Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 358: Hoàng giả can dự (2)

Chương 358: Hoàng giả can dự (2)


Lục Trần cầm lấy chiếc nhẫn không gian, kiểm tra một chút, cau mày, hỏi: “Còn một nửa nữa đâu.”
Trong nạp giới chỉ có hai mươi tám bình Hổ Liệt tửu, tương đương với số lượng của một bộ hổ cố cấp Thánh.
Bên dưới, âm thanh im lặng, không ai lên tiếng.
“Ha ha, các vị của Thánh địa Luyện Cổ, có thể nhìn mặt mũi của ta mà buông tha cho Cổ gia được không?” Một câu nói với ý cười nhàn nhạt mang theo chút uy nghiêm đột ngột vang lên từ bên cạnh.
Khi giọng nói này vang lên, xung quanh có những gợn sóng, một bóng người từ từ xuất hiện, bóng người này là một người đàn ông trung niên cao lớn và uy nghiêm, trên mặc một một bộ áo bào màu tím lộng lẫy, dáng vẻ bất phàm, cả người toát ra khí chất vô cùng tôn quý, khí tức mà hắn toát ra không hề yếu hơn Hạng Phong, rõ là một Nhân Hoàng đại thành.
Chu Vĩnh Thái, Hoàng chủ hiện tại của hoàng tộc Bắc Chu, một nhân vật Đế Hoàng, vô cùng nổi tiếng.
Cùng với sự xuất hiện của Chu Vĩnh Thái, một luồng hoàng uy mênh mông cuồng cuộn quét ngang thiên địa, như một vua đứng trên thiên hạ, khiến vô số người trong Hoàng thành đều cảm nhận được.
Cổ gia gặp nạn, Hoàng chủ vậy mà lại đích thân xuất hiện, cũng không biết mặt mũi của Hoàng chủ có thể khiến bọn họ rút lui hay không.
Trong lòng của những người vây xem ở đằng xa đều thầm nghĩ.
Người Cổ gia đều thở phào nhẹ nhõm khi thấy Hoàng chủ xuất hiện, bọn họ đã tặng cho Hoàng chủ một món quà lớn, may mắn thay, ho Hoàng chủ không thấy chết mà không cứu, đích thân đến.
Hạng Phong lắc đầu nói: “Chu Vĩnh Thái, lần này ngươi xuất hiện cũng không giúp được gì.”
Hạng Phong và Chu Vĩnh Thái cùng cảnh giới, hơn nữa bối cảnh so ra cũng lớn hơn Chu Vĩnh Thái, vì vậy không cần thiết phải hạ thấp mình.
“Ha ha, Hạng huynh, không biết Cổ gia đã đắc tội ngươi như thế nào mà các ngươi lại muốn tiêu diệt Cổ gia.” Chu Vĩnh Thái không tức giận mà cười hỏi.
Trong khi nói, Chu Vĩnh Thái không chút để tâm mà nhìn Lục Trần một.
Tất nhiên hắn biết rằng mục đích của nhóm người này là vì Hổ Liệt tửu.
Nghe nói Hổ Liệt tửu thuộc về người thanh niên này, chỉ có điều là bị bọn họ nhìn trúng mà thôi.
Hoặc cũng có thể là, người thanh niên này đã sử dụng Hổ Liệt tửu để làm thù lao, vậy thì mới có thể khiến cho người của Thánh giáo Thánh giáo Luyện Cổ ra tay, nếu như chia ra vài bình Hổ Liệt tửu, có thể hóa giải được nguy cơ, Chu Vĩnh Đài cảm thấy cũng được.
“Hạng lão, đứng đây là được rồi, không cần nói thêm.” Thấy Hạng Phong còn định nói thêm, Lục Trần liếc nhìn Hạng Phong.
“Vâng...”
Hạng Phong nghe xong, chẳng những không tức giận, mà ngược lại còn kính cẩn đứng sau lưng Lục Trần, như một cọc gỗ, không lên tiếng.
Đồng tử của Chu Vĩnh Thái co lại khi nhìn thấy cảnh này.
Ban đầu, hắn đoán rằng người thanh niên này đã dùng Hổ Liệt tửu làm thù lao mới khiến cho mấy người Hạng Phong ra tay, nhưng bây giờ có vẻ như không phải vậy.
Bởi vì nhóm mấy người Hạng Phong hoàn toàn bị người thanh niên này điều khiển.
Là một Nhân Hoàng đại thành cao cao tại thượng, chỉ thiếu một chút nữa thôi là đã nhập Thánh, sống xa cách và chỉ còn một bước nữa là trở thành thánh nhân, bị một võ giả Siêu Phàm cảnh khiển trách mà lại không một chút phàn nàn nào.
Điều này cho thấy rằng suy đoán của hắn hoàn toàn sai lầm.
Không nói đến Hoàng chủ Chu Vĩnh Thái, ngay cả người của Cổ gia ở phía dưới cũng phải vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Một Hoàng Cảnh đại thành lại bị một thanh niên Siêu Phàm cảnh quở mắng, không dám tỏ ra chút tức giận nào.
Suy nghĩ trước đây của bọn họ cũng không khác Hoàng chủ là bao, cho dù Lục Trần sử dụng Hổ Liệt tửu để làm thù lao mới khiến cho Hoàng cảnh của thánh địa ra tay, bây giờ xem ra có vẻ như đã hoàn toàn sai lầm.
“Có lẽ ba mươi bình Hổ Liệt tửu của ta đang ở trong tay ngươi nhỉ.” Ánh mắt của Lục Trần nhìn về phía Chu Vĩnh Thái, nói với giọng điệu lạnh lùng: “Phun ra đây không thiêu một bình cho ta.”
Ngay khí ba chữ Hổ Liệt tửu được nói ra, Hoàng giả của Thánh giáo Thánh giáo Luyện Cổ lập tức khiếp sợ.
Các Hoàng giả nhìn nhau, đều nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt đối phương, suy cho cùng thì Hổ Liệt tửu quá nổi tiếng, nhất định phải dùng đến xương hổ cấp Thánh phối hợp với các loại thảo dược khác mới có thể ủ được, đứng thứ năm trên bảng xếp hạng các loại rượu ngon.
Hổ Liệt tửu ẩn chứa khí sát phạt, dùng để rèn luyện khí lực, có thể rèn cho khí lực trở nên cực kỳ chắc chắn.
Uống Hổ Liệt tửu trong thời gian dài có thể thoát thai hoán cốt.
Nếu gặp may thì dấu vết của khí sát phạt sẽ in sâu vào xương cốt, tăng cường cường của xương cốt, hiệu quả vô cùng tuyệt vời.
Hơn nữa, nhóm người mà Hổ Liệt tửu bao phủ rất rộng, đối với Thánh cảnh cũng có một chút tác dụng.
Tuy nhiên, người bình thường đều không dám ủ Hổ Liệt tửu, cũng không dám uống, suy cho cùng thì Hổ tộc cũng là một trong số những bá chủ hàng đầu trong Yêu tộc, cực kỳ hiếu chiến, lòng trả thù rất mạnh, nếu dám dùng xương của đồng loại để ủ Hổ Liệt tửu thì sẽ khiến cho Hổ tốc hiếu chiến này ghi hận, thậm chí là nhổ tận gốc, tiêu diệt sạch sẽ thế lực đó.
Loại chuyện này trong lịch sử đã xảy ra hơn mười lần.
Khiến cho người ta kinh ngạc nhất chính là ngay cả một thánh địa cũng bị diệt.
Bình thường mà nói thì có được xương hổ cấp Thánh thì phải lén lút ủ rượu, lén lút uống.
Sắc mặt của Chu Vĩnh Thái thay đổi, ánh mắt mờ mịt khó đoán, sát ý chợt lóe lên, hắn trăm ngàn lần cũng không ngờ rằng người thanh niên này dám công bố chuyện Hổ Liệt tửu ra ngoài, không lẽ hắn không sợ Hổ tộc trả thù sao.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất