Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 442: Đệ tử Kiếm Đế cung (2)

Chương 442: Đệ tử Kiếm Đế cung (2)


“Khẩu khí lớn thật, ngươi động nàng xem…”
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên, có một đoàn người đi đến từ phía xa, bọn họ mặc một thân đạo bào màu trắng thống nhất, trên đạo bào thêu một cổ kiếm màu đen.
Tổng cộng có hơn hai mươi người, mỗi người đều tản ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ, kiếm thế hùng hậu, sắc bén vô cùng, mang theo cảm giác áp bách cực mạnh, chậm rãi đi tới.
“Biểu ca!”
Hoàng Vi nhìn thấy một người trong số họ, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lộ ra biểu cảm vui mừng.
“Người của Kiếm Đế cung!”
Người xung quanh nhìn thấy đoàn người đến, đồng tử lập tức co rụt lại, lùi lại mấy bước.
Chỉ có người của Kiếm Đế cung mới có thể tản mát ra khí tức kiếm đạo nồng đậm.
Kiếm Đế cung, đại môn phái đứng đầu luôn lo việc nghĩa ở Thanh vực, tổng cộng có cửu phong, mỗi một phong tùy ý đi ra bên ngoài đều có thể quét ngang thế lực cấp Thánh nhất lưu ở bên ngoài, rất cường thế và bá đạo, còn tam phong đứng đầu càng có lão cổ cấp bậc Kiếm Thánh, mỗi một người đều là tồn tại định hải thần châm.
Toàn bộ Kiếm Đế cung cũng chỉ có ba người.
“Đúng rồi, hình như ta có nghe nói biểu ca Hoa Đình của Hoàng Vi công chúa là đệ tử của Kiếm Đế cung.”
“Nghe nói còn lăn lộn không tồi ở Kiếm Đế cung.”
Những người xung quanh thì thầm.
Sau đó có vẻ mặt kỳ lạ nhìn Lục Trần.
Có Kiếm Đế cung ra mặt cho Hoàng Vi, vậy thì có lẽ thanh niên này phải kiêng kỵ ba phần đúng không.
Dù sao Kiếm Đế cung cũng là học phủ đứng đầu, tất cả đạo thống đứng đầu Thanh vực đều phải nể mặt một hai phần.
“Là ngươi muốn sư muội ta quỳ xuống xin lỗi sao?” Hoa Đình bước ra từ bên trong, nhìn về phía Lục Trần, ánh mắt còn sắc bén hơn cả lưỡi đao.
“Biểu ca, ngươi cẩn thận chút, người này đã đánh bại Kim Chấn thái tử đó!” Hoàng Vi truyền âm nói.
“Đánh bại Kim Chấn!” Trong ánh mắt Hoa Đình lộ ra vẻ kinh ngạc, liếc nhìn Kim Chấn ở một bên, nhưng lại bình tĩnh rất nhanh.
Lục Trần không đếm xỉa tới nhìn lấy đối phương, thái độ cực kỳ lười biếng, vốn không vì đối phương là người của Kiếm Đế cung mà lộ ra dị sắc.
Người xung quanh kinh ngạc, người này có thân phận gì vậy, nhìn thấy người của Kiếm Đế cung mà còn bình tĩnh như vậy.
Hoa Đình tiến lên một bước, nghiền ép về phía Lục Trần, mang theo tia uy hiếp cảnh cáo: “Người mà Kiếm Đế cung ta bảo vệ, ngươi cũng dám động sao.”
“Ngươi có thể đại diện cho cho Kiếm Đế cung sao?” Lục Trần liếc hắn một cái, trên người có treo một miếng bội bằng gỗ, giọng điệu mang theo châm chọc nói: “Một đệ tử bình thường của đệ tử đời thứ ba lại vọng tưởng đại diện cho Kiếm Đế cung, ai cho ngươi dũng khí, là phong chủ Mộc Kiếm phong cho ngươi dũng khí à?”
Mộc Kiếm phong cũng là một trong cửu phong của Kiếm Đế cung, nhưng xếp hạng gần cuối trong cửu phong, mặc dù có Thánh giả tọa trấn nhưng cấp bậc kiếm ý lại chưa đột phá đến Thánh cảnh, cho nên chỉ có thể xưng là Kiếm Hoàng.
Mặc dù Mộc Kiếm phong thuộc loại yếu thế trong cửu phong Kiếm Đế cung, nhưng đặt ở bên ngoài tuyệt đối là thế lực cấp Cự Phách, cường giả cấp Thánh cộng thêm lĩnh ngộ kiếm ý cấp bậc Hoàng Cực tuyệt đối có thể một đánh mấy người cùng cảnh giới, đây vốn không phải là nói giỡn, chủ yếu là kiếm ý cấp bậc Hoàng Cực quá sắc bén, không ai dám đối chọi.
Nhìn thấy người của Mộc Kiếm phong, Lục Trần vốn không bất ngờ cho lắm.
Mặc dù Kiếm Đế cung nắm trong tay nhiều tài nguyên, nhưng tài nguyên của bí cảnh Tứ Thánh càng nhiều, đủ để hấp dẫn người của Kiếm Đế cung đến.
Hoa Đình nghe được lời của Lục Trần, trong giọng nói lộ ra khinh miệt, ánh mắt ngây ra, cả người ngưng tụ kiếm thế chèn ép về phía Lục Trần.
Nhưng Lục Trần lại không động đậy, kiếm thế tiếp xúc với hắn lần lượt tản ra bốn phía.
Hoa Đình nhìn thấy cảnh này, đồng tử co rụt lại, hơi hoảng sợ, lại có chút khó hiểu, hắn không rõ tại sao kiếm thế mình ngưng tụ lại vô duyên vô cớ biến mất khi tiếp cận đối phương.
“Mộc Tinh Hà đâu, tới chưa?” Lục Trần thuận miệng nói: “Nếu đến rồi thì bảo hắn lăn qua đây cho ta.”
Vừa nói ra lời này, Hoa Đình bao gồm cả đệ tử Kiếm Đế cung phía sau đều sửng sốt, người này rốt cuộc là ai, giọng điệu lại dám cuồng vọng như thế, phải biết Mộc Tinh Hà là cấp Thánh Tử của Mộc Kiếm phong bọn họ, thiên phú xuất chúng, nếu không có gì bất ngờ thì tương lai sẽ kế thừa vị trí phong chủ của Mộc Kiếm phong.
Người xung quanh càng trợn tròn hai mắt, cảm giác như xuất hiện ảo giác.
Người này rốt cuộc có thân phận gì, lại dám bảo Mộc Tinh Hà thánh tử lăn qua đây.
Thánh Tử một phong của Kiếm Đế cung có địa vị cao đến dọa người, bên cạnh có hộ đạo giả cấp Kiếm Hoàng, hiện tại có một tiền bối cấp Kiếm Hoàng tu luyện ở Cầm Thánh cung.
“Ngươi tính là cái thá gì, Tinh Hà thánh tử là người ngươi muốn gặp thì gặp sao?”
“Sỉ nhục Tinh Hà thánh tử, ngươi muốn chết sao?”
Ánh mắt của đám đệ tử Mộc Kiếm phong cực lạnh nhìn chằm chằm Lục Trần.
“Để ta xem xem ngươi có bản lĩnh gì, lại dám nói ra lời cuồng vọng như vậy!” Một đệ tử Kiếm Đế cung bước ra từ trong đám đông, hắn khẽ nói một câu, điều động kiếm thế, một thanh trường kiếm lơ lửng trước mặt hắn, phát ra ánh sáng màu xanh, ngưng tụ kiếm thế phóng về phía Lục Trần, dọc theo đường đi tràn ngập kiếm uy đáng sợ.
Người xung quanh nhanh chóng lùi lại, không hổ là người đi ra từ Kiếm Đế cung, khí thế của một đệ tử bình thường bộc phát ra đều vượt xa rất nhiều thiên tài đứng đầu Hoàng triều bên ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất