Chương 173: BB (1) Chương 173: BB (1)
Trần Vũ cũng chớp chớp, nhìn đối phương.
Quả cầu kim loại: “. . .”
Trần Vũ: “. . .”
Quả cầu kim loại: “. . .”
Trần Vũ: “. . .”
“Ta. . . Ta. . .”
“Ngươi nói cái gì?” Trần Vũ lập tức đem lỗ tai dán đi lên: “Lớn tiếng chút.”
Quả cầu kim loại: ” What. . . What are you. . . prepared. . . prepared!”
Trần Vũ: “. . . Ngươi vẫn là nói tiếng Trung đi.”
Quả cầu kim loại thể: “(X_X;). . .”
Hai ngọn đèn đỏ vụt tắt, quả cầu kim loại triệt để tử vong.
“Bạch!”
Đúng lúc này, một thanh kiếm sáng màu bạc đặt trên cổ Trần Vũ..
Trên trán Trần Vũ chảy đầy mồ hôi. . .
. . .
. . .
Chú thích: Quả cầu kim loại thể trước khi chết là muốn nói “What are you prepared to do.”
. . .
Con dao dài trên cổ phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo.
Trần Vũ nuốt nước bọt, vẻ mặt không thể tin được.
Lấy độ nhạy cảm ngũ giác hiện giờ của hắn, vậy mà lại bị người vô thanh vô tức bắt cóc…
“...”
“...”
Tràng diện, lâm vào yên tĩnh.
Trần Vũ nhanh chóng kìm nén xúc động, mặt không chút thay đổi nói: “Ai.”
“Ngươi, là ai.”
‘Ta là cha ngươi.’
Trần Vũ trong đầu là nghĩ như vậy, ngoài miệng liền trở thành: “Đại vương tha mạng.”
“Ngươi, là ai.” Giọng điệu lạnh lùng phía sau vẫn không đổi, nhưng lưỡi kiếm đã từ từ cắt vào da thịt.
“Ta là một người Pháp vô hại.” Trần Vũ giơ cao hai tay: “Bỏ kiếm xuống, chuyện gì cũng từ từ.”
Động mạch cổ chảy ra một lượng máu rất lớn, cho dù Trần Vũ có năng lực “tự chữa lành” rất mạnh, hắn cũng rất lo lắng là mình sẽ bị cắt cổ.
“Con người?”
Giọng nói phía sau vô cùng kinh ngạc: “Ngươi. . . Ngươi là người?”
Trần Vũ: “...”
“Ngươi lại là loài người? !”
Trần Vũ: “... Đúng rồi! Nhìn không ra sao?”
“Lại là người… Là người…”
Trường kiếm phía sau run rẩy dời đi, Trần Vũ đột nhiên bộc phát khí kình!
“Võ kỹ —— phỏng chế · Hắc ám chi hồn vô địch lăn lộn!”
“Sưu sưu sưu —— ”
Trần Vũ lắc mình mấy cái liền lăn ra hơn mười mấy mét. Lúc này cậu ta mới cầm ngang đường đao, thận trọng nhìn về phía người kia.
Là nữ .
Mái tóc ngắn ngang vai tung bay trong gió với phần tóc mái dày che nửa trên khuôn mặt. Chỉ lộ ra sống mũi cao và đôi môi đỏ mọng.
Trên người cô, Trần Vũ không nhận thấy bất kỳ dao động khí kình nào.
Nhưng cảm giác bị uy hiếp lại cực kì rõ ràng.
“Người…”
Người phụ nữ tóc dài lặng lẽ “nhìn chằm chằm” Trần Vũ, nửa ngày, một luồng sáng đỏ đột nhiên từ trong tóc mái của cô ta bắn ra!
Chiếu vào con ngươi Trần Vũ.
“Phân tích sơ cấp đang được tiến hành.”
“Phân tích hoàn tất.”
“Oxi hoá hydro: 90. 449% ”
“Quản: 7. 241% ”
“Các chất có trọng lượng phân tử thấp: 1.894% ”
” Vật chất khác: 0. 2 16% ”
“Tiến vào phân tích cấp hai…”
Nghe được âm thanh máy móc trong miệng nữ tử, Trần Vũ sững sờ.
Hóa ra đối phương là người máy!
“Lại là người máy…” Trần Vũ suy tư: “Nhìn xem rất rất thật, cũng không biết là thật sự giống thật , vẫn là làm giả giống thật…”
“Phân tích hoàn tất.”
Một lát sau, tóc dài nữ nhân thu lại tia laser hồng ngoại, quan sát Trần Vũ từ trên xuống dưới, giọng nói khẽ run:” Ngài, thật sự là nhân loại.”
‘Nó đã đổi giọng thành tôn xưng…’ Trần Vũ tinh ý phát hiện ra chi tiết này.
“Chú ý, toàn thể bộ đội A2 tập hợp!” Người phụ nữ ấn vào ốc tai của mình và gửi ra một liên lạc vô tuyến.
Ngay sau đó, đối mặt với Trần Vũ, cô trực tiếp quỳ trên mặt đất, dập đầu một cái “bùm”: “Vĩ đại nhân loại, chỉ huy lực lượng A2-BB chào ngài.Nguyện nhân loại vinh quang, vĩnh thế lưu truyền!”
Trần Vũ: “... Ái khanh bình thân.”
BB ngay lập tức đứng dậy và ném thanh kiếm dài trên tay lên không trung.
“Sưu sưu…”
Thanh trường kiếm trên không trung xoay mấy vòng, lưỡi nhọn hướng xuống cắm sâu vào đỉnh đầu của người phụ nữ, chỉ để lại một chuôi kiếm…
Trần Vũ: “(*? ? ? ) ”
BB nghiêm, chào một cái.
Trần Vũ: “Cô không sao chứ?”
“Ngài muốn nói gì?”
“Không có. . . Không có gì.” Sau khi nhìn kỹ chuôi kiếm của đối phương, Trần Vũ cũng thu hồi đường đao, đi lên trước: “Cô là người máy sao?”
“Vâng! Ta là người nhân tạo.” Giọng điệu BB trang trọng: “Thế hệ thứ hai của đơn vị chiến đấu Vinh Quang có nhiệm vụ chỉ huy và trấn áp Tây Bắc Á.”
“Vậy…” Trần Vũ ánh mắt lấp lóe: “Cô có biết khu B ở…”
“Bá bá bá!”
Lời còn chưa dứt,
Khoảng hơn chục bóng người xuất hiện, vây quanh BB.
“Đơn vị A2, 03 báo cáo.”
“07 báo cáo.”
“04 báo cáo.”
“12 báo cáo…”
Những “người” này, bao gồm cả nam và nữ, đều che nửa trên khuôn mặt của họ, và rất giống với BB..
“Vị này, là nhân loại đại nhân!”
Chờ mọi người tới đầy đủ, BB cung kính chỉ vào Trần Vũ bằng năm ngón tay.
“Cái gì?”
“Người? !”
“Nhân loại đại nhân…”
“Là người! Là người!”
“Sao tôi nhìn lại thấy không giống người nhỉ…”
Trần Vũ: “...”
Kinh hãi một lát, những người máy nhao nhao quỳ xuống đất dập đầu.
“Xin chào, vĩ đại nhân loại! Nguyện nhân loại vinh quang, vĩnh thế lưu truyền!”
Trần Vũ: “...”
“02 ở đâu.” BB mở miệng hỏi.
“Đây!” Một người máy nam đứng lên cúi chào.
“Đưa máy truyền tin cho ta.”
“Vâng.”
Cầm lấy linh kiện do thành viên trong nhóm đưa cho, BB nhét vào tai, nhìn lên trời và liên lạc.
Một giọng nói nửa máy móc lại phát ra từ miệng cô.