Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 248: Hôm qua ta thật sự huênh hoang như vậy sao

Chương 248: Hôm qua ta thật sự huênh hoang như vậy sao


Trần Vũ lắc đầu nói: “Truyền thuyết về Thần Hỏa đều là khắp thế gian khó có thể tìm được, mấy vạn năm thậm chí là mấy chục vạn năm mới xuất hiện một lần, Liễu Kình không thể nào có được bốn hạt giống Thần Hỏa, cũng không biết là ai đã tung ra tin tức này, chẳng qua chỉ là để thu hút sự chú ý của mọi người mà thôi.”
“Thôi kệ đi, đến lúc đó rồi tìm rốt cuộc là sao.” Lục Trần nhún vai nói .
Tiễn Trần Vũ và Liễu Khuynh Thành đi, còn Lục Trần tiếp tục bế quan tu luyện.
Năm ngày sau, trước khi đi đến Tần gia, gom góp bản đồ, tìm hướng đi đến mộ của Liễu Kình.
Khi chuyện xảy ra trong Hàn gia truyền đến thánh Cự Khuyết, một lần nữa gây ra náo động.
Mặc dù người dân của thành Cự Khuyết biết chuyện các thế lực từ các Ngoại vực đều tìm đến một người tên là Lục Trần.
Nhưng chuyện xảy ra ở Hàn gia ngày hôm đó, bọn họ không cách nào biết được.
Vào ngày hôm sau, tin tức đã lan ra bên ngoài, trong đó có hai chuyện điều đáng chú ý.
Đầu tiên, đó là sự thay đổi của chí cường bảng của Hoang vực, bảng này trong suốt hai ba vạn năm chưa từng thay đổi, nhưng lần này Thiên Cơ các xuất hiện, xác nhận ba cường giả hàng đầu đã ngã xuống, cùng với đó là ba nhân tài mới xuất hiện để bổ sung.
Cho dù là ba cường giả đứng đầu ngã xuống hay là ba người thêm vào thay thế, thì cũng gây ra các cuộc thảo luận sôi nổi rộng rãi.
“Thành chủ Bạch Lộc, hai vạn năm trước từng xuất thế một lần, chưa bao giờ nghĩ rằng một lần nữa nghe thấy tin tức về hắn, lại là tin tức về cái chết.” Trong một tứ hợp viện tao nhã ở đâu đó ở thành Cự Khuyết, một vị Nhân Hoàng già nua đứng nguyên tại chỗ, suy nghĩ xuất thần.
Vị Nhân Hoàng này đã rất già, thân thể khô héo, vẻ mặt già nua như vỏ cây, lý do khiến hắn thở dài là vì khi còn nhỏ hắn đã may mắn được nhìn thấy vẻ uy nghiêm của thành chủ Bạch Lộc.
Thành chủ Bạch Lộc, khí thôn sơn hà, ý chí rộng lớn, trên người dường như có ánh sáng vạn trượng.
“Thánh quân Phong Diễm từng sống ở thành Cự Khuyết trong một khoảng thời gian, thu nhận hai đệ tử, sau đó, giống như một nhàn vân dã hạc không có nơi ở cố định, hắn đã qua đời, thật khiến cho người ta không thể tin được.”
“Còn có Thuần Dương tổ tiên, đã sống khoảng mười vạn năm, cấp độ hóa thạch sống, chứng kiến ​​sự phồn vinh và thịnh vượng của Hoang vực, vốn nghĩ rằng vẫn còn sống, không ngờ cũng đã tọa hóa.”
Người dân thành Cự Khuyết thở dài cảm thán, năm tháng không bỏ qua cho bất cứ ai.
Sinh mệnh của mỗi người đều có điểm cuối.
Tồn tại cấp Thánh cảnh cũng chỉ có thể sống mười - hai mươi vạn năm, sau đó sẽ đi đến điểm cuối.
Trừ khi đột phá đến cảnh giới cao hơn, cấp bậc sinh mệnh trải qua sự cải lão hoàn đồng, duy trì tuổi thanh xuân mãi mãi.
Nhưng sau khi đạt tới Thánh cảnh, muốn tiến thêm một bước khó như lên trời, mấy trăm năm, mấy ngàn năm, tu vi cũng không thể tăng lên một bước nào.
Ba cường giả đứng đầu đã qua đời đều nằm trong bảng này hàng vạn năm, ba người đều có những câu chuyện và truyền thuyết của riêng mình, từ lâu đã in sâu vào tâm hồn của con người ở Hoang vực, lần này đột ngột qua đời, trong nhất thời mọi người không thể chấp nhận được.
Ngay lập tức, tin tức này lấy thành Cự Khuyết làm trung tâm, điên cuồng lan truyền ra thế giới bên ngoài.
Tuy nhiên, ba vị cường giả đứng đầu qua đời, từ việc chí cường bảng thay đổi, nhưng Liễu Kình vẫn đứng vị trí cao trong bảng, khiến người dân thành Cự Khuyết nghi ngờ, không lẽ có là Thánh chủ vẫn chưa chết.
Chuyện này cũng được thảo luận rộng rãi.
Chuyện thứ hai chính là trong Hàn gia xuất hiện có một ‘Ngoan Nhân’ còn huênh hoang hơn cả Đại Ma Vương Lục Trần, nghe nói Ngoan Nhân này vô cùng kiêu ngạo, không coi ai ra gì.
Lúc ở Hàn gia không mở miệng thì còn đỡ, vừa mở miệng thì đã đắc tội người ta.
Ví dụ như gọi Thái tử Chân Long là con nghé con, gọi thiếu chủ thành Xích Long là tóc đỏ.
Còn nói rằng mọi người trong phòng đều là rác rưởi.
Điều này xúc phạm tất cả các thế lực khắp nơi tập hợp ở Hàn gia.
Hơn nữa còn buông ra những lời tàn nhẫn, muốn khiêu chiến truyền nhân các đại thế lực đứng đầu các Ngoại Vực.
Đây không phải là!
Vào sáng sớm, bên ngoài một tửu lâu lớn ở thành Cự Khuyết, đã có một đám đông người đúc vây lại, ba tầng bên trong ba tầng bên ngoài, tất cả đều chạy đến đây để xem ngoan nhân khiêu chiến các truyền nhân đứng đầu để lại ngoan thoại ngày hôm qua.
Có một vài người sợ bỏ lỡ tình huống thú vị nên đã bỏ luôn cả bữa sáng, vội vàng chạy đến đây.
Trong đám đông, đủ mọi người từ mọi tầng lớp, chẳng hạn như tộc Chân Long, Thánh Ma giáo, Thánh giáo Luyện Cổ, Thánh địa Cổ Thương, thành Xích Long,... đều đã tập trung từ sớm.
Hôm nay, bọn họ đến để thực hiện lời hứa.
Bọn họ đã nghe ngóng rõ ràng, thanh niên kiêu ngạo đêm qua chính là Tử Hằng, là một người cấp Thánh Tử của Tử Tinh phong thuộc Đế Kiếm cung.
Mặc dù Đế Kiếm cung lớn mạnh, nhưng thế lực đằng sau bọn họ cũng không hề yếu.
Hơn nữa, Tử Hằng là người đã nói năng lỗ mãng trước, chính miệng nói ra lời khiêu chiến bọn họ.
Tất nhiên bọn họ phải đến để thực hiện lời hứa, để xem xem Tử Hằng có dám ra mặt hay không.
Nếu Tử Hằng sợ phải chiến đấu, thì sẽ làm mất mặt vị “Kiếm Thánh” kiếm tu cộng tôn của Tử Tinh phong.
Còn về Tử Hằng sau khi bị Hoàng Niên trưởng lão mang đi, đến ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Tử Hằng sau khi tỉnh lại đầu đau như búa bổ, trí nhớ không liên tục.
Tử Hằng không thể nhớ những gì đã xảy ra ngày hôm qua, vì vậy không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Hoàng Niên ở bên cạnh, hỏi thăm tất cả những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
“Thiếu gia, hôm qua ngươi uống quá nhiều rượu, gây ra tai họa lớn.”
Hoàng Niên vốn muốn giấu đi, nhưng sau khi nghĩ lại, đau dài không bằng đau ngắn, nói ngắn gọn cho hắn biết ngày hôm qua hắn đã làm gì.
Những người và thế lực ngày hôm qua đắc tội, toàn bộ đều tập trung ở bên ngoài rồi, đều đang chờ Tử Hằng tỉnh rượu.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất