Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2079: Nhắm vào tiền tài chính (1)

Miêu Dược Hổ chú ý đến sự biến đổi thái độ của Vương Tử Quân. Lần đầu tiên hắn đến thì Vương Tử Quân nói: "Đồng chí Dược Hổ, anh đến có chuyện gì sao?" Lần thứ hai thì Vương Tử Quân lại nhiệt tình chào hỏi: "Chào đồng chí Dược Hổ, mời anh ngồi!"

Mặc dù hai lần đều rất thân mật nhưng Miêu Dược Hổ lại nghĩ ra nhiều vấn đề. Chỉ cần anh chào hỏi anh ta, như vậy anh ta luôn cho ra nụ cười chân thành bình dị gần gũi, nói ra những lời vui vẻ. Nhưng một khi động vào vấn đề khó khăn, thái độ của Vương Tử Quân nhanh chóng biến đổi, hoặc là cười không nói, hoặc hỏi một vài câu hóc búa, nếu không chỉ thể là đọc báo và xem văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên.

Đối với Miêu Dược Hổ thì Vương Tử Quân có thể dùng đủ mọi phương pháp để tiến hành đối thoại với mình, thế nhưng thái độ của hắn với Vương Tử Quân lại không thể nào được phép biến đổi. Dù hắn có cảm thấy bức bối thế nào cũng không thể làm gì hơn. Lúc này tâm tình của hắn thật sự phức tạp, thế nhưng không làm gì được, vì người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Hơn nữa trạng thái chính trị trước mắt của Vương Tử Quân chính là phát triển quá nhanh, điều này không những nói anh có năng lực và công tác xuất sắc, hơn nữa còn có một nguyên nhân cực kỳ sâu liên quan đến trình tự mà hai bên ngầm hiểu lẫn nhau: Đó là người ta có hậu trường quá cứng.

Vương Tử Quân nghĩ đến những lời xin chỉ thị của Miêu Dược Hổ, hắn không khỏi nghĩ đến sự kiện hai ngày trước từng nhìn qua một bảng thống kê về các khu công nghệ được thành lập ở các thành phố trong tỉnh Mật Đông. Chỉ cần nhìn qua cũng thấy rõ bây giờ trong tỉnh Mật Đông có hàng trăm khu công nghệ như vậy.

Vương Tử Quân có thái độ đồng ý đối với những khu công nghệ có chức năng thu hút xí nghiệp và thúc đẩy phát triển kinh tế, thế nhưng điều này cũng không có nghĩa là Vương Tử Quân sẽ cổ vũ cho phương án phát triển kinh tế theo kiểu áp đặt, qua loa.

- Tút tút tút. Chuông điện thoại đột ngột vang lên, Vương Tử Quân nhìn qua màn hình điện thoại, sau đó hắn khẽ nói: - Chào anh, tôi là Vương Tử Quân.

- Chào bí thư Vương, tôi là Triệu Thu Cúc. Bây giờ ngài có rảnh không? Tôi có một số việc cần báo cáo với ngài. Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói cực kỳ dịu dàng êm ái.

"Triệu Thu Cúc?" Vương Tử Quân sững sốt giây lát, sau đó hắn nhanh chóng liên hệ với vị giám đốc sở giáo dục tỉnh Mật Đông. Vì người kia không nằm trong lĩnh vực hắn được phân công quản lý, thế cho nên hai bên chỉ dừng lại ở giai đoạn quen biết nhau mà thôi.

"Triệu Thu Cúc sao lại đến báo cáo công tác với mình?" Vương Tử Quân cảm thấy rất khó hiểu, hắn chợt cười nói: - Giám đốc Thu Cúc, chị đến vào buổi chiều có được không? Lát nữa tôi còn có một hội nghị quan trọng cần tham gia.

- Bí thư Vương, tôi đang ở bên ngoài phòng làm việc của ngài, tôi chỉ cần năm phút thời gian của ngài là được. Triệu Thu Cúc lên tiếng có chút dồn dập.

Vừa nghe cái tên Triệu Thu Cúc thì người ta sẽ dễ dàng liên tưởng đến nhân vật Thu Cúc trong một phim truyền hình về ngành tư pháp, nhưng Triệu Thu Cúc này khác biệt so với nữ nhân vật chính xinh đẹp quyến rũ kia. Tuy Triệu Thu Cúc ăn mặc ngăn nắp thế nhưng chỉ còn là hoa cúc của ngày xưa, sau khi đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân thì nàng có chút kích động, lên tiếng nói với Vương Tử Quân: - Chào bí thư Vương.

Vương Tử Quân tỏ ý cho Triệu Thu Cúc ngồi xuống rồi cười nói: - Mời giám đốc Triệu ngồi.

Tuy Vương Tử Quân căn bản còn nhỏ tuổi hơn cả Triệu Thu Cúc nhưng lại là thượng cấp, Triệu Thu Cúc tìm đến gặp hắn vẫn cảm thấy rất có áp lực. Khi đi vào trong phòng thấy Vương Tử Quân ngồi nghiêm chỉnh thì dũng khí trước đó chợt tan biến đi khá nhiều.

MNhwng Triệu Thu Cúc này cũng không phải người không có kinh nghiệm, nàng biết lúc này chỉ có thể tiến mà không được lui, vì vậy cười nói: - Bí thư Vương, lần này tôi đến là muốn mời ngài đến chỉ đạo công tác của sở giáo dục, tôi vốn định đến từ vài ngày trước, thế nhưng sợ ngài vừa mới đến nhận công tác, sẽ mang đến nhiều bận rộn cho ngài.

"Mời mình đến chỉ đạo công tác? Chính mình không phải là chủ tịch tỉnh, cũng không phải là phó chủ tịch phân công quản lý giáo dục, chạy đến sở giáo dục có khác nào làm hoang nhà mình và giúp nhà người khác náo nhiệt?"

Đây rõ ràng là điều kiêng kỵ trong quan trường, vì sao lại có phân công khác nhau? Không phải chỉ là ở mặt phân phối quyền lợi, mỗi người đều có thủ hạ của mình, nếu anh còn chưa nắm chắc địa bàn của mình mà chạy đến nhà người ta khoa tay múa chân, cho dù anh đến với thái độ và tâm tư tốt, người ta cũng không ai cảm kích tình cảm của anh. Ngược lại anh đến xen vào việc nhà của người ta, như vậy sẽ đắc tội với đối phương, dù thế nào cũng khó tìm lại được sự cân đối.

Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên những ý nghĩ như vậy, thế nhưng hắn lại cười nói: - Tuy tôi vừa đến tỉnh Mật Đông thế nhưng cũng nghe được nhiều thông tin về tình hình giáo đục tỉnh nhà, đại học kiến trúc Mật Đông, đại học Rừng Mật nằm trong 211 trường đại học danh tiếng. Vài ngày trước tôi có xem qua danh sách các trường đại học trong nước, tỉnh Mật Đông chúng ta chiếm hết bảy tám chỗ, căn bản là rất tốt.

Vương Tử Quân nói lời khích lệ với công tác giáo dục ở Mật Đông, tất nhiên là lời khẳng định với sở giáo dục tỉnh. Triệu Thu Cúc cảm thấy rất thoải mái, thế nên tâm tư thân cận với Vương Tử Quân lại tăng lên vài phần.

- Bí thư Vương, sự phát triển của ngành giáo dục căn bản không thể xa rời sự giúp đỡ của tỉnh ủy. Triệu Thu Cúc nói vài câu khiêm tốn, sau đó thay đổi chủ đề, bắt đầu quan tâm đến phương diện cuộc sống của Vương Tử Quân ở Mật Đông. Nàng là một nữ đồng chí, tất nhiên nàng có nhiều ưu thế trời cho, chỉ cần nói vài câu đã làm cho bầu không khí trong phòng hòa hoãn hơn rất nhiều.

Vương Tử Quân nói chuyện với Triệu Thu Cúc hơn mười phút, sau đó hắn cười nói: - Giám đốc Thu Cúc, có chuyện gì chị cứ nói, bây giờ tôi còn phải đi họp, nếu bây giờ chị không nói ra, tôi căn bản cũng không còn thời gian nữa.

- Bí thư Vương, điều này...Chuyện là thế này, trước tết vì tiến thêm một bước xúc tiến phát triển giáo dục tỉnh nhà, trải qua ủy ban nhân dân tỉnh phê chuẩn, sở giáo dục quyết định đẩy mạnh xây dựng những khu nhà thực hành kỹ năng cho sinh viên. Bây giờ trong tỉnh đã có mười ba trường đại học cao đẳng khởi công xây dựng, nhưng lúc này phòng tài chính tỉnh chỉ mới giải ngân được ba mươi phần trăm, những phần còn lại còn chưa được đưa đến đúng chỗ. Anh xem, chúng tôi vì cố gắng làm tốt công tác của mình mà cực kỳ bất đắc dĩ, có câu không bột đố gột nên hồ, mong anh thấu hiểu cho khó khăn của chúng tôi.

Dựa theo phân công công tác theo chức trách thì Vương Tử Quân là phó chủ tịch thường vụ tỉnh quản lý tài chính, Triệu Thu Cúc đến tìm hắn rõ ràng chỉ với một mục đích: Đòi tiền.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất