Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 219: Bạch Hoằng tới rồi

Chương 219: Bạch Hoằng tới rồi


Thanh niên ngũ quan đoan chính, mũi rất thẳng, trong con mắt thâm thúy mang theo chút kiêu ngạo.
"Lần này quần hùng hội tụ, có thể làm quen được với những thế hệ trẻ tuổi đứng đầu mỗi vực, thôi được rồi, xem thử xem thực lực của các thiên kiêu ở vực khác rốt cuộc sẽ như thế nào." Thanh niên nhìn về phía xa, loáng thoáng có thể nhìn thấy hình dáng tường thành vĩ đại, rộng rãi mà khí phái, nhẹ giọng mở miệng nói.
"Thiếu chủ, với thực lực bây giờ của ngài, hoàn toàn có thể tranh phong cùng với các thế hệ trẻ tuổi của vực khác." Phía sau, một vị lão giả cười cười nói.
Vị lão giả này bị gù lưng, kiếm uy lưu chuyển trên người như có mà lại như không, con ngươi sắc bén, giống như hai sợi hàn mang đang lưu động, cảm nhận một cách tinh tế, sẽ có thể phát hiện ra vị lão giả này không phải là một Nhân Hoàng tầm thường, khí tức tản ra trên người hắn còn đáng sợ hơn so với Nhân Hoàng, đây là một vị Kiếm Hoàng, cấp bậc Kiếm Hoàng kiếm tu cộng tôn.
"Đáng tiếc, ta vẫn không thể ngưng tụ được kiếm ý thứ nhất." Thanh niên lắc đầu, trong giọng nói mang theo chút tiếc nuối.
Lão giả cười nói: "Thiếu chủ không cần phải vội, cô đọng ra kiếm ý cần phải có tu vi Vương cảnh, tuổi của ngươi vẫn còn trẻ, vậy mà đã nắm giữ được hình thức ban đầu của kiếm ý, như vậy là đã vượt qua chín mươi phần trăm người trẻ tuổi của Kiếm Đế cung rồi."
Thanh niên cắn răng nói: "Thế nhưng mà, một tên khốn kiếp mới Siêu Phàm cảnh đã có thể luyện ra một đạo kiếm ý rồi."
Trong mắt của người thanh niên, mang theo một sự không cam lòng, một sự đố kỵ.
Lời này vừa nói ra, lão giả liền im lặng.
Rõ ràng, hắn cũng biết người mà thiếu chủ đang nhắc tới là ai.
Theo như lão thấy, đó không phải là người, mà là một quái thai.
Một con cấp bậc quái thai trăm vạn năm cũng khó tìm.
Từ khi quái thai kia xuất hiện ở Kiếm Đế cung, hắn lập tức đã nhận được sự ưu ái của cung chủ, làm việc cực kỳ phách lối, ngoài ra, còn chiếm được sự tán thành của Ngân Nguyệt, thế cho nên hắn đã trở thành bánh trái thơm ngon của Kiếm Đế cung, rất nhiều trưởng lão cấp bậc Kiếm Hoàng đều tung hô hắn, mặc cho hắn làm xằng làm bậy ở Kiếm Đế cung.
Đến cả thiếu chủ của bọn hắn cũng bị hắn đánh cho phát khóc.
Ôi trời, ta đang nghĩ cái gì thế này.
Lão giả Kiếm Hoàng lắc đầu, an ủi nói: "Thiếu chủ không cần phải để ý tới làm gì, hạng người như hắn, ít càng thêm ít, ngoài ra, tu luyện là nhìn ở thiên phú, bây giờ thiên phú của hắn mạnh, không có nghĩa là sau này hắn sẽ đi được xa."
Lão giả Kiếm Hoàng nói được tới đây thì không nói thêm gì nữa.
Bởi vì vốn dĩ hắn đang muốn an ủi thiếu chủ, nhưng hắn lại phát hiện ra lời này của hắn hình như đang xát muối vào người của thiếu chủ nhà mình.
Này không phải là đang nói thiếu chủ không bằng đối phương ư.
Nói thật, mặc dù hắn đứng về phía của thiếu chủ, nhưng cũng không thể không thừa nhận, cái tên quái thai kia chính là kẻ có thiên phú mạnh nhất từ trước tới nay.
Sự xuất hiện của hắn, khiến cho toàn bộ thiên tài của Kiếm Đế cung đều trở nên ảm đạm phai mờ, biến hết thành vật làm phông nền.
Một lúc sau, thanh niên mở miệng nói: "Hy vọng không gặp phải hắn ở Hoang vực nữa."
Ròng rã một năm trời, không nghe thấy động tĩnh gì của tên kia ở Thanh vực nữa, theo như người thanh niên này thấy, hẳn là tên kia đã đi tới một vực mạnh hơn để rèn luyện rồi, ví dụ như Thiên vực, Đế Nữ vực, Trung Châu vực các kiểu.
Vù!
Bạch điêu xuất hiện trên vùng trời của thành Cự Khuyết, cuốn lên một dòng khí lưu khủng bố, yêu khí mạnh mẽ tùy ý toả ra, khiến cho vô số người ngẩng đầu lên nhìn về phía không trung.
Người thanh niên này chính là Bạch Hoằng, nhân vật cấp Thánh tử của Kiếm Đế cung.
Kiếm Đế cung tổng cộng có chín phong chủ, mỗi một vị phong chủ đều là Kiếm Thánh đứng đầu.
Danh xưng Kiếm Thánh, chính là xếp trên Kiếm Hoàng, lĩnh ngộ được tồn tại kiếm ý cấp Thánh, mới có loại này xưng hô đặc biệt như vậy.
Trên mỗi một ngọn núi đều có mấy vạn đệ tử kiếm tu, một đỉnh dốc toàn bộ lực lượng, có thể hoành hành bá đạo ở Thanh vực.
Gia tộc của Bạch Hoằng chiếm cứ Bạch Vụ phong, Bạch Vụ phong đủ để xếp vào một trong ba đỉnh đứng đầu chín phong, có nghĩa là thân phận của Bạch Hoằng ở Kiếm Đế cung cực kỳ cao.
Lão giả Kiếm Hoàng đứng phía sau Bạch Hoằng, trong đôi mắt hiện lên vẻ khác lạ, Phàn Xuân có tu vi Nguyên Thần cảnh viên mãn, nắm giữ hai môn võ học cấp Hoàng trở lên, ở trong Kiếm Đế cung cũng được xếp vào cấp bậc hạng nhất, nhưng mà ra tới bên ngoài, tối thiểu cũng phải là thế hệ trẻ tuổi cấp bậc cao nhất.
Bây giờ lại bị chặt đứt cả hai cánh tay.
Xem ra, ở thành Cự Khuyết ngoại trừ bọn họ ra, đã có cường giả chân chính tới rồi.
Phàn Xuân cắn răng nói: "Một tên cũng là đệ tử của Kiếm Đế cung, tạm thời không biết tên của hắn."
"Đệ tử Kiếm Đế cung dám phế hai cánh tay của ngươi, lẽ nào hắn không biết ngươi là người của ta hay sao?" Lông mày Bạch Hoằng giương lên, trong mắt mang theo tia lửa giận.
"Là người của Vạn Lưu hay là người của Tử Hằng?" Giọng điệu của Bạch Hoằng lạnh như băng, hắn hỏi.
Vạn Lưu và Tử Hằng mà hắn nhắc tới, cũng là những người làm mưa làm gió ở Kiếm Đế cung, theo thứ tự là đại diện của Vạn Kiếm phong và Tử Tinh phong.
Bạch Hoằng nhầm tưởng là thủ hạ của hai người này đả thương Phàn Xuân.
"Không phải." Phàn Xuân lắc đầu, nói: "Không phải nhân vật Thánh tử của Kiếm Đế cung đã tới đâu, chắc là đệ tử bình thường của Kiếm Đế cung."
Phàn Xuân cảm thấy người kia mới chỉ là Siêu Phàm cảnh, nên chắc cũng chỉ là đệ tử bình thường của Kiếm Đế cung.
Chỉ có điều có hơi biến thái mà thôi.
"Đệ tử bình thường đánh ngươi bị thương?" Bạch Hoằng khẽ chau mày.
Phàn Xuân cũng là Nguyên Thần cảnh viên mãn giống như hắn, không yếu hơn hắn là bao nhiêu, nếu không tại sao có thể trở thành tùy tùng của hắn kia chứ, vậy mà bây giờ Phàn Xuân lại bị một tên đệ tử bình thường đánh cho bị thương, điều này khiến Bạch Hoằng có chút không hiểu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất