Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 306: Ngây ngốc dâng đến cửa (2)

Chương 306: Ngây ngốc dâng đến cửa (2)


Hắn lặng lẽ tiếp cận Ngao Thượng.
Ngao Thượng đứng trước mặt Liễu Kình, cảm thấy sẽ không có người dám ra tay với hắn trước mặt nhân vật lớn này nên không biết nguy hiểm đang lặng lẽ tới gần hắn.
“Khụ khụ!”
u Dương Cuồng bên cạnh ho khan một tiếng.
Hắn không có được thịt của Ngao Thượng thì Lục Trần cũng đừng hòng có được.
Ngao Thượng nghe được tiếng ho khan, cảm nhận được nguy hiểm, cảnh giác quay đầu, lập tức nhìn thấy Lục Trần đứng ở phía sau hắn từ lúc nào, cách hắn chỉ khoảng ba bốn mét.
Hơn nữa trong tay Lục Trần còn giơ cao Huyền Trọng ấn.
Làm ra dáng vẻ muốn đập đến.
Mà mục tiêu bị đập, tỷ lệ chín mươi chín phần trăm là mình.
“Ngươi làm gì vậy?”
Ầm một tiếng!
Ngao Thượng phóng ra uy áp Thái tử tộc Chân Long, yêu khí mênh mông, đồng thời thân thể phát sáng, ngay cả ánh mắt cũng hóa thành màu vàng, giống như hai luồng thần mang nhìn chằm chằm Lục Trần.
“Ha ha, không làm gì cả, rèn luyện cánh tay chút thôi!”
Lục Trần đang giơ Huyền Trọng ấn có chút xấu hổ, sau đó cánh tay đưa lên xuống, thoạt nhìn như đang rèn luyện cơ bắp.
Khuôn mặt điển trai của Ngao Thượng tràn đầy tức giận: “Ngươi muốn ra tay với ta sao?”
Đương nhiên Ngao Thượng không xa lạ với Huyền Trọng ấn, lúc trước hắn bị Huyền Trọng ấn đánh cho hôn mê, sau đó bị cướp đi Chân Long dịch.
Lúc đó, sau đầu hắn sưng lên một bánh màn thầu lớn, một tháng vẫn chưa tan, một tháng đó Ngao Thượng đã trải qua những ngày tháng đau khổ nhất cuộc đời.
Mỗi lần nhớ lại chuyện này, Ngao Thượng lại rất tức giận, bây giờ nhìn thấy Lục Trần giơ Huyền Trọng ấn lên cao, thấy vật nhớ chuyện, ánh mắt lập tức đỏ bừng, hận không thể liều mạng với Lục Trần.
Lúc này, Đường Thiên Vũ, u Dương Cuồng, Minh Thương xúm qua đây, hiện lên thế vây quanh, vây Ngao Thượng ở giữa.
Đường Thiên Vũ chỉ về phía Ngao Thượng nói: “Liễu tiền bối, chẳng phải ngươi muốn ăn thịt rồng sao, con rồng vàng này, Long tộc lấy màu vàng kim làm tôn, thịt rất tươi ngon, rất có tinh khí, không kém so với Hắc Long yêu tôn.”
u Dương Cuồng gật đầu, nói: “Đúng vậy, con rồng này tự chui đầu vào lưới, tiền bối có thể hưởng thụ đã đời.”
Ngao Thượng: ???
Trên đỉnh đầu Ngao Thương xuất hiện một đống dấu chấm hỏi.
Lục Trần thương xót nói: “Ngao huynh, thật sự không giấu diếm gì, Liễu tiền bối muốn ăn thịt rồng, hay là ngươi dâng hiến một miếng đi, xem như là dâng hiến cho mọi người.”
“Liễu tiền bối, ngươi ăn thịt rồng sao?”
Đồng tử của Ngao Thượng kịch liệt co rụt lại, soạt một tiếng, rời khỏi bên cạnh, sau đó cảnh giác nhìn mấy người họ, lại nhìn về phía Liễu Kình.
Ngao Thượng xem như đã hiểu rồi, tại sao bản thân vừa đến nơi này, mấy người họ đã nhìn mình bằng ánh mắt xanh thẳm, nguyên nhân của tất cả là bởi vì Liễu tiền bối muốn ăn thịt rồng, mà đám người đó lại có chủ ý đến thịt của hắn.
Liễu Kình nghe thấy lời của Ngao Thượng, chỉ nhoẻn miệng cười, xem như là thừa nhận.
Ngao Thượng ngây ra, sau đó cả người đều không ổn.
Bà nội ơi, chưa có nghe nói Liễu tiền bối thích ăn thịt rồng.
Hiện tại hắn ngây ngốc dâng đến cửa chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao?
Trên đời này, còn có con rồng nào ngốc như hắn không?
Sắc mặt Ngao Thượng trắng bệch, xem ra là bị dọa không nhẹ, lắp bắp nói: “Liễu, Liễu Kình tiền bối, tại sao ngươi lại muốn ăn thịt rồng.”
Quả thật là Ngao Thượng đã bị dọa sợ, dù sao đứng trước mặt hắn cũng không phải là người thường, căn cứ vào tình báo của tộc Chân Long bọn họ, lúc chưa truyền tin chết, Liễu Kình cũng đã đến Thánh Vương cảnh, mấy vạn năm trôi qua, cấp bậc này của Thánh Vương cảnh có thể sẽ có biến hóa.
Nói cách khác, các lão cổ trong tộc không nhất định là đối thủ của Liễu Kình.
Cho dù hắn bị ăn, trong tộc cũng không ai có thể làm gì được Liễu Kình.
Chính vì vậy, Ngao Thượng mới bị dọa sợ.
Mà Liễu Kình chỉ mỉm cười với câu hỏi của Ngao Thượng: “Bởi vì thịt rồng rất ngon cho nên muốn ăn, không có lý do gì.”
Ngao Thượng: “...”
Bốn người Lục Trần: “...”
Câu trả lời Liễu Kình đưa ra rất quả quyết, lại không tìm được lý do phản bác.
Bởi vì thịt rồng rất ngon cho nên muốn ăn?
Trong mười vực, tồn tại dám nói ra lời này rất ít, ai dám nói trước mặt là muốn ăn thịt rồng, cho dù tu vi bản thân thông thiên không kiêng kỵ Long tộc nhưng trên cơ bản đều không phải tán tu, sau lưng còn có thế lực, nếu như thật sự ăn thịt rồng thì chắc chắn thế lực sẽ gặp phải trả thù điên cuồng.
Rút dây động rừng, ai cũng phải cân nhắc.
Mà Liễu Kình thì khác, hắn vốn có thế lực, nhưng Thánh triều mạnh mẽ lúc trước hắn tạo ra đã biến mất trong năm tháng, bây giờ chỉ còn lại một mình, làm việc tùy tâm, hoàn toàn không cần lo lắng hậu quả.
Tu vi Liễu Kình khủng bố, hơn nữa không có thế lực, một thân nhẹ nhàng, hắn nói muốn ăn thịt rồng là thật sự dám ăn.
Điều này được gọi là chân trần không sợ mang giày.
Lục Trần ở bên cạnh đúng lúc nói một câu: “Liễu Kình tiền bối, con rồng nhỏ này đã đạt tới thời kỳ thành thục, có chiều dài mười trượng, thịt rất mềm, tuyệt đối chất lượng thịt non nớt hơn nhiều so với loại lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm như Hắc Long yêu tôn.”
“Con rồng này đủ cho tiền bối ăn no, ăn sảng khoái!”
Đù!
Ngao Thượng đứng ở bên cạnh, lời nói của Lục Trần không dứt, từng chữ truyền vào lỗ tai hắn, nghe vậy hắn nổi giận dâng lên, suýt chút nữa bạo phát tại chỗ.
Đồ cờ hó Lục Trần...


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất