Bị Sư Tỷ Cướp Mất Hắc Giao Đạo Lữ, Ta Trở Thành Long Hậu

Chương 6

Chương 6
Ta buồn cười nhìn hắn: "Ngươi mới phá vỏ, được mấy tuổi rồi?"
Hắn im lặng. Một lúc sau mới hỏi ta: "Vậy người không muốn thử sao? Nhìn Liễu Phiêu Phiêu có vẻ quyết tâm lắm."
Liễu Phiêu Phiêu đương nhiên quyết tâm. Nghe nói chỉ có ngự thú sư được long lực gia trì mới có thể rút được thanh kiếm đó. Nhìn khắp cả môn phái, người duy nhất có cơ hội hóa rồng, chỉ có Thẩm Nhượng thôi.
Ta khựng lại, rồi nhẹ nhàng nói: "Đương nhiên là phải đi thử rồi."
Dù không có long lực gia trì, dù phải dùng hết tu vi, mạo hiểm bị phản phệ để cố gắng rút kiếm, ta cũng phải có được Vạn Linh Kiếm.
Chỉ có Vạn Linh Kiếm, mới có thể thật sự giết được giao long.
Những ngày tiếp theo, ta cả ngày vùi đầu trong Tàng Thư Các tu luyện. Ta bảo Mặc Bách Xuyên cứ ra ngoài chơi, nhưng hắn lại không chịu, ngoan ngoãn ở bên cạnh, giặt quần áo, nấu cơm, pha trà, lau mồ hôi cho ta, tốt hơn con bạch nhãn lang Thẩm Nhượng kia cả trăm lần.
Đôi khi thấy ta tu luyện vất vả, hắn lại đưa khuôn mặt yêu nghiệt của mình lại gần: "Thân ái, mau sờ sờ ta đi, còn hiệu quả hơn cả Hồi Linh Đan đấy."
Hắn cho rằng cách xưng hô "chủ nhân" quá nhàm chán, tự nghĩ ra cái tên "thân ái", nói rằng như vậy mới đặc biệt. Ta đang bận rộn tăng cường sức mạnh cho mình, nên cũng mặc kệ hắn.
Cũng có một lý do khác, có lẽ là kiếp trước luôn bị người khác ghét bỏ và phản bội, lần đầu tiên có người ngoài sư phụ quan tâm và yêu thương mình, trong lòng ta cũng có chút tham lam.
Nhưng một tháng là quá ngắn. Dù tốc độ tu luyện của ta rất nhanh, nhưng so với kiếp trước vẫn còn kém một đoạn lớn. Tâm trạng ta sa sút, liền đi xuống bếp lấy chút rượu và đồ ăn, định quay về tìm Mặc Bách Xuyên uống một bữa để trút hết nỗi muộn phiền trong lòng. Không ngờ vừa đi đến cửa, đã thấy hai vị sư tỷ đồng môn đang lén lút đứng ở cửa, nhìn ngó xung quanh như đang canh gác.
Hai sư tỷ này ngày thường thân thiết nhất với Liễu Phiêu Phiêu. Ta nhớ lại lúc rời đi, Mặc Bách Xuyên vẫn còn đang nằm trên ghế bập bênh, ngân nga một khúc dân ca Giang Nam mà hắn không biết học ở đâu. Hắn nói đó là bài ca của người chồng hát cho người vợ về thăm nhà, mong người vợ sớm trở về, và hắn sẽ hát đến khi ta quay lại từ bếp mới thôi.
Lúc đó ta còn cười hắn bị hâm. Sao bây giờ trong phòng lại im lặng như vậy?
Một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng. Ta gạt hai sư tỷ đang cố ngăn cản mình sang một bên. Từ bên trong, ta nghe thấy giọng nói đầy mê hoặc của Liễu Phiêu Phiêu: "Tình dược này là ta chiết xuất từ Thẩm Nhượng, giao long có tính dâm, dược tính rất mạnh, nếu ngươi cứ cố nhịn như vậy sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, nổ tung mà chết đấy. Chi bằng thuận theo ta, thì thế nào?"
"Con tiện nhân Lý Thương Hải kia có gì tốt chứ? Nó chỉ là một đứa tạp chủng và một kẻ nghèo kiết xác. Ngươi đi theo một chủ nhân như vậy chỉ có khổ sở, cả đời mãi mãi chỉ là một con rắn nước tầm thường, không bao giờ có ngày ngóc đầu lên được."
"Chỉ cần ngươi theo ta, đợi ta rút được Vạn Linh Kiếm, phi thăng thành công, giết chết Lý Thương Hải, khế ước giữa các ngươi tự nhiên sẽ giải trừ. Đến lúc đó, dù ngươi muốn hóa giao, hóa rồng, ta đều có thể giúp ngươi."
Đáp lại nàng ta là một khoảng im lặng dài. Khi ta đang nhíu mày ngày càng chặt, thì nghe thấy tiếng cười quen thuộc và lười biếng đó: "Một kẻ như ngươi cũng xứng so với thân ái của ta sao? Cút xa ra, ta nhìn ngươi chỉ thấy ghê tởm."
Vẫn là cái miệng độc địa như mọi khi.
Ta còn chưa kịp cười, đã nghe thấy tiếng vũ khí tuốt vỏ. Liễu Phiêu Phiêu giận dữ: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Không theo ta thì đi chết đi!"
Ta mạnh mẽ đạp cửa xông vào, chỉ thấy Mặc Bách Xuyên đang tựa vào ghế bập bênh, một tay đỡ trán, vẻ mặt vô cùng khó chịu, tay kia nắm chặt lấy con dao găm trong tay Liễu Phiêu Phiêu.
Rõ ràng là đã trúng chiêu, máu tươi không ngừng chảy ra từ tay hắn, thế mà hắn vẫn tỏ vẻ tủi thân tố cáo với ta: “Thân ái, sao người về muộn thế? Con quái vật xấu xí này muốn giở trò lưu manh với ta!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất