Biết Trước Tương Lai, Đưa Cả Nhà Chồng Xuống Địa Ngục

Chương 1

Chương 1
“Cô là Cố Nhã Quân đúng không? Tôi chính là cô của ba năm sau.”
Nghe đến đây, tôi bật cười.
Người này chắc là lừa đảo, hoặc bị điên.
Chị ta nói, người chồng tôi đã sống cùng suốt sáu năm… đang âm mưu hại tôi.
Bữa cơm hôm nay chỉ là một cái bẫy. Nếu tôi đến đó, sẽ bị mấy gã vô gia cư đang ẩn nấp sẵn cưỡng hiếp.
Xong chuyện, chồng tôi sẽ lập tức ngăn tôi báo công an.
Đợi đến khi mọi dấu vết trên người biến mất, anh ta sẽ nhanh chóng đưa đơn ly hôn, đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.
Gia đình bên ngoại cũng sẽ tuyệt tình.
Mặc kệ tôi bị chồng và gia đình anh ta chèn ép, không nơi nương tựa, họ cũng sẽ làm ngơ.
Trời ạ, tôi đúng là hồ đồ, vậy mà lại kiên nhẫn nghe chị ta nói lâu đến vậy.
Cứ chần chừ mãi, lại trễ giờ ăn mất.
Tôi vội xếp cơm vào túi, chuẩn bị ra ngoài.
Chưa kịp tắt máy, đầu dây bên kia đột nhiên vang lên tiếng ho dữ dội của một đứa bé.
Kèm theo đó là tiếng gọi nghẹn ngào: “Mẹ ơi…”
Âm thanh ấy… giống hệt giọng của bé Niên Niên nhà tôi.
Những gì chị ta nói… có khi nào là thật?
Tôi sững người đứng tại chỗ.
“Cố Nhã Quân, cô lại định chuồn đi đâu hả? Tôi muốn ăn sầu riêng, mau bóc cho tôi đi!”
Em chồng tôi bất ngờ xuất hiện với bộ mặt khó chịu, khiến tôi giật mình cúp máy.
Ngày thường, cô ta chuyên nói xấu tôi, xúi giục mẹ chồng bắt nạt tôi.
Lúc nào cũng khuyên anh trai đi tìm người khác, đừng đưa tiền cho tôi tiêu.
Còn mình thì ăn bám nhà mẹ đẻ, không chịu đi làm, chỉ muốn bòn rút chúng tôi.
Thậm chí còn coi tôi như người giúp việc trong nhà.
Đến lúc chết tôi cũng không thèm chiều cô ta nữa!
“Không rảnh. Tôi đang chuẩn bị mang cơm cho anh cô. Muốn ăn thì tự đi mà bóc!”
Tôi trợn mắt, quay người định rời đi.
Em chồng lườm tôi một cái, rồi lập tức nhào tới giật lấy hộp cơm trong tay tôi.
“Để tôi đi cho. Chị nhớ chuẩn bị sẵn trái cây đấy. Tôi đang định mua bộ mỹ phẩm mới, để anh tôi xem giúp luôn.”
Hừ, tôi biết ngay mà. Tự nhiên lại tốt bụng, hóa ra cũng chỉ muốn moi tiền từ anh trai mình.
Cô ta đã sốt sắng muốn đi, thì cứ để cô ta đi.
Trên đường em chồng đi, chồng tôi vẫn liên tục nhắn tin:
“Vợ ơi, em ra khỏi nhà chưa?”
“Nhớ đừng nhầm địa chỉ nhé. Ở khu này nhà nào cũng đang sửa cả.”
Chồng tôi – Đinh Lượng – là một thợ sửa chữa, có vài người học việc đi theo.
Anh chủ yếu nhận mấy công trình nhỏ, làm điện nước cho nhà dân.
Ban đầu, kế hoạch Tết Đoan Ngọ là về nhà mẹ tôi chơi.
Nhưng anh đột nhiên nhận được một hợp đồng lớn – sửa điện nước cho một căn biệt thự – nên cả nhà ở lại.
Hồi chưa có bé Niên Niên, tôi thường theo anh đi khắp nơi, nấu cơm và phụ làm vài việc lặt vặt.
Từ khi sinh con, anh thương tôi vất vả nên bảo tôi ở nhà, còn chuyện ăn uống thì anh ăn tạm bên ngoài.
Lần này công trình ở gần nhà, lại trùng dịp lễ, anh mới hiếm hoi bảo tôi mang cơm đến.
Tôi và Đinh Lượng trong mắt người ngoài luôn là cặp vợ chồng kiểu mẫu, ai nhìn cũng ngưỡng mộ.
Liệu có phải có người ghen tị, cố tình giở trò để phá hoại vợ chồng mình không?
Tôi nằm trên giường, tự trấn an bản thân hết lần này đến lần khác.
Chưa được bao lâu, tay nắm cửa phòng bắt đầu xoay nhẹ.
Tôi bật dậy nhìn ra.
Là chồng tôi – Đinh Lượng.
Chỉ là, vừa thấy tôi đang ở nhà, vẻ mặt anh ta liền cứng lại như thể không thể tin nổi.
Cứ như sự hiện diện của tôi ở đây lúc này là điều không nên có.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất