Chương 120: Thánh Nhân bị kinh động
Trên đài cao, bốn vị cường giả Nhân Hoàng cũng ngờ vực, một trong số đó là Nhân Hoàng bên phía Vân Thánh cười nói: “Chu Dương đệ tử chân truyền của Nhàn Thánh các ngươi không phải là sợ đánh nhau, trốn tránh không ra chứ.”
Nhân Hoàng bên phía Nhàn Thánh lập tức đáp lại: “Chu Dương làm sao có thể sợ chiến đấu chứ, suy cho cùng Bành Diệu đã bại trong tay hắn bốn lần rồi.”
Trong lời đáp lại có xen lẫn ý châm chọc.
Đối mặt với một người đã chiến bại ba lần, làm sao có thể sợ hãi chứ.
Nhân Hoàng bên phía Vân Thánh mở to mắt: “Làm gì có chuyện bốn lần?”
Nhân Hoàng bên phía Nhàn Thánh nói: “Tính cả lần này.”
“…”
“Chu Dương không phải là tiến hành bế quan, quên mất cuộc thi rồi chứ?” Một vị Nhân Hoàng bên phía Nhàn Thánh nghi ngờ nói: “Ta đi gọi hắn.”
Nói xong, vị cường giả Nhân Hoàng này lập tức ngự không rời đi, trong chớp mắt không thấy bóng dáng đâu. Một phút sau, vị Nhân Hoàng này đã trở về rồi, sắc mặt hắn nghiêm trọng, nói: “Chu Dương không ở trong động phủ. Hắn đã ra ngoài rồi, hơn nữa bên ngoài Tử Huyền sơn còn có dấu vết đánh nhau.”
“Ý của ngươi là…” Ba vị cường giả cấp Nhân Hoàng cảm thấy khó hiểu.
Chẳng lẽ có người đánh lén Chu Dương, cố ý không để Chu Dương đến được trận chiến, để hắn phải mang một danh xưng hèn nhát?
Mà mục tiêu hoài nghi đương nhiên là tay chân của Vân Thánh làm rồi.
Cho nên, hai vị Nhân Hoàng bên phía Nhàn Thánh lập tức dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía hai vị Nhân Hoàng bên phía Vân Thánh.
“Ta… đi, các ngươi nhìn bằng ánh mắt gì vậy?” Hai vị Nhân Hoàng bên phía Vân Thánh lập tức ý thức được sự hoài nghi của hai người, cho rằng bọn họ giở thủ đoạn phía sau, lập tức nổi giận: “Đừng hoài nghi bọn ta, cuộc chiến giữa hai tiểu bối, bọn ta sẽ không bỉ ổi như thế đâu.”
Nghe thấy lời nói này, ánh mắt của hai vị Nhân Hoàng bên phía Nhàn Thánh đã dịu lại rất nhiều, quả thật không thể nào.
Tranh chấp hiếu thắng giữa tiểu bối, nhân vật cao tầng bọn họ sẽ không quản, càng sẽ không làm chuyện quá đáng, suy cho cùng mọi người cũng cùng là người của Thánh địa Dao Trì mà.
Vậy thì kỳ lạ quá, Chu Dương này đã đi đâu chứ?
Chu Dương không thể nào bị đánh lén ở Thánh địa Dao Trì được, sao có thể vô duyên vô cớ mất tích được. Hơn nữa dựa vào lực chiến đấu của Chu Dương, hắn có thể vượt cấp chiến đấu với Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, ắt phải có một cuộc chấn động kinh thiên động địa bộc phát, thu hút người xung quanh.
Ngoài ra, cho dù là bị Vương giả, Nhân Hoàng các loại đánh lén.
Chu Dương có giáp vị Nam Linh do Nhàn Thánh ban cho, đây là một món Hoàng khí có thể tấn công trực diện với Hoàng giả.
