Chương 62: Ta quả nhiên vẫn là phế vật không sai chút nào!
“Cha, Hải gia gia, sư phụ đại nhân của Bảo Nhi có phải rất tốt không?”
Còn Linh Thanh Sơn và Linh Hải, bọn họ nhận huyết đan, biểu tình chấn động, mở to hai mắt nhìn.
“Tiền bối, đây…đây…đây….”
Tuy rằng hai người rất muốn huyết đan này.
Nhưng cũng biết giá trị của huyết đan.
Bọn họ không dám hy vọng xa vời.
Trần Trường An sờ đầu Linh Bảo Nhi, lạnh nhạt nói: “Ai kêu các ngươi là thân nhân của Bảo Nhi, cho các ngươi, vậy nhận lấy.”
“Còn có, sau khi rời đi, chưa được sự cho phép của bổn tọa, không được nói ra những chuyện đã xảy ra trên Phi Tiên Sơn.”
“Tiên nhân hạ giới, nếu muốn tìm Cửu Kiếm tông gây phiền toái, kêu bọn họ tới Phi Tiên Sơn này , bổn tọa chờ bọn họ.”
Bên ngoài Phi Tiên Sơn, núi sông rộng lớn, hai tia sáng đỏ nhanh chóng cắt qua trời cao.
Hai tia sáng đỏ, chính là Linh Hải và Linh Thanh Sơn.
Hai người lúc này, mỗi người cầm một viên huyết đan, biểu tình kích động.
“Tiền bối hào phóng, vậy mà lại tặng cho chúng ta hai viên huyết đan!!!”
“Đúng vậy, hai viên huyết đan này quá quý giá, có hai viên huyết đan này, Hải lão tất nhiên có thể đột phá một cảnh giới.”
“Ha ha ha, Thanh Sơn ngươi còn không phải có hy vọng đột phá Nguyên Anh rồi sao, Thanh Sơn à, ngươi sinh được một nữ nhi tốt.”
“Hì hì, vẫn là do nữ nhi biết tranh đua, có tiền bối dốc lòng dạy dỗ, không lâu sau chỉ sợ con bé cũng sẽ siêu việt hơn ta.”
Linh Hải gật đầu, biểu tình nghiêm túc.
“Thanh Sơn, ta thấy tiền bối tám chín phần mười chính là Hoành Kích tiên nhân, lần này tiên nhân hạ giới, chuyện trọng đại, xem ý của tiền bối có vẻ không muốn liên lụy đến Cửu Kiếm tông ta, ngươi thấy thế nào?”
Linh Thanh Sơn nghĩ một lát, nói: “Tiên bảo ở trong tay Bảo Nhi, có tiền bối ở đó, cho dù là tiên nhân hạ giới muốn cướp tiên bảo từ trong tay tiền bối cũng hoàn toàn không dễ dàng, mà tiền bối đưa đan cho chúng ta, tuy muốn để Cửu Kiếm tông đứng ngoài cuộc, ta thấy càng giống như là khảo nghiệm chúng ta.”
Mắt Linh Hải sáng như đuốc: “Không sai, ta cũng cho là như vậy đây là tiền bối đang khảo nghiệm chúng ta, dù sao hiện giờ Bảo Nhi cũng là đồ nhi của tiền bối, chúng ta cũng không thể khiến Bảo Nhi mắt mặt. Nói thế nào đi nữa, Cửu Kiếm tông sao có thể tham sống sợ chết, đứng ngoài cuộc, Quỷ Lâu tông kia dám can đảm kiêu ngạo như thế, không coi ai ra gì, chúng ta đi tìm Quỷ Lâu tông tính sổ trước, xung phong vì tiền bối!”
“Không sai, Hải lão, ta cũng tính toán như vậy!”
“Nhưng trước tiên, chúng ta về tông môn trước, để mấy lão già khác trong tông môn thấy tác dụng của huyết đan này, nếu không chỉ sợ bọn họ cũng không dám xuống tay với Quỷ Lâu tông.”
Linh Thanh Sơn gật đầu.
Hai người tạm dừng nói chuyện với nhau, tốc độ lại lần nữa nhanh hơn.
Trong miếu tiên nhân.
Trần Trường An thưởng thức sáu viên huyết đan còn dư lại, trong lòng tự hỏi.
“Không nghĩ tới “Vạn vật sinh linh” còn có tác dụng này, trực tiếp hóa tu sĩ thành đan dược, như vậy xem ra, nếu đến lúc đó tiên nhân tới, có phải ta cũng có thể trực tiếp dùng “Vạn vật sinh linh” hóa tiên nhân thành tiên đan hay không?”
“Chậc chậc chậc, tiên đan à.”
“Sư phụ đại nhân, ngươi suy nghĩ cái gì thế?”
Linh Bảo Nhi bên cạnh thấy Trần Trường An ngơ ngác xuất thần, ngoài miệng tươi cười, không khỏi duỗi tay quơ quơ trước mắt hắn.
Lúc này Trần Trường An mới hồi thần lại, hơi mỉm cười.
“Ta đang nghĩ xem bao lâu nữa tiên nhân mới đến.”
“Sư phụ đại nhân thật sự có thể đối phó với tiên nhân sao?”
Linh Bảo Nhi hỏi.
“Làm sao, còn chưa tin sư phụ đại nhân nhà ngươi?”
Linh Bảo Nhi lắc đầu: “Không phải.”
“Vậy ngươi còn hỏi lời này.”
Linh Bảo Nhi cúi đầu, chọc chọc ngón trỏ hai tay, yếu ớt mở miệng lo lắng nói: “Tiên nhân nhất định rất mạnh, tuy đồ nhi tin tưởng sư phụ đại nhân, nhưng nếu sư phụ đại nhân bị thương thì làm sao bây giờ?”
Trần Trường An mỉm cười.
“Bảo Nhi, ngươi cứ việc yên tâm, dù tiên nhân có mạnh hơn nữa, cũng đừng mơ có thể tổn thương đến một sợi lông tơ của sư phụ đại nhân nhà ngươi.”
Sau đó, Trần Trường An lấy ra hai viên huyết đan giao cho Linh Bảo Nhi.
“Ăn hai viên huyết đan này vào, có tác dụng với việc tu hành của ngươi.”
“Cảm ơn sư phụ đại nhân.”
Linh Bảo Nhi vui mừng nhảy nhót.
“Đi tu luyện đi.”
“Dạ dạ, sư phụ đại nhân.”
Linh Bảo Nhi tung ta tung tăng chạy đi tu luyện.
Có hai viên huyết đan này trợ giúp, nói vậy không lâu nữa nàng ấy sẽ đột phá Nguyên Anh.
Trong tay Trần Trường An trong tay, còn dư lại bốn viên huyết đan.
Trần Trường An đã cho Thác Bạt Dã một viên, không định cho hắn ta nữa.
Còn thừa lại bốn viên.
Trần Trường An chuẩn bị tự mình ăn một viên.
Ba viên còn lại giữ cho Xà Tử Nghịch đang ra ngoài làm nhiệm vụ, và Hồng Y cùng Cái Đuôi Nhỏ đang đi Thiên Yêu cổ hồ.