Chương 388: Bịa Đặt Không Làm Đổ Được Hắn
Mạc Tam Sơn trừng mắt khó hiểu nói.
- Chúng ta nói rồi, Vương Khả cũng thừa nhận!
Người áo đen kia nói.
- Vương Khả thừa nhận? Hắn thừa nhận muốn giám thị đệ tử ma giáo?
Mạc Tam Sơn sững sờ.
Sao có thể, hắn thừa nhận muốn hại các ngươi mà các ngươi còn tha cho hắn?
- Đúng vậy, cũng vì Vương Khả thừa nhận sảng khoái, nên đệ tử ma giáo mới nghĩ rằng hắn cố ý làm thế để lừa dối đệ tử chính đạo. Vì vậy, lúc Vương Khả xây cao ốc, đệ tử chính đạo mới không đến quấy rối.
Người áo đen kia nói.
Mạc Tam Sơn nhức đầu, mẹ nó, các ngươi có bệnh hết sao? Cứ vậy mà tin lời Vương Khả? Vì sao?
- Mạc Tam Sơn, ngươi nên biết cái cao ốc này không phá hủy được nữa! Cũng vì lần này chúng ta đi tìm Vương Khả gây chuyện, nên đã bị thuộc hạ của những đường chủ khác theo giõi, nếu như tiếp tục làm, có thể kế hoạch lớn của chúng ta sẽ bị bại lộ, đến lúc đó…
Người áo đen kia lo lắng nói.
- Nói nhảm, đương nhiên ta biết! Nhưng Vương Khả muốn xây cao ốc, ta phải làm sao?
Mạc Tam Sơn buồn bực nói.
- Đệ tử ma giáo không tiện động đến hắn! Ngươi xem, ngươi tự mình ra tay…
Người áo đen kia nói.
- Các ngươi không tiện, ta thuận tiện sao? Sao các ngươi không đi đánh lén cao ốc?
Mạc Tam Sơn trợn mắt nói.
- Long Tiên Trấn là một thị trấn hình tròn, cao ốc của Vương Khả ở ngay trung tâm, nếu chúng ta vụng trộm chạy đến, rất dễ bị lộ!
Người áo đen kia nói.
- Các ngươi sợ lộ, ta không sợ?
Mạc Tam Sơn trợn mắt nói.
- Vậy làm sao bây giờ? Kế hoạch của chúng ta chuẩn bị lâu như thế, nếu như cao ốc ba mươi tầng được xây, có lẽ kế hoạch sẽ bị ngâm nước nóng mất!
Người áo đen kia lo lắng nói.
Mạc Tam Sơn đen mặt.
- Mẹ nó, nếu không phải đã lội vào vũng nước đục này, ta mới lười quan tâm!
- Ngươi có cách?
Người áo đen nói.
Mạc Tam Sơn thở sâu một hơi, trầm giọng nói.
- Hết cách rồi, đệ tử ma giáo giống như bị điên, buông tha Vương Khả, vậy thì chỉ còn cách bịa đặt bên chính đạo! Không phải Vương Khả xây cao ốc để phục vụ ma giáo sao? Hừ, ta xem có mấy người ủng hộ hắn!
Năm ngày sau, ở công trường, Trương Chính Đạo đến tìm Vương Khả.
- Vương Khả, mấy ngày nay ngươi đi đâu vậy? Có người muốn hại ngươi!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- A? Ta chơi mạt chược bên kia, không, ta đang đi tìm hiểu âm mưu của ma giáo! Có chuyện gì? Ai muốn hại ta?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Chúng ta cũng không biết, nhưng có người đang tung tin đồn hãm hại ngươi ở các trụ sở chính đạo!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Tin nhảm gì?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Nói ngươi xây cao ốc này không phải để giám thị ma đạo, mà đang muốn phục vụ đệ tử ma giáo! Còn nói ra chuyện năm ngày trước ngươi bị tà ma vây khốn, nhưng vẫn bình yên để làm chứng cứ!
Trương Chính Đạo nói.
- Ách? Cái này thì có vấn đề gì? Đây là lời đồn sao?
Vương Khả sững sờ.
Lời đồn? Đây không phải lời nói thật sao? Bịa đặt ở đâu?
- Sau đó thì sao?
Vương Khả không hiểu hỏi.
- Sau đó bị Thiết Lưu Vân, Triệu Tứ dẫn theo một đám người, chửi trở về!
Sắc mặt Trương Chính Đạo cổ quái nói.
Vương Khả.
-... !
- Hôm đó ngươi kêu ta quay về, nói với Thiết Lưu Vân và Triệu Tứ đi tra những người liên quan, bọn họ mới biết được là vì bọn họ nên đệ tử ma giáo mới đến gây phiền phức cho ngươi, nói ngươi vì giải quyết phiền phức này phải trả giá rất nhiều! Đám người Triệu Tứ thấy rất có lỗi với ngươi! Bọn họ rất áy náy! Kết quả có người dựa vào đây để vu khống ngươi, đám người Triệu Tứ mới nhảy ra mắng chửi đám kia!
Trương Chính Đạo giải thích.
- Ách? Ta, đúng là ta đã trả giá rất nhiều!
Vương Khả cổ quái nói.
- Sau đó, những người tung tin vịt kia còn chưa hết hi vọng! Nói ngươi là ma giáo nằm vùng! Muốn đối phó đệ tử chính đạo!
Trương Chính Đạo tức giận nói.
- Nói ta là ma giáo nằm vùng?
Vương Khả nhíu mày.
- Đúng vậy, nếu không năm ngày trước, sao đệ tử ma giáo lại dễ dàng bỏ qua cho ngươi được? Còn nói ở Thanh Kinh, ngươi đã ở chung với đám tà ma, giúp ma giáo mở Long Mạch, còn nói ngươi có quan hệ tốt với đường chủ ma giáo là Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, còn có người nói ngươi là đà chủ ma giáo!
Trương Chính Đạo nói.
Vương Khả sững sờ, nói đúng quá rồi! Ngoài câu là ma giáo nằm vùng ra, tất cả đều là sự thật, đâu có bịa đặt cái gì?
- Sau đó thì sao?
Vương Khả tò mò hỏi.
- Sau đó đệ tử Kim Ô Tông đứng ra, giải thích thay ngươi! Nói bọn họ nhận được tin tức từ đại sư huynh Kim Ô Tông truyền đến, trong thư viết ngươi ở Thanh Kinh, không màng nguy hiểm đến tính mạng mà đánh nhau với Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, bị đệ tử ma giáo đánh cho nôn rất nhiều máu mới cứu được đám đệ tử Kim Ô Tông! Kẻ đang vu khống ngươi có tâm tư xấu xa. Chắc chắn là ma giáo nằm vùng! Vì vậy tạo ra hành động oanh liệt truy tìm ma giáo nằm vùng. Kết quả bắt được ba tên tà ma!
Trương Chính Đạo nói.
Vương Khả sững sờ. Việc này, cứ vậy mà giải quyết xong?
- Sau đó thì sao?
Vương Khả hỏi.
- Không có sau đó nữa, đệ tử Kim Ô Tông giải thích thay ngươi, ai còn dám nói gì? Hơn nữa, đám Thiết Lưu Vân, Triệu Tứ còn thay ngươi thổi phồng, ai không có mắt dám gây chuyện?
Trương Chính Đạo nói.
Sắc mặt Vương Khả trở nên cổ quái.
- A?
- Có người muốn hại ngươi, ngươi còn a?
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Vậy thì ta còn có thể làm gì? Ta chẳng tổn thất gì cả, làm sao làm loạn bốn phía được? Ngươi có biết, vì xây cao ốc này, ta đã dốc hết tâm huyết, mất bao nhiêu tinh lực quần với đám tà ma kia không? Ngươi còn không chịu làm chuyện của ngươi đi?
Vương Khả thúc giục nói.
- Ngươi đã dốc hết tâm huyết, mất bao nhiêu tinh lực quần với đám tà ma kia? Sao ta có cảm giác gần đây ngươi không uống rượu thì cũng chơi mạt chược? Vây mà cũng đã dốc hết tâm huyết, mất bao nhiêu tinh lực?
Trương Chính Đạo mờ mịt nói.
- Ngươi biết cái gì, đó là đạo lí đối nhân xử thế, ta không chạy quanh bốn phía, cao ốc xây lên được sao?
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.
Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên cổ quái.