Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 420: Đấu võ trường Tề thị (2)

Chương 420: Đấu võ trường Tề thị (2)


Lục Trần tới đây, ngược lại không có cảm giác gì, nhưng Liễu Khuynh Thành lại nhíu mũi ngọc tinh xảo, lần thứ nhất đối mặt hoàn cảnh này, có chút không thích ứng.
“A, một thiếu nữ trong veo như nước tới.”
“Cô nàng xinh đẹp thật, không biết khi chơi thì thế nào?”
Từng câu nói thấp kém không chịu nổi rơi vào trong tai hai người.
Lục Trần để mắt tới một nam tử tham lam như dã thú, ánh mắt hiện lên một tia lạnh lùng, ngón tay phát ra hai kiếm khí, “xoẹt” một tiếng trực tiếp xuyên thủng ánh mắt của đối phương.
“A, mắt của ta, mắt của ta.”
Nam tử như dã thú che mặt, phát ra âm thanh cực kỳ bi thảm, không bao lâu, từ khe hở ngón tay có máu tươi chảy ra.
“Làm càn!”
“Nơi này là đấu võ trường Tề thị, ngươi lại dám hành hung ở đây!”
“Thật to gan!”
Không bao lâu, một đám người xúm lại, phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Trần.
Bình thường bên trong đấu võ trường, ở bên ngoài đài chiến đạo không thể gây tổn thương cho người khác, đả thương người khác chính là phá hỏng quy tắc, nhưng đám người này không ngờ, Lục Trần vừa đến đã phá hủy quy tắc luôn.
“Lại dám nói lời thô bỉ nữa, ta giết toàn bộ các ngươi.” Lục Trần lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người, một luồng sát ý lạnh thấu xương như trời đông giá rét phát ra từ trên người, sát ý như thực chất, cực kì nồng đậm, xen lẫn luồng khí tức kiếm đạo kinh người, khiến nội tâm người xung quanh khiếp đảm, không chịu khống chế lui lại mấy bước.
“Sát khí thật nồng nặc!”
Người xung quanh kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ thanh niên nhìn vô hại sẽ phóng ra sát ý kinh khủng như vậy, giống như chảy qua núi thây biển máu.
Thanh niên trước mắt, chắc chắn đã giết người vô số.
“Người trẻ tuổi, ngươi phá hoại quy củ!” Một âm thanh âm u lạnh lẽo không một tiếng động vang lên, một tia ý chí Vương giả phủ xuống đại sảnh, tạo cho người ta một loại cảm giác khó thở.
Bất chợt, một lão già mặc áo bào màu xám xuất hiện, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lục Trần.
“Gọi Tề Huyền ra gặp khách!” Lục Trần thờ ơ liếc nhìn đối phương, thản nhiên nói.
“Công tử nhà ta có thân phận cỡ nào, sao có thể....” Lão giả mặc áo bào màu xám nói với giọng điệu lạnh lùng, thế nhưng còn chưa nói xong, một giọng nói sang sảng vang vọng đại sảnh: “Ha ha, hóa ra là Tam công tử giá lâm, khiến đấu võ trường bồng tất sinh huy, quản gia, lui xuống đi.”
Theo giọng nói vang lên, một thanh niên khí độ bất phàm đi ra, chính là thiếu chủ Tề Huyền của đấu võ trường Tề thị.
Tề Huyền bước nhanh đến trước mặt Lục Trần, cười nói: “Tam công tử, đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau.”
“Ừm!”
Sắc mặt Lục Trần bình tĩnh, gật đầu.
“Đồ không có mắt, kéo hắn ra ngoài làm thịt.” Tề Huyền nhìn thoáng qua nam tử không ngừng chảy máu trên mặt đất, lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời thì có một đám người nhào tới, đưa nam tử đã mù hai mắt rời khỏi nơi đây.
Lúc này người xung quanh mới kinh sợ, hoàn toàn không ngờ một nam một nữ mới đến lại có liên quan với thiếu chủ của đấu võ trường Tề thị, lập tức giải tán, rời khỏi nơi đây.
Tề Huyền nhìn về phía Lục Trần, mỉm cười nói: “Tam công tử, không biết ngươi đến chỗ này là muốn làm gì?”
Tề Huyền nhận biết gương mặt này, kiếm tu Kiếm Tam, người đời gọi là Kiếm Tam công tử, dùng kiếm nhập thần, trong cùng cảnh giới không ai có thể ngăn cản ba kiếm của hắn, lúc trước Kiếm Tam công tử đã thắng được không ít thứ tốt trên đấu võ trường Tề thị của hắn đấy.
Lục Trần nhìn liếc hắn, nói: “Sắp xếp một trận giao đấu, ta ra một thanh Hoàng khí, đổi lấy hai thư mời của Tứ Thánh sơn.”
Tề Huyền mỉm cười, lấy lòng nói: “Lấy thân phận của Tam công tử cần gì phải tham dự độc đấu với những người cấp thấp này, muốn thư mời của Tứ Thánh sơn, ta tặng ngươi hai tấm thì có làm sao.”
“Không cần!” Vẻ mặt Lục Trần bình thản cự tuyệt.
Hắn muốn thư mời của Tứ Thánh sơn, quả là chuyện dễ như trở bàn tay, hành động lần này chỉ là để sư muội lịch luyện, nhìn máu tươi.
Lục Trần nói xong rồi móc ra một thanh trường kiếm Hoàng khí giao cho Tề Huyền, nói: “Người khiêu chiến không phải ta, là nàng, nhanh chóng truyền tin tức ra, muốn Hoàng khí, cầm hai thư mời đến đổi.”
“Được!”
Tề Huyền mỉm cười nói, liếc nhìn lão giả áo xám bên cạnh, hắn nhận Hoàng khí lập tức đi làm việc.
“Đi chuẩn bị trà!”
Tề Huyền liếc nhìn thủ hạ sau lưng, sau đó quay đầu, nhìn về phía Lục Trần, mời nói: “Tam công tử, ngươi ngồi một lát trước.”
“Đi thôi!”
Lục Trần ra hiệu cho Liễu Khuynh Thành tới, sau đó, hai người ngồi ở bên cạnh.
Tề Huyền liếc nhìn Liễu Khuynh Thành, hai mắt lóe lên, mỉm cười nói: “Tam công tử, vị này là?”
Lục Trần nói: “Sư muội ta, không hiểu lòng người hiểm ác, cố ý tới để nàng khiêu chiến một phen.”
“À…”
Tề Huyền ồ một tiếng rồi không nói nữa.
Theo thông tin mà nhà đấu giá Tề thị truyền ra, hai tấm thư mời có thể đổi một món Hoàng khí, lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của các thế lực ở hoàng thành Viêm, rất nhanh, từng tốp người tiến vào đấu võ trường.
Một nhóm người đi về phía bọn họ, trên thân nhóm người này tràn ngập một luồng khí tức hỏa diễm, toàn là võ giả Nguyên Thần, ngoài ra, ở chỗ cổ của bọn họ lại mọc vảy, vảy có màu đỏ, giống như vảy rắn lít nha lít nhít, bao trùm toàn bộ cổ, dưới viền mắt, trên mặt của một số người đều có vảy đỏ.
Cái này cực kì hiếm thấy, nói rõ không phải sinh linh nhân loại mà là sinh linh yêu thú hóa hình.
Thanh niên cầm đầu có dáng người cao gầy, một đầu tóc đỏ như ngọn lửa, hai mắt không giống đồng tử của nhân loại, đồng tử của nhân loại có hình tròn, mà đồng tử của người này là hình thoi, không chỉ có hắn, đồng tử của người sau hắn cũng đều là hình thoi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất