Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 460: Bi kịch của thanh niên áo bào đen

Chương 460: Bi kịch của thanh niên áo bào đen


Tuy nhiên, dùng thực lực của Nguyên Thần cảnh đối đầu với một Vương giả tuyệt đỉnh cũng cần dũng khí rất lớn, Vương giả tuyệt đỉnh ở cấp bậc này phản ứng rất nhanh, có thể dễ dàng tránh được.
Một khi né được, Kiếm Tam công tử sẽ gặp nguy hiểm.
Nếu nói Kiếm Tam công tử đang đứng ở bờ vực sinh tử cũng không phải là nói quá.
Thế nhưng, tốc độ ra đòn của Kiếm Tam công tử quá nhanh khiến cho vị Vương giả tuyệt đỉnh kia không thể chạy thoát.
Sau cái chết của thanh niên áo bào đen, trong lòng Lục Trần cũng bình tĩnh trở lại. Dù sao lực uy hiếp của vị Vương giả tuyệt đỉnh đó cũng quá lớn, lại không rõ lai lịch ra sao, quan trọng nhất là, hắn vô cùng quen thuộc với quá trình sau khi tiến vào bí cảnh của mình.
Thế nên, tốt nhất là tiên hạ thủ vi cường.
Rất nhanh, đồng tử của Lục Trần co rút lại.
Không chỉ có hắn, đệ tử của Vạn Kiến Phong cũng trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mặt.
Chỉ thấy màn sương máu của thanh niên áo bào đen nổ ra tạo thành không tiêu tán, những giọt sương máu nhanh chóng tụ lại một điểm, biến thành những giọt máu long lanh như pha lê, rất đẹp có màu đỏ như hổ phách.
Được một sức mạnh vô hình dẫn dắt, những giọt máu liên tục dung hợp và nhanh chóng biến thành một khối máu hình người.
Ngay sau đó, tái tạo lại xương thịt.
Có thể thấy rõ, bên trong khối máu hình người, xường cốt đang điên cuồng phát triển, tứ chi, nội tạng, ruột, ngưng tụ ra vô số mạch máu.
Tái sinh máu thịt, hình thành mạch máu.
Một màn này khá kỳ quái.
Thình thịch thình thịch!
Một trái tim đỏ tươi đập mạnh mẽ, một làn sóng sự sống tỏa ra.
Sau khi các cơ quan khác nhau trong cơ thể được hình thành, một lớp da bắt đầu hình thành trên bề mặt của khối máu hình người kia, nó dần biến thành hình dáng của thanh niên áo bào đen.
Trước tiên đầu của thanh niên áo bào đen được phủ một lớp da, sau đó đôi đồng tử âm trầm u ám như mùa đông khắc nghiệt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lục Trần.
Đối với thanh niên áo bào đen, thân là một sinh linh gần với Hoàng cảnh, lại bị một con sâu cái kiến ở Nguyên Thần sơ kỳ đánh úp đến chết, hủy hoại thân thể, chắc chắn là sự sỉ nhục vô cùng lớn.
Một dao động cấp bậc Vương cảnh lan ra từ người hắn.
Phập!
Âm thanh của một loại vũ khí sắc bén đâm vào cơ thể vang lên.
Khuôn mặt vốn lãnh khóc của thanh niên áo bào đên đột nhiên cứng đờ. Sau đó, hắn cúi đầu xuống, chỉ thấy trái tim mình bị một mũi giáo đâm xuyên qua.
“Ta…”
Giờ khắc này thanh niên áo bào đen há to miệng, muốn mắng mẹ nó.
Hắn còn chưa kịp nói lời nào, bùm một tiếng.
Thân thể vừa ngưng tụ thành hình, lại lần nữa nổ tung thành làn sương máu.
Đệ tử Vạn Kiếm phong: “…”
Vẻ mặt trở nên vô cùng phong phú.
Ban đầu, bọn họ khiếp sợ vì sự “tái sinh” của thanh niên áo bào đen, loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên họ nhìn thấy, lần đầu tiên nghe thấy, còn chưa hết kinh hoàng, Kiếm Tam công tử lại bồi thêm cho hắn một nhát, hắn lại tan thành làn sương máu. Cả hiện trường im lặng như tờ.
Thật ra, năng lực tái sinh kỳ quái của thanh niên áo bào đen cũng là lần đầu tiên Lục Trần nhìn thấy.
Rõ ràng, cơ thể đã bị chiến mâu làm cho hóa thành sương máu, theo lẽ thường thần hình đã tan nát rồi, nhưng máu lại tụ lại, tái sinh xương thịt.
Hơn nữa sau khi khôi phục lại, tu vi cũng không biến mất.
Để tránh gây thêm rắc rối, tiên hạ thủ vi cường, hắn lại phá hủy cơ thể của đối phương lần nữa.
Lục Trần cảm thấy nếu hắn có thể tái sinh một lần thì cũng có thể tái sinh lại lần nữa. Trên thực tế, quả thật giống như hắn dự đoán, màn sương máu không tán ra mà tụ lại một chỗ, khí lưu màu máu chậm rãi tụ lại từng chút một.
Ngay sau đó, giống như lúc trước, xương cốt máu thịt được tái tạo.
Thanh niên áo bào đen lị tái sinh.
Không bao lâu sau, da đầu của thanh niên áo bào đen xuất hiện, đôi mắt ẩn chứa lửa giận ngút trời, hắn phẫn nộ nói: “Ngươi đây là đang tự tìm đường chết, ngươi có biết ta là...”
Bùm!
Thân thể của thanh niên áo bào đen lại lần nữa nổ tan tành.
Những người có mặt: “…”
Bọn họ cũng không biết nên nói gì cho phải, đây đã là lần thứ ba Kiếm Tam công tử giết người ta rồi.
Bọn họ xin thề, họ chưa bao giờ gặp Vương giả tuyệt đỉnh nào xui xẻo như vậy.
Chẳng bao lâu, sương máu lại tụ hợp lại.
Ánh mắt Lục Trần lộ ra vẻ kinh dị, ở thế giới Đại Thiên này, thật sự có người không thể bị giết chết, có thể tái sinh vô số lần à.
Đây là cái khả năng gì vậy chứ?
Thân thể bất diệt à?
Thế nhưng, Lục Trần dần cảm nhận được rằng dù thanh niên áo bào đen có thể tái sinh, nhưng tu vi của hắn đang dần yếu đi.
Lần thứ nhất đối phương tái sinh đã tỏa ra uy áp của Vương giả tuyệt đỉnh, nhưng hiện tại lần thứ ba tái sinh, chỉ tỏa uy áp của Vương giả sơ kỳ thôi.
Điều đó cho thấy rằng để tái sinh đối phương sẽ phải tiêu hao một phần năng lực.
Thực lực của đối phương giảm mạnh, Lục Trần cũng không còn kiêng dè như trước nữa, chờ đối phương phục sinh.
Không lâu sau, thanh niên áo bào đen tái sinh lần nữa, trong mắt hắn tràn đầy lửa giận, mắng to: “Con mẹ nó.”
Liên tục bị giết ba lần, thanh niên áo bào đen tức đên mức lỗ mũi bóc khối, hắn không thể chịu đựng được nữa, chửi tục một câu.
Mẹ nó, hắn chưa bao giờ thấy một võ giả vô sỉ như vậy.
Không thể để thua được à?
Có dám chờ đến khi thân thể hắn tái sinh hoàn toàn không?
Bùm!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất