Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 383: Đại lễ của Lục Trần

Chương 383: Đại lễ của Lục Trần


Có sóng năng lượng truyền ra, tiếp đó một người bay đến giữa sân, ngã ầm ầm trên mặt đất.
Không bao lâu sau, một đoàn người nghênh ngang đi đến.
Âm thanh đột nhiên xuất hiện và đám người đi tới khiến đám người trên quảng trường khổng lồ hơi cau mày, nhìn về phía bọn họ.
Rất nhanh, bọn họ híp mắt, phát hiện những người này đều không yếu, lại có hai Nhân Hoàng đại thành, hai Nhân Hoàng tiểu thành, sáu Hoàng giả đỉnh cao.
Chỉ bằng đội hình cấp bậc Hoàng giả này thì đã là đội hình lớn nhất ở quảng trường.
Hai huynh đệ Chu Vĩnh Thái thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trầm xuống, trong ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.
Bọn họ không đi gây chuyện với đám người kia, đối phương lại dám chủ động tới cửa, đây là muốn chết hay là tìm chết thế, chẳng lẽ không rõ hôm nay là ngày Tuấn Nhi và Chân Nhu thành hôn, ngoài Hoàng giả còn có số ít Thánh giả đến à?
Chu Vĩnh Thái vốn thấy chờ sau khi Tuấn Nhi thành hôn thì giải quyết bọn họ.
Thế nhưng không ngờ đối phương không mời mà tới, đương nhiên cũng là kẻ đến không ý tốt.
Chu Vĩnh Thái nhìn thấy Lục Trần đi ở trước nhất, im im liếc nhìn Nhân Hoàng đại thành bên cạnh.
Vị Nhân Hoàng đại thành mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không nhìn ngang nhìn dọc, không thấy ánh mắt của Chu Vĩnh Thái.
Giờ phút này, trong lòng Nhân Hoàng đại thành cực kỳ xấu hổ, bởi vì lần trước hắn cam đoan giết chết một Siêu Phàm cảnh là chuyện dễ như trở bàn tay, nếu như không làm được thì mang đầu tới gặp.
Hắn đã trang bức cả rồi, nhưng Siêu Phàm cảnh nhỏ con đó còn sống nhảy nhót tưng bừng khiến hắn rất khó chịu, giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt của Chu Vĩnh Thái.
“Các ngươi tới làm gì?” Chu Vĩnh Thái đứng ra, giọng nói vô cùng lạnh lùng hỏi.
Chu Vĩnh Đào cũng tiến lên một bước, sắc mặt rất lạnh lẽo, nói: “Các ngươi không nằm trong phạm vi mời của bọn ta, bọn ta không chào đón các ngươi, nếu như thức thời thì mau chóng rời đi.”
Chu Tuấn nhìn đám người trước mắt, ánh mắt cũng tỏa ra ý lạnh, chính là đám người này giết mấy thúc thúc bá bá của hắn, khiến uy nghiêm của hoàng tộc hủy hoại chỉ trong chốc lát, thù này không báo, không đội trời chung.
Tử Thánh đứng trên đài cao, cầm chén rượu tinh xảo lên ưu nhã thưởng thức rượu, ánh mắt xuất hiện cảm giác nghiền ngẫm, hắn muốn xem Lục Trần giải quyết việc này như thế nào. Sau đó hắn hững hờ liếc nhìn Trần Vũ mặt không thay đổi, có lẽ không phải đối phương nể mặt Đan Hoàng điện nên đến đây, mà là nghe nói chuyện ở nơi này, sợ người nào đó xuất hiện ngoài ý muốn mới đến.
Lục Trần xấu hổ xoa đầu, ngượng ngùng nói: “Hạng lão, xem ra bọn họ không hoan nghênh chúng ta.”
“Haizz, ta đúng là mặt nóng dính mông lạnh, còn tỉ mỉ chọn lựa lễ vật đến tặng nữa cơ.” Lục Trần tiếc nuối thở dài một hơi.
Người ở xung quanh nghe lời Lục Trần nói, có chút quái dị.
Bọn họ đã nhận ra, đó chính là nhóm người sống ở Cẩm Ninh khách điếm, diệt Cổ gia, diệt ba Hoàng của Chu gia, lại còn quang minh chính đại cướp bóc Loan gia.
Không thể không nói, đám người này làm việc phách lối, không sợ hãi.
Hiện tại xông tới, vốn cho là sẽ đại náo, không ngờ lại là đến tặng quà.
Chẳng lẽ bởi vì biết sự khủng bố của Đan Hoàng điện, mang theo lễ vật đến biến vũ khí thành tơ lụa ư.
Có người nhìn về phía Loan gia, lại phát hiện mặt Thánh giả Loan Kinh Hồng không biểu cảm, hoàn toàn nhìn không ra vui sướng giận hờn.
Chu Vĩnh Thái và Chu Vĩnh Đào nghe lời của Lục Trần, trong lòng cười khẩy, giờ muốn bù lễ chịu nhận lỗi, không biết đã muộn rồi à?
Đúng lúc này, Lục Trần nhìn về phía Chu Vĩnh Thái, nói: “Mặc dù ta biết các ngươi không chào đón chúng ta, nhưng ta vẫn chuẩn bị một món lễ lớn cho các ngươi, hi vọng các ngươi có thể thích, có điều ta cảm thấy hẳn các ngươi sẽ rất thích.”
Lời của Lục Trần hấp dẫn ánh mắt tò mò của người xung quanh, bọn họ muốn nhìn xem thanh niên này có thể lấy ra đồ vật có giá trị nghịch thiên gì để nhận lỗi.
Lục Trần vung tay, ba quan tài màu đỏ thẫm khổng lồ nằm ngang ở giữa quảng trường.
Xung quanh nháy mắt cả cây kim rơi xuống cũng nghe thấy.
Ba quan tài lớn màu đỏ thẫm cứ đột ngột xuất hiện ở trên quảng trường, màu sắc cực kỳ tươi sáng giống như vừa mới sơn lên.
Người xung quanh dụi dụi mắt, chẳng lẽ mình hoa mắt sao, không phải tiểu tử này tới bồi tội à, sao lại đưa ra ba cái quan tài lớn chứ. Chợt một số người bừng tỉnh đại ngộ.
Từ đầu đến cuối, đám người này hoàn toàn không có ý xin lỗi, bọn họ cố ý.
Loan Hoài nhìn một màn này, trong mắt lộ ra nét cười lạnh.
Kể từ khi phụ thân đến, bọn họ đã biết lai lịch của nhóm người này, phụ thân yêu cầu hắn không hành động thiếu suy nghĩ.
Hiện giờ đối phương chạy đến nơi này quấy rối quả thực là ngu xuẩn đến cực điểm, không thể cứu chữa.
Đắc tội Chu gia không sao nhưng phải biết rằng hôm nay là ngày Chu Tuấn cưới con gái của Trường Đông đan thánh, phá hỏng hôn lễ không phải tương đương với đắc tội Đan Hoàng điện sao.
Hiện giờ xem ra không cần phụ thân ra tay, Đan Hoàng điện cũng sẽ thu thập đám người này.
Tử Minh ngồi ở bên cạnh Tử Mục, đờ đẫn hồi lâu.
Hắn còn nhớ rõ hình ảnh đối phương kiêu ngạo ở Thánh thành Dao Trì, ồn ào muốn Thánh nữ Liễu Khuynh Thành bưng trà đưa rượu trước mặt người trong thành, vốn tưởng rằng như vậy đã đủ kiêu ngạo nhưng hiện giờ xem ra hắn vẫn còn khinh thường năng lực tìm đường chết của đối phương.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất