Chương 382: Ngày đại hôn (2)
“Chu huynh lợi hại, ngay cả Thánh giả của Thánh địa Dao Trì đều đến chúc mừng!” Đột nhiên có người nói, sau đó nhìn về một nơi trên đài cao, có một nữ tử cực kì xinh đẹp ngồi ở chỗ đó, dung nhan nữ tử này tuyệt mỹ, khí chất đoan trang, yên lặng ngồi ở chỗ đó, nhưng lại vô cùng loá mắt, nghĩ không muốn người khác chú ý cũng khó.
“Suỵt, ngươi đừng nhìn loạn, tiền bối Vũ Thánh đã gia nhập bảng Chí Cường, cẩn thận tìm ngươi gây phiền phức!” Bên cạnh có người nhắc nhở.
“Đến rồi!”
Đột nhiên có người nói, chợt nhìn bầu trời xa xa.
Chỉ thấy trên bầu trời phương xa một vệt kim quang xuất hiện, kim quang loá mắt, sau đó tràn đầy bầu trời hóa thành kim liên, ngay sau đó, cánh kim liên nở rộ, cực kì lấp lánh.
Bên trong kim liên lại có ráng chiều đầy trời, trong mơ hồ có thể thấy được trong ráng chiều đỏ có Phượng Hoàng, có Chân Long, có Bạch Hổ, còn có Kỳ Lân, đây đều là Thánh thú, Thụy thú.
Trời giáng dị tượng, gợn sóng hùng vĩ, dường như việc Chu Tuấn thành hôn với Chân Nhu hôm nay ông trời vô cùng hài lòng, trời giáng xuống dị tượng, đến đây chúc mừng đôi phu thê mới.
Thực ra không phải, đây là dị tượng hình thành do quy tắc ngưng tụ.
Quả nhiên, không bao lâu sau.
Một đoàn người xuất hiện ở chân trời phương xa, bọn họ đắm chìm trong ráng chiều đỏ vàng, cho người ta một loại cảm giác thần thánh, trong khí tức tràn ngập hai luồng Thánh uy đan xen nhau.
“Người của Đan Hoàng điện đến!”
Đám người của Hoàng cung nhìn thấy đoàn người xuất hiện, phái đoàn xuất hành rất lớn, từ xa đã cảm ứng được thánh uy tràn ngập, giống như đang thông báo bọn họ đến.
Không ngoài dự liệu, là người của Đan Hoàng điện đến.
Trong chớp mắt, mấy người liền đến trên không của hoàng cung, hai thánh uy hùng mạnh đáp xuống, khiến trong lòng những người ở đây nảy sinh cảm giác không hợp.
Số lượng đoàn người cũng không nhiều, chỉ có chút ít bốn năm người, cầm đầu là một nam tử mặc trường bào màu xanh, hai mắt thâm thúy, thần võ anh tuấn, đứng chắp tay tản ra khí tức siêu phàm, xung quanh hắn, từng đoá kim liên từ sinh mà diệt, từ diệt mà sinh, vòng đi vòng lại.
Đạo vận khí tức của người này được trời ưu ái, là nhân vật Thánh cảnh tầng thứ hai.
Điện chủ Đan Hoàng điện, Đan Thánh bát phẩm.
Khi Thiên Cơ các còn chưa sửa đổi danh sách bảng Chí Cường, điện chủ Đan Hoàng điện Chân Trường Đông xếp hạng thứ mười, Thánh cảnh tầng thứ hai hàng thật giá thật, còn gọi là Thánh Quân cảnh.
Cho nên, Chân Trường Đông còn có một tên khác, Trường Đông thánh quân.
Một người đứng bên cạnh Chân Trường Đông cũng có khí tức bất phàm tương tự, toàn thân tràn ngập một tầng hỏa diễm, hỏa diễm chiếu rọi ra ráng đỏ, ngưng tụ thành cảnh tượng Phượng Hoàng, Chân Long, khí chất nhập thánh siêu phàm.
Phó điện chủ Khúc Dương, luyện đan sư thất phẩm, ngoài thuật luyện đan lợi hại, thực lực cũng hùng mạnh tương tự.
Khi chưa đổi bảng Chí Cường, Khúc Dương xếp thứ ba trong Thánh bảng, lúc ấy vốn cho rằng phó điện chủ Khúc Dương có thể thăng lên bảng Chí Cường, đáng tiếc bị Hướng Đông Hoa xếp thứ mười trên Thánh bảng đoạt, lúc trước còn có rất nhiều người không tin, cảm thấy nên là Khúc Dương tiến vào hạng mười bảng Chí Cường.
Có điều mặc dù Khúc Dương không tiến vào hạng mười bảng Chí Cường, nhưng đứng thứ nhất Thánh bảng không có nghĩa là hắn thua kém người hạng mười bảng Chí Cường.
Sau lưng của hai người đứng đó có một thiếu nữ mặc váy đỏ, tư thái yểu điệu, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt đẹp như nước, miệng nhỏ đỏ hồng, bình tĩnh đứng ở phía sau hai người.
Đây chính là Chân Nhu - con gái của Chân Trường Đông.
Khi hai người thu nạp khí tức, trong lòng những người phía dưới mới khôi phục bình tĩnh, không có cảm giác khó chịu lúc trước.
“Bái kiến Trường Đông đan thánh!”
“Bái kiến Khúc Dương thánh giả!”
Phía dưới, vô số Hoàng chủ chủ động đứng dậy, bái kiến hai người Chân Trường Long và Khúc Dương.
Hai người họ bất kể là thân phận hay là địa vị đều cực kỳ cao, cần kính ngưỡng, cấp bậc Hoàng chủ nhìn thấy phải hành lễ.
Đương nhiên, cùng cấp bậc thì không cần, ví dụ như Tử Mục, Thánh giả của Thuần Dương tông, Loan Kinh Hồng cùng với các Thánh cảnh như Trần Vũ thì không cần hành lễ với bọn họ.
Thân hình Chân Trường Long nhoáng lên, dẫn theo mấy người đi tới trước mặt Chu Vĩnh Thái.
“Trường Đông đan thánh!” Chu Vĩnh Thái dẫn theo Chu Tuấn tiến lên đón.
“Ừ!”
Chân Trường Đông nhìn liếc Chu Vĩnh Thái, gật đầu, mặc dù lần này hai nhà kết thành thông gia, nhưng thân phận địa vị của hắn còn ở đó, Chu Vĩnh Thái không thể gọi thẳng tên của hắn.
“Vĩnh Thái, ngốc ra làm gì, không biết chào hỏi sao?” Khúc Dương trừng mắt liếc đệ tử Chu Vĩnh Thái.
Chu Vĩnh Thái lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Trường Đông đan thánh, xin mời.”
Nói xong, hắn dẫn Chân Trường Đông tiến về phía bàn trên cao nhất, trên mặt bàn trưng bày các loại món ngon.
“Mời người chủ trì!” Chu Vĩnh Đào cất cao giọng nói.
Không bao lâu, một người chủ trì cấp bậc Vương cảnh lên đài, đầu tiên là những lời vô dụng không quan trọng, ví dụ như điểm danh hoan nghênh Hoàng giả, Thánh giả các nơi vân vân, sau đó mỉm cười nói: “Hôm nay là hôn lễ của thiên tài Chu Tuấn Chu gia và thiên chi kiều nữ Chân Nhu của Chân gia, sau đây, chúng ta tới chúc phúc đôi này…”
“Đứng lại, không được đi vào, Hoàng chủ không mời các ngươi, các ngươi muốn làm loạn, quấy rối đúng không?”
“Người đến đều là khách, ta tới là để uống rượu mừng, chẳng lẽ uống rượu mừng cũng không được sao?”
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh ồn ào, làm gián đoạn không khí của nơi này.
Ầm!