Binh Lâm Thiên Hạ

Chương 724: Kỵ binh phát sinh biến cố.

Chương 724: Kỵ binh phát sinh biến cố.


Trường đao như rừng rậm, Trảm Mã Đao sáng như tuyết trong bóng tối phát ra ánh sáng âm trầm lạnh lẽo, ở sau chiến đao dày đặt là Trọng giáp bộ binh như tường đồng vách sắt, bọn họ nửa ngồi nửa quỳ, chuôi đao cắm xuống mũi đao sắt bén chĩa lên không trung, lợi dụng đại địa kiên cố mà phản kích sự tấn công của kỵ binh, đây là phương pháp đối phó kỵ binh hữu hiệu nhất, kỵ binh gặp được lực phản kích với số lượng lớn nhỏ có ảnh hưởng tương ứng.
Kỵ binh Khương Hồ xông tới như cuồng phong, bọn họ đối mặt với đao dày sáng bóng lóe lên như tử thần đang đợi, những tiếng kêu gào tuyệt vọng thê thảm. Kỵ binh Khương Hồ ầm ầm đụng vào rừng đao, tứ chi vỡ vụn, máu tươi tung tóe khắp nơi, thi thể người cùng ngựa trong nháy mắt chất chồng đầy mặt đất. Lực lượng xung kích cực lớn của đợt sóng đầu tiên đụng phải rừng đao ngăn trở, kỵ binh phía sau cũng không ghìm ngựa kịp va vào nhau, kỵ binh Khương Hồ bị vây trong cảnh hỗn loạn. Trong lúc hỗn loạn, Trọng giáp bộ binh bỗng nhiên đứng dậy, tay múa trường đao, Trảm Mã Đao dày đặc chém giết về hướng kỵ binh.
Cuộc chiến lúc này gần như không thể nào trì hoãn được, Trọng giáp bộ binh có kinh nghiệm tác chiến phong phú, đã trải qua những đợt huấn luyện đánh đêm nghiêm ngặt nhất, đối phó với Hổ Báo Kỵ của quân Tào cũng không chịu thua kém huống chi đánh đối phó với đội kỵ binh người Khương yếu kém này.
Trọng giáp bộ binh triển khai thần uy, giết quân địch rên kêu khắp nơi, thây chất đầy đất, mùi máu tanh xông khắp không gian. Gần nửa canh giờ sau tám ngàn kỵ binh Khương Hồ đã chết quá nửa, kỵ binh Khương Hồ chết quá nhiều mà sợ hãi, sĩ khí nhanh chóng lụi tàn.
Nam Cung Tín dẫn đầu quân tiên phong chạy thoát ra khỏi chiến trường, ngay sau đó mấy ngàn kỵ binh liều mạng chạy trốn giống hệt tuyết lở, trong cuộc hỗn loạn người nọ giẫm lên người kia, có không ít binh lính té xuống chiến mã, bị chiến mã đi sau giẫm đạp thành bùn.
Kỵ binh Khương Hồ chạy một mạch xa hơn hai mươi dặm nhưng vẫn chưa hoàn hồn được, sau khi đi ngang qua rừng cây, trong rừng vang lên tiếng mõ, sau đó nhanh chóng một loạt tiễn phóng ra, bại quân Khương Hồ không trốn tránh kịp bị trúng tên ngã xuống, mấy trăm người bị bắn rơi xuống đất. Kỵ binh Khương Hồ vừa mới dừng lại thấy vậy hoảng sợ, liều mạng tiếp tục chạy trốn.
Trong rừng cây ánh lửa nổi lên bốn phía, một chi quân đội giết đi ra, đúng là ba nghìn quân của Vương Bình, bọn họ đi sau ngăn cản đường lui của quân địch Khương Hồ, Vương Bình gương mẫu lao ra, vừa lúc gặp Nam Cung Tín, y nhận ra đây chính là chủ tướng quân địch bèn nhanh chóng vung đao giết đi lên.
Vương Bình trên chiến mã hét lớn, nhanh chóng vọt tới trước mặt Nam Cung Tín, đao thế linh hoạt sắc bén bổ vào Nam Cung Tín. Nam Cung Tín trở tay không kịp, đầu người bị Vương Bình đánh một đao bay khỏi, chiến mã chạy đi vài chục bước thi thể không đầu mới rớt ầm xuống ngựa.
Vương Bình thấy quân địch không có ý chí chiến đấu liền quay đầu lại quát lớn:
- Giết cho ta, ai lấy đầu luận thưởng.
Binh lính như được tiếp thêm sức mạnh lao tới, gào kêu xung phong liều chết tiến lên dùng trường mâu đâm đám kỵ binh ngã xuống, một đao lập tức găm xuống đầu người, dắt bên hông tiếp tục đuổi giết người kế tiếp.
Trong chiến dịch này kỵ binh Khương Hồ gặp phải đả kích thảm liệt, mười ngàn kỵ binh cuối cùng cũng chỉ còn lại chưa tới ba ngàn quân nhanh chóng trốn về Trương Dịch, ngay cả chủ tướng Nam Cung Tín cũng chết trong tay Vương Bình.
Trời vừa sáng, quân Hán đã xếp thành hàng ngũ chậm rãi đi vào thành Võ Uy, Mã Siêu nhìn thấy thành trì quen thuộc trong lòng vô cùng thỏa mái, đi xa nhiều năm y đã được trở về.
- Mã đô đốc.
Cách đó không xa có người gọi y.
Mã Siêu quay đầu lại, thấy là Thái thú Võ Uy Đỗ Kỳ, năm đó y khi mới đến Tây Lương đúng lúc Đỗ Kỳ từ quận Hà Đông đến nhận chức, mới đó mà đã bốn năm năm rồi.
Mã Siêu xoay người xuống ngựa, nhanh chóng đi lên trước:
- Đỗ Thái thú không nên gọi ta là Mã đô đốc, ta bây giờ là Trấn Tây tướng quân của Hán quốc.
- Vậy gọi là Mã tướng quân đi.
Đỗ Kỳ thi lễ cười nói:
- Ta rất cảm kích khi được Mã tướng quân đến giúp cứu quận Võ Uy, ta đại diện hai trăm ngàn dân quận Võ Uy........
Không đợi gã ta nói xong Mã Siêu đã khoát tay:
- Đỗ Thái thú có lẽ không biết Quan Lũng đã thuộc Hán quốc, đây chính là do triều đình quyết định, hai trăm ngàn dân Võ Uy..... Không cần cảm ơn ta.
- Ta cũng biết thế, nhưng thói quen thì vẫn cảm ơn.
Đỗ Kỳ cười cười lấy ra một cuốn thư đưa cho Mã Siêu:
- Đây là thư Hán vương điện hạ gửi cho tướng quân đến lúc đêm qua, lúc ấy Vương Bình tướng quân đã rời đi.
Mã Siêu ngẩn ra, y vội vàng tiếp nhận thư tín lại có chút không hiểu:
- Thư này từ đâu đưa tới.
- Từ quận Trương Dịch đưa tới, Mã tướng quân nghĩ vì sao?
Mã Siêu suy nghĩ một chút lập tức như bừng tỉnh, người đưa tin từ Đại Đấu Bạt Cốc đến, hiện Điện hạ bây giờ đang ở cao nguyên, y mở thư đọc lướt qua, chậm rãi gật đầu, sau đó cất thư đi, hỏi Đỗ Kỳ:
- Trong thư Hán vương điện hạ nói nếu Đỗ Thái thú nguyện ý ở lại thì có thể đảm nhiệm chức Thái thú quận Võ Uy.
Đỗ Kỳ thản nhiên cười nói:
- Ta muốn biết quận Tửu Tuyền thì làm sao?
Mã Siêu nhìn thoáng qua Quận thừa Lý Tể bên cạnh nói:
- Hán vương điện hạ bổ nhiệm Lý Quận Thừa đảm nhiệm làm Thái thú Tửu Tuyền.
Đỗ Kỳ và Lý Tể nhìn nhau mừng rỡ, điều này nói lên Lưu Cảnh có ý thu phục Tửu Tuyển và Trương Dịch, hai người cũng thi lễ, Đỗ Kỳ nói:
- Xin Mã Siêu chuyển lời với Châu Mục, Đỗ Kỳ và Lý Tế nguyện vì Hán quốc dốc hết sức mình.
Mã Siêu vội vàng đáp lễ nói:
- Hai vị Thái thú không cần khách khí, trong thư Hán vương Điện hạ có nói muốn thu phục Trương Dịch và Tửu Tuyền, phải nhổ hoàn toàn thế lực của Nam Cung Tác ra khỏi Trương Dịch, ta nhanh chóng xuất binh đến Trương Dịch, quận Võ Uy tạm thời nhờ hai vị Thái thú rồi.
Đỗ Kỳ có chút lo lắng nói:
- Chỉ sợ binh lực của Mã tướng quân không đủ.
Mã Siêu khẽ mỉm cười nói:
- Còn có một vạn hậu quân sắp đến, như vậy tổng cộng ta có ba vạn quân, hơn nữa chúng ta còn có một đội quân thần bí chưa xuất hiện.
.........
Đại Đấu Bạt Cốc chắn xuyên con đường ngàn dặm Kỳ Liên Sơn, phía Bắc giáp với quận Trương Dịc, Nam tiếp giáp phía Bắc Tây Hải dài chừng ba trăm dặm, chiến lược cực kỳ quan trọng, cũng là con đường quan trọng nối liền từ Hà Hoàng tiến vào hành lang Hà Tây.
Khác với mấy nhánh thông đạo Chung Nam nối liền Hán Trung và Quan Trung, con đường Đại Đấu Bạt Cốc trống trải, rộng chừng vài dặm đến hơn mười dặm, thực vật cao nguyên trải dài, cũng tồn tại nhiều loại động vật hoang dã, hơn nữa khoảng cách độ cao với mực nước biển tương đối nhiều, khí hậu lại thay đổi liên tục, con đường này luôn rình rập những nguy hiểm.
Nhất là những loài sói hoang hay lui tới con đường này nên tạo nên mối uy hiếp lớn đối với thương khách, trong những bụi cỏ có lẫn lộn vô số khúc xương trắng.
Trưa hôm đó, một đội quân mười lăm ngàn người tạo thành đội kỵ binh đang bôn ba hành quân trong Đại Đấu Bạt Cốc, bọn họ đúng là kỵ binh quân Hán ở Hà Khúc luyện tập dã ngoại trở về. Họ không đi quận Tây Bình mà vòng đường bờ Bắc Tây Hải từ Đại Đấu Bạt Cốc xuyên thẳng qua hànhg lang Hà Tây, đồng thời Lưu Cảnh cũng phái người thông báo cho Mã Siêu, lệnh y tấn công Bắc Trương Dịch, từ mặt Nam phối hợp với hắn.
Có thể nói việc Lưu Cảnh dẫn kỵ binh đến vùng cao nguyên luyện tập ở một múc độ nào đó cũng chính là để xuyên qua Đại Đấu Bạt Cốc, từ phía bắc tạo nên khí thế áp đảo đối với Khương Hồ. Từ lúc bắt đầu đạt thành hiệp nghị với Tào Tháo về Quan Lũng, Lưu Cảnh đã quyết định nhổ thế lực Khương Hồ ở hành lang Hà Tây, hắn thật không cam tâm nhìn Nam Cung Tác chiếm lĩnh Trương Dịch và Tửu Tuyền.
Sở dĩ hắn vẫn thương nghị cùng Nam Cung Tác để đối phó Đê Hồ chẳng qua chỉ là một kế hoãn binh, không cho Khương Đê liên kết, sau khi đã hoàn toàn tiêu diệt Dương Thiên Vạn và Tống Kiến, thời cơ thu phục hành lang Hà Tây đã dần dần chín muồi, đấy cũng là nguyên nhân Lưu Cảnh chỉ cười với tin báo của Khương Duy, không phải hắn không xem trọng mà hắn đã sớm có kế hoạch bố trí sẵn.
- Điện hạ.
Đội thám báo kỵ binh đi trước chạy đến báo cáo cắt đứt dòng suy nghĩ của Lưu Cảnh, hắn ghìm dây cương hỏi:
- Có chuyện gì thế?
- Chúng ta bắt được hai thám báo của Khương Hồ, bọn họ có tin tình báo quan trọng.
Đội trưởng thám báo vẫy tay một cái, bọn lính mang hai gã kỵ binh Khương Hồ áp giải lên, Lưu Cảnh nhìn bọn chúng, hỏi:
- Có tin gì?
Hai gã kỵ binh Khương Hồ không nói được Hán ngữ, họ nói qua một lần được gã thị vệ phiên dịch lại:
- Điện hạ, bọn chúng nói trước đây mấy ngày có một cuộc đại chiến, đội kỵ binh của chúng đã đánh cùng quân Hán ở quận Võ Uy, kết quả đại bại mà về.
Lưu Cảnh lập tức hứng thú lại nói:
- Bảo bọn chúng nói chi tiết một chút.
Hai gã kỵ binh Khương Hồ liền kể lại tỉ mỉ tình tiết đã xảy ra, Lưu Cảnh mới biết được quận Võ Uy phát sinh chiến sự, quân Hán chủ lực bây giờ đang ở quận Võ Uy chứ không phải ở Kim Thành, Lưu Cảnh lập tức quay đầu chạy về phía xe ngựa của của Pháp Chính.
Mấy ngày nay Pháp Chính vì đi đường mệt nhọc nên thân thể có chút không khỏe, đành ngồi trong xe ngựa hành quân, y nghe nói Hán Vương tìm đến mình, vội vàng cố lấy lại tinh thần, mở cửa xe cười áy náy, nói:
- Làm phiền điện hạ rồi.
Lưu Cảnh thấy sắc mặt y quá kém, vội nói:
- Quân sư không cần ngồi dậy, nghỉ ngơi thật tốt đi, chỉ có điều có tình huống này cần thảo luận với quân sư một chút.
- Điện hạ cứ nói đừng ngại.
Lưu Cảnh liền mang thuật lại khẩu cung của kỵ binh Khương Hồ nói qua một lần, cuối cùng nói:
- Theo thế cục bây giờ xem ra người Khương bị quân Hán đánh bại ở Võ Uy, quân sư cho rằng bước tiếp theo Nam Cung Tác sẽ cầu hòa trốn tránh cuộc chiến hay vẫn sẽ mang binh tác chiến?
Pháp Chính trầm tư chốc lát nói:
- Thần cảm thấy điều quan trọng phải xem nội bộ người Khương bị áp lực thế nào, nếu bọn họ bị áp lực cuộc chiến lớn thì khả năng Nam Cung Tác cầu hòa rất cao, với tin tình báo mang về thì Nam Cung Tác dùng vũ lực duy trì sự thống trị người Khương, đối với bộ lạc người Khương bóc lột vô cùng tàn bạo, gã ta bị thất bại ở Võ Uy sẽ tác động đến sự thống trị của gã, cho nên ta cảm thấy khả năng Nam Cung Tác cầu hòa rất lớn.
Lưu Cảnh gât gật đầu, lại hỏi:
- Ta cũng cảm thấy khả năng y cầu hòa rất lớn, hơn nữa quân sư xem xem chúng ta có nên chấp nhận sự cầu hòa này không? Hay là thừa dịp này diệt trừ luôn Nam Cung Tác?
Pháp Chính mỉm cười:
- Lúc trước không phải Điện hạ làm rất khá sao? Trước tiên ổn định Nam Cung Tác, giải quyết người Đê ở Lũng Tây lại mang dây đeo vào cổ Nam Cung Tác, kéo nhanh một chút để quân Hán tranh thủ thời gian và thời cơ chiến đấu, hiện tại sao không tiếp tục?
Lưu Cảnh cười to, ý nghĩ của hắn và Pháp Chính tuy không nói mà hợp, hắn bây giờ phải bố trí quân đội bao vây tiễu trừ toàn thành, nhưng trước đó, nhất định phải ổn định Nam Cung Tác trước.
Hắn chấp tay thi lễ:
- Ta hiểu nên làm thế nào rồi, quân sư hãy nghỉ ngơi thật tốt.
Lưu Cảnh quay đầu ngựa phi nhanh về đội quân phía trước.
Buổi chiều ngày kế tiếp, kỵ binh quân Hán đi qua Đại Đấu Bạt Cốc tiến vào quận Trương Dịch, theo địa thế đi chậm lại, đầu óc của quân lính cũng nhẹ nhàng khoan khoái hơn, tinh thần phấn chấn hơn trước nhiều.
Bọn họ tiến vào hành lang Hà Tây, liếc nhìn xung quanh khắp nơi là thảo nguyên rộng lớn, nhìn không biết được nơi nào là giới hạn, khắp nơi có thể thấy được dê, bò, ngựa đi thành đàn. Nếu nói quận Võ Uy còn đồng ruộng bao la thì quận Trương Dịch là bãi cỏ rộng lớn, nơi này Hán triều coi trọng nhất là bãi cỏ, cũng là nơi phát ra nhiều chiến mã của triều Hán.
Từ khi triều đình Hán Mạt suy yếu, Hán Vương đã mất đi sự không chế đối với Hà Tây, trước sau bị thế lực Đổng Trác, Mã Đằng, Hàn Toại cát cứ chiếm đóng. Năm năm trước, Tào Tháo ở Quan Trung đánh bại Mã Siêu và Hàn Toại, diệt hoàn toàn quân Tây Lương, hành lang Hà Tây không có thế lực khống chế nên bị Khương Hồ thừa dịp mà nhảy vào, dần dần chiếm cứ hai quận Tửu Tuyền và Trương Dịch.
Nhưng vì hành lang Hà Tây có chiến lược vô cùng quan trọng, nhất định cục diện này sẽ không kéo lâu dài, dù quân Lưu Cảnh không đến thì quân Tào cũng sẽ tiến vào Hà Tây, khôi phục sự thống trị của vương triều Trung Nguyên đối với Hà Tây.
Lưu Cảnh thấy sắc trời đã tối liền hạ lệnh:
- Truyền lệnh của ta trú doanh tại chỗ.
Đúng lúc này, một đội thám báo mang vài trưởng lão người Khương tới đại doanh quân Hán.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất