Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 177: Không hổ là nhân loại (1) Chương 177: Không hổ là nhân loại (1)

Chương 177: Không hổ là nhân loại (1) Chương 177: Không hổ là nhân loại (1)


Đã tạo cho Trần Vũ ảo giác như là đang ở trong một bức tranh tĩnh vật.
Tốc độ hiển thị trên hình chiếu ảo rõ ràng đang nhắc nhở cậu rằng chiếc cơ giáp này đang bay với tốc độ 4000 mét / giây.
Chỉ bởi vì không có tài liệu tham khảo, nhìn như đứng im mà thôi. . .
“Bây giờ, đã an toàn chưa?” Nửa phút sau, Trần Vũ hỏi.
“Không có.” BB lắc đầu: “Để giữ bí mật vị trí của chúng ta, tôi