! Nhưng, chỉ cần dùng ma khí kích thích một cái, nàng sẽ ma biến, nàng sẽ trở nên rất mạnh, thay đổi lục thân không nhận!