Hơn nữa, trên người Chu Dương còn có một luồng ý chí của Nhàn Thánh. Nếu như gặp phải nguy hiểm sinh tử, ý chí của Nhàn Thánh sẽ bộc phát. Bất kể là từ phương diện nào, Chu Dương đều không thể vô duyên vô cớ mất tích được, thật sự quá kỳ lạ rồi.
Cuộc nói chuyện của bốn vị Nhân Hoàng bị những người gần đó nghe thấy, bọn họ lộ ra vẻ mặt ngu ngơ rồi truyền tin tức cho những người xung quanh. Sau đó, trên quảng trường Tiên Hạc người người đều biết chuyện Chu Dương vô duyên vô cớ mất tích.
Bọn họ quả thật không dám tin vào tai của mình, Chu Dương mất tích ngay trong Thánh địa Dao Trì.
Chuyện này e là chuyện buồn cười nhất trên thiên hạ rồi.
Thánh địa Dao Trì có ngũ đại Thánh cảnh, cho dù cùng là tồn tại Thánh cảnh muốn im hơi lặng tiếng bước vào Thánh địa Dao Trì cũng không làm được. Hơn nữa, Thánh cảnh nào dám to gan xâm nhập Thánh địa Dao Trì, đã vậy còn nhắm vào một tên tiểu lâu la nữa.
Bất luận thế nào cũng không thể mất tích được.
Điều này thật sự là quá đáng sợ rồi.
Rất nhiều người cho rằng Chu Dương không đánh đã chạy, bỏ trốn đi, nhưng mà Chu Dương từng đánh bại Bành Diệu đến ba lần, không thể nào sợ được.
Bởi vì chuyện Chu Dương mất tích là chuyện đại sự, hai vị Nhân Hoàng lập tức truyền tin cho Nhàn Thánh. Nhàn Thánh đang bế quan bị kinh động, mở trừng hai mắt, tia sáng xông lên trời, trực tiếp xé rách không gian, từ động phủ biến mất.
Cùng lúc đó, trên bầu trời của quảng trường Tiên Hạc, dị tượng xuất hiện, ánh sáng kim sắc đầy trời.
Từng đóa từng đóa hoa sen màu vàng kim xuất hiện, sắc vàng sáng chói, xa hoa lộng lẫy, nhưng ẩn chứa bên trong của bề ngoài hoa mỹ là một sự khủng khiếp. Đây là lực lượng quy tắc biến thành, năng lượng ẩn chứa bên trong hoa sen vàng kim đủ để tiêu diệt cường giả cấp Nhân Hoàng một cách dễ dàng.
Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn thấy hoa sen vàng kim nở rộ thành từng mảng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Theo sau hiện tượng hoa sen sắc vàng không ngừng ngưng tụ và tàn lụi, một người xuất hiện trên không trung, thân thể của hắn phóng ra hàng vạn tia sáng, sáng rực chói mắt, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Mặc dù nhìn không rõ gương mặt, nhưng mà trên người của hắn lộ ra một luồng thánh uy nồng đậm.
Luồng uy áp này khiến tất cả mọi người tại đây đều cảm thấy nghẹt thở, bao gồm bốn vị cường giả Nhân Hoàng cao tầng.
Thánh cảnh không thể suy đoán, cấp bậc này kinh khủng đến độ có chút dọa người. Bọn họ nắm giữa quy tắc trong thiên địa, Thánh Nhân xuất hành sẽ tạo ra dị tượng trên không trung.
Không cần mọi người nghi ngờ cũng biết đây là một vị Thánh cảnh, cường giả Thánh Nhân cao cao tại thượng.
Trừ Nhàn Thánh ra chắc không phải là ai khác.
Khi tất cả tia sáng thu lại, bọn họ nhìn thấy rõ ràng mặt mũi của người vừa đến. Người đến mang dáng vóc của một người trung niên, toàn thân mặc trường bào màu vàng kim, vóc người trung bình, nhưng trong cơ thể nhỏ bé lại ẩn chứa năng lượng cực kỳ khủng bố, giống như một pho tượng người khổng lồ đứng trên không trung.