Chương 19:
Nhà mẹ đẻ của Lý thị cũng ở thôn Đào Hoa, cũng tiện qua lại với nhau. Nhưng không có mẹ chồng, con dâu vui mừng thường xuyên về nhà mẹ đẻ, cộng thêm ban ngày hôm nay đã lên trấn tập trung một ngày, không ở nhà chồng làm việc. Nếu ngày mai Lý thị lại về nhà mẹ đẻ sợ rằng lại bị mẹ chồng răn dạy một trận.
Hai vợ chồng thương lượng một phen, dứt khoát ban đêm tới Lý gia một chuyến. Hổ Tử bên cạnh đã sớm ngáp liên tục, Vương Đại Trụ vỗ nhẹ vào ót Hổ Tử, một tay ôm lấy nhi tử, dắt Lý thị đi về phía đông thôn.
Phải biết tiên cảnh có sấm sét chế thành đèn điện chiếu sáng, trong thôn cũng không phải tiên cảnh, bốn phía tối như mực, tùy thời đều có thể té ngã.
Đi một hồi lâu mới tới Lý gia, Vương Đại Trụ tiến lên gõ cửa.
"Ai vậy?" Lý thị thân đại ca Lý A Quý ngáp một cái, trong tay cầm một ngọn đèn than đi tới, mở cửa nhìn thấy người nhà muội muội cùng muội phu, nhất thời hoàn toàn không còn buồn ngủ.
Lý A Quý vội hỏi: "Đại Trụ, A Tú? Sao các ngươi mò mẫm tới đây? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Để ta đánh thức cha dậy."
Vương Đại Trụ vội giải thích: "Không xảy ra chuyện gì lớn, ta chỉ muốn nhờ đại cữu ca làm nông cụ, đừng quấy rầy cha vợ nghỉ ngơi."
Lý A Quý biết một nhà muội phu, Vương lão đầu thiên vị đại phòng cùng tiểu nữ nhi Thúy Thúy, nếu có cái gì tốt đều cho bọn họ trước, gần đây tới vụ xuân canh tác, sợ là Vương gia không có đủ nông cụ.
Thì ra là làm nông cụ, Lý A Quý thở phào nhẹ nhõm, lại ôm lấy Hổ Tử còn ngái ngủ từ trong tay Vương Đại Trụ, cười cười lấy ra mấy hoa quả ngọt từ trong phòng đưa cho cháu ngoại, Hổ Tử buồn ngủ nhất thời cũng tỉnh hơn phân nửa.
Vương Đại Trụ lấy ra một bản vẽ từ trong ngực đưa cho Lý A Quý, dưới ánh nến chiếu sáng, Lý A Quý có chút kinh ngạc nói: "Đây là gì vậy?"
Hắn chỉ là một thợ mộc, làm sao dùng nổi thư giản của người đọc sách? Nhưng rất nhanh Lý A Quý đã bị bản vẽ trên tay Khúc Viên Lê hấp dẫn, khoa tay múa chân,"Các ngươi muốn khi nào?"
Vương Đại Trụ không cảm thấy bản vẽ tiên nhân đưa có chỗ nào lợi hại, trong lòng cũng không để ý, chỉ nói: "Đại cữu ca, ngươi xem lúc nào rảnh thì làm, ta không vội."
Lý A Quý chỉ cho rằng đây là lời khách sáo của muội phu, đợi khi cả nhà đi rồi, Lý A Quý đi vào phòng chất củi lấy ra một khối gỗ, mượn ánh trăng muốn cưa ra ngoại hình đại khái.
Chiếc cày viên này vốn được cải tạo từ chiếc cày vốn có, Lý A Quý càng làm càng cảm thấy bản vẽ nông cụ của muội phu không tầm thường.
Ánh mắt Lý A Quý càng sáng lên, tự lẩm bẩm: "Nếu ta điều khiển lưỡi cày từ trên xuống dưới, thì có thể khống chế độ nông sâu của lưỡi cày xuống đất, cái đĩa cày phía trước này còn có thể đẩy đất vụn ra..."
Lúc trước Lý A Quý còn khó hiểu chuyện muội phu nhờ làm nông cụ, sao còn mang bản vẽ đến? Bây giờ nghĩ lại mới hiểu được huyền diệu bên trong.
Đôi mắt Lý A Quý vô cùng hoang mang, trong lòng kết luận nông cụ này không hề tầm thường! Nếu có thể sớm làm xong nông cụ này thì vụ xuân năm nay nhất định có trợ giúp lớn.
Lý A Quý hưng phấn đến mức ngay cả ngủ cũng không muốn ngủ, dứt khoát mượn ánh trăng làm việc!
Trăng sáng sao thưa, đêm lạnh như nước, phía bầu trời đen kịt ngay cả mây đen cũng ít thấy.
Triệu Hi dắt Vượng Tài, khép váy ngủ Doraemon trên người, bước nhanh vào trong biệt thự, bên tai còn có thể nghe được tiếng sói tru hổ khiếu trong núi.
Triệu Hi thầm mắng mỏ, bắt cả nhà bọn họ mang biệt thự xuyên không thì cũng thôi, nhưng vì cái gì lại đặt biệt thự đặt ở chân núi? Ai biết ban đêm có sài lang hổ báo xuống núi kiếm ăn hay không?
Nàng ra ngoài đi WC, nói không chừng liền trở thành thức ăn trong miệng bọn mãnh thú này.
Triệu Hi hai ngày nay đi tiểu đêm, đều sẽ dắt Vượng Tài ra ngoài để tăng thêm can đảm, .
Trở lại biệt thự, đang chuẩn bị lên lầu về phòng ngủ tiếp tục ngủ, bỗng nhiên hai tai Vượng Tài dựng thẳng lên, cảnh giác sủa như điên về phía phòng bếp: "Gâu gâu!"