Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 180: Ăn không hết, gói mang về

Chương 180: Ăn không hết, gói mang về


Sắc mặt hai người Kim Mông, Lâm Thành ở bên cạnh cũng khó coi, bọn họ đều là Vương giả tuyệt đỉnh, bây giờ thấy một Siêu Phàm cảnh diễu võ giương oai trước mặt bọn bọn họ, rất muốn một tay chụp chết hắn, nhưng mà hiện tại không nên mở ra hoàng chiến, hơn nữa hoàng triều Khổng Tước có thể có trọn vẹn bốn vị hoàng.
Mỗi người đều mạnh hơn so với Tề Hoàng, không nên trêu chọc.
Chẳng qua trong ánh mắt bọn họ đều mang theo sát ý.
Tiểu nhị đến từ hoàng triều Khổng Tước tự nhiên cảm nhận được sát ý, rụt cổ một cái, sau đó, nghĩ đến bối cảnh của chính mình, cho dù để đám người trước mắt này ăn gan báo thì cũng không dám động một cọng tóc gáy của mình, cứng cổ nói: “Đúng vậy thì sao?”
Tiểu nhị của hoàng triều Khổng Tước hừ nhẹ nói, hắn căn bản không để ý đám người này có tức giận hay không.
Dù sao thì hắn cũng là đến ăn chực.
Hơn nữa, dùng bối cảnh sau lưng hắn, hoàn toàn không cần cho bọn họ chút mặt mũi.
Tiểu nhị nhìn thấy bọn họ không nói lời nào, cười đắc ý, ngồi lại chỗ của mình.
Một đám người trong vương cung nhìn hắn, không dám tiến lên đuổi đi, có một hộ vệ giật mình, vội vã chạy tới cung điện nơi Lục Trần đang ở, báo cáo nhanh sự tình cho điện hạ.
Lục Trần nghe nói có người ngồi lên, vội vàng chạy đến, tiếp đó liền thấy một tên thanh niên ngông nghênh ngồi, trên tay còn cầm một cái linh quả, há miệng gặm cắn, nước bắn tung tóe.
Tiểu nhị của phòng đấu giá Khổng Tước cực kỳ kích động, đây chắc chắn là linh quả cao cấp, cắn xuống một cái làm tâm tình người ta thanh thản, cha con họ Lục rõ ràng còn chuẩn bị loại linh quả cao cấp này, chỉ cảm thấy lần này đến không uổng phí, đợi lát nữa phải ăn nhiều một chút.
Ăn không hết thì trộm lấy mấy quả mang về nhà tiếp tục ăn.
Đây chính là cái gọi là ăn không hết thì gói mang về.
Đang trong lúc tâm tình của hắn vui vẻ, đột nhiên bên hông có cảm giác đau nhức kịch liệt, sau đó cả người hắn bay ngang lên, bay hơn mười mét, mới rơi xuống mặt đất, ma sát thêm một đoạn dài mới ngừng lại được.
Đau nhức kịch liệt trên thân thể khiến hắn nhe răng trợn mắt, đồng thời trong lòng nổi lên một ngọn lửa không tên, đứa nào ăn gan báo dám đánh lén bên cạnh hắn.
“Mẹ kiếp, từ đâu chui ra một thằng bụi đời, cút ra ngoài đi.” một câu nói châm biếm truyền đến tai hắn.
“Hắn chính là con trai Lục Chính Hằng, Lục Trần.”
“Ôi chao, đối mặt với người của phòng đấu giá Khổng Tước, nói động thủ liền động thủ, quả đúng là Lục Trần.”
Người xung quanh xì xào bàn tán.
Rất nhiều người cũng chỉ là nghe nói qua đại danh Lục Trần, chưa từng gặp qua, một màn này thật khiến bọn họ mở mang tầm mắt.
“Ngươi dám đánh ta?”
Tiểu nhị của phòng đấu giá Khổng Tước hổn hển nhìn kỹ Lục Trần, một mặt phẫn nộ.
Hắn tuyệt đối không ngờ tới, cả Lục Chính Hằng và hai vị Vương giả tuyệt đỉnh đều giận mà không dám nói gì, Lục Trần lại dám động thủ, hắn nghiêm giọng nói: “Ngươi có biết ta là ai không, ta là người của phòng đấu giá Khổng Tước, ngươi đánh ta chính là đánh vào mặt hoàng triều Khổng Tước!”
“Cho ngươi lăn!”
Lục Trần xông lại, một cước đá vào ngực hắn.
Rắc rắc!
Mấy chiếc xương sườn bị đá gãy mất, khuôn mặt tiểu nhị vặn vẹo, phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn lập tức choáng váng, Lục Trần chơi bài hoàn toàn không theo lẽ thường, người bình thường đều sẽ kiêng kị người hoặc là thế lực sau lưng hắn, nhưng mà Lục Trần thì không kiêng kị chút nào, trực tiếp ra tay khiến hắn vừa sợ vừa giận.
“Ta nói cho ngươi biết, ngươi xong đời rồi, toàn bộ các ngươi đều phải chết!” tiểu nhị phẫn nộ quát ầm lên.
“Hắn vừa mới tát ngươi một cái đúng không, tới tát hắn sưng mặt lên cho ta.” Lục Trần đi đến trước mặt hộ vệ bị đánh, nhìn hắn rồi nói.
Hắn chần chờ một lúc.
“Sao hả, không dám ra tay à?” Lục Trần nhướng mày.
“Điện hạ, ta dám!”
Hộ vệ lớn tiếng nói.
Lúc trước hắn bị đánh không thể giải thích được mà cũng không dám nói gì, vừa rồi do dự một chút chỉ vì không muốn điện hạ rước phiền toái, nhưng mà bây giờ thấy điện hạ không sợ, hắn thì sợ gì nữa, trực tiếp đi qua, ngồi lên người tên tiểu nhị.
Bốp bốp bốp!
Trái phải liên hồi, phát ra âm thanh rõ ràng của từng cái bạt tai.
Chỉ chốc lát sau, người này đã bị đánh thành đầu heo rồi.
“Quả nhiên rất hung hăng nha!”
“Người của phòng đấu giá Khổng Tước đều dám hành hung như này.”
Người xung quanh hoàn toàn không còn gì để nói.
Lục Trần ngang ngược hơn so với lời đồn đại nhiều.
Trong hoàng cung, Lục Chính Hằng, Kim Mông và các hộ vệ liên quan đều mặt mày nhăn nhó, ở dưới dạng tình huống này, không có lý do vả mặt hoàng triều Khổng Tước, thật không phải chuyện tốt.
“Ha ha, đừng lo lắng, không sao đâu, lát nữa sẽ cho các ngươi kinh hỉ một phen.” Kiếm Thu Dịch ở bên cạnh ha ha cười nói.
Hắn bồi tiếp Lục Trần đi đến hoàng cung Khổng Tước, mời Khổng Diệm hoàng chủ, lão Nhân Hoàng Khổng Tiêu Dao, và hoàng chủ của hoàng triều Liễu thị cũng đến, đợi bọn họ đến, chắc chắn phải làm bao người ngoác mồm đến tận mang tai.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất