Chương 459: Sứ giả
Khuôn mặt thanh tú của Liễu Khuynh Thành căng thẳng, nàng cảnh giác nhìn chằm chằm thanh niên áo đen.
Các đệ tử Vạn Kiếm Phong xung quanh cũng giống như đang phải đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
Dù sao đối phương cũng là một Vương giả, hơn nữa hắn còn cho bọn họ cảm giác uy hiếp quá mạnh mẽ.
"Đừng căng thẳng như vậy, ta sẽ không ra tay với các ngươi, dù sao các ngươi cũng là khách nhân." Thanh niên áo đen khẽ cười nói: "Còn ta, chính là sứ giả tới nghênh đón các ngươi."
"Khách nhân và sứ giả."
Nghe vậy, Lục Trần nhíu mày lại thật chặt.
Người kia đã nói rất rõ ràng, hắn chính là dân bản địa ở đây và bọn họ đến với tư cách là khách.
Nhưng điều khiến Lục Trần nghi ngờ chính là sao người kia có thể hiểu được ngôn ngữ của ngoại giới.
Lúc này, thanh niên áo đen nhìn chằm chằm Lục Trần nói: "Ngươi, đi theo ta, còn những người khác...."
Nói tới đây, hắn tạm dừng một chút, liếc qua Liễu Khuynh Thành và các đệ tử Vạn Kiếm phong: "Còn các ngươi, cứ ở đây chờ."
Lục Trần bình tĩnh hỏi: "Mắc gì ta lại phải đi với ngươi?"
Thanh niên áo đen trước mặt không rõ lai lịch, không nói gì ngoài kêu hắn đi theo, đương nhiên Lục Trần sẽ không ngu ngốc mà làm theo.
"Ha, xem ra tiểu tử ngươi định phản kháng đúng không?" Thanh niên áo đen tức cười một tiếng, sau đó lạnh lùng nói: "Việc này không do ngươi định đoạt."
Sau khi thanh niên áo đen nói xong, một luồng khí tức mạnh mẽ phát ra từ trên người hắn, vương uy hình thành nên những gợn sóng đáng sợ đang lan tràn tới đây.
Một số đệ tử Vạn Kiếm phong tiếp xúc với luồng uy áp này đã ngay lập tức ngã quỵ xuống đất, xương cốt rung động lạch cạch, bọn họ lộ ra vẻ đau đớn.
Lục Trần và Liễu Khuynh Thành cũng gặp phải một luồng uy áp giống như có một ngọn núi khổng lồ đè lên vai họ, mang theo áp lực không thể tưởng tượng nổi.
Hai chân Lục Trần run lên nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng.
Thanh niên áo đen trước mặt không phải một Vương giả bình thường, uy áp bộc phát toàn diện vô cùng khủng bố, bởi vì thanh niên áo đen là một Vương giả tuyệt đỉnh sắp chạm đến Hoàng cảnh.
Cho dù Lục Trần nghịch thiên cũng không thể ngăn cản được uy áp của Vương giả.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, Cửu Tuyệt Thiên Công bắt đầu vận chuyển, khí tức từ từ được lan rộng, đồng thời bên ngoài cơ thể xuất hiện chiến y màu đen phát ra hắc quang bao phủ toàn thân.
Sau khi triệu hồi hắc kim chiến y, áp lực của Lục Trần đột nhiên được giảm bớt.
Trên người Liễu Khuynh Thành cũng có một giáp vị màu đỏ chặn đứng luồng vương uy này.
"Ồ, giáp vị Thánh khí phòng ngự đứng đầu."
Thanh niên áo đen nhìn Lục Trần rồi lại nhìn Liễu Khuynh Thành.
Rõ ràng hai người này có lai lịch không tầm thường.
"Thật thú vị, đây là lần đầu tiên ta gặp được người phản kháng." Thanh niên áo đen liếm khoé môi, mỉm cười nói, "Cho dù có Thánh khí chiến y đứng đầu thì ngươi cũng phải đi cùng ta."
"Nếu không đi theo ta, ta sẽ giết bọn họ." Thanh niên áo đen quay đầu chỉ vào mấy đệ tử Vạn Kiếm phong.
Vẻ mặt Lục Trần lạnh lẽo, khi đối phương quay đầu đã ra tay ngay lập tức. Hắn đột nhiên xông về phía thanh niên áo đen, ngay khi hắn lao tới đã có một chiến mâu đỏ xuất hiện trong tay.
Linh lực cường đại được rót vào chiến mâu khiến toàn thân nó trở nên đỏ thẫm như máu, mũi mâu phóng ra còn lưu lại một luồng khí tức kinh người, sau đó nó lập tức xuyên qua thân thể thanh niên áo đen.
Chiến mâu màu đỏ là Thánh khí đứng đầu. Trước kia, tại Hoàng triều Bắc Chu, nó đã xé nát Hồng Hoàng Phần Thiên đồ một cách dễ dàng. Hơn nữa với tốc độ ra tay của Lục Trần, thanh niên áo đen không nghĩ rằng sau khi hắn bộc phát hơi thở của Vương giả tuyệt đỉnh lại có một Nguyên Thần nhỏ bé dám đánh lén hắn.
Đương lúc Lục Trần động thủ, hắn đã nhanh chóng phản ứng lại, thân thể đột ngột lui về.
Nhưng đã quá muộn, Lục Trần dùng cây chiến mâu đỏ dễ dàng đâm thẳng vào ngực thanh niên áo đen.
Sau đó, cho hắn một nhát xuyên thấu tim.
Thanh niên áo đen trợn mắt nhìn Lục Trần, nhìn xuống ngực bị đâm thủng, sắc mặt hắn thay đổi, từ sửng sốt, kinh ngạc đến không dám tin rồi chuyển sang phẫn nộ.
Sau đó, Lục Trần vẫn lạnh lùng nhìn hắn từ đầu đến cuối.
"Ngươi chọc giận ta." Thanh niên áo đen nhìn Lục Trần bằng đôi mắt âm u lạnh lẽo.
Sắc mặt Lục Trần bình thản thả ra toàn bộ linh lực trong chiến mâu đỏ, hoá thành sức mạnh huỷ diệt phóng thích trong cơ thể thanh niên áo đen.
Bùm!
Cơ thể thanh niên áo đen đột nhiên nổ tung thành một đám sương màu máu.
Mặc dù thanh niên áo bào đen là một Vương giả tuyệt đỉnh sắp bước vào Hoàng cảnh.
Nhưng trong tay Lục Trần đang cầm chiến mâu màu đỏ, mũi mâu tràn ngập sát khí đáng sợ, đây là một loại khí lưu có thể xé toạc không gian, ẩn chứa uy lực cực lớn.
Đó là thể hiện của một loại diễn hóa quy tắc.
Loại khí lưu này có thể xé toạc không gian, phá tan Thánh khí.
Còn sức chịu đựng của thanh niên áo bào đen làm sao có thể so với Thánh khí cứng rắn được, ngay khi mũi mâu đâm vào cơ thể, sức mạnh ẩn chứa trong Thánh khí lan ra chấn động.
Chỉ trong tích tắc, cơ thể hắn nổ tan tành.
Trong không gian, lất phất mưa máu, nồng nặc mùi máu tanh.
Xung quanh đột nhiên tĩnh lặng trở lại.
Các đệ tử của Vạn Kiếm phong chấn động, hô hấp dồn dập, Kiếm Tam công tử quá quyết đoán và ác liệt. Không nói hai lời đã ra tay với Vương giả tuyệt đỉnh.
Mặc dù dùng một thanh Thánh khí giết chết Vương giả tuyệt đỉnh nhưng đó cũng không phải là thực lực mà là nhờ vào mưu mẹo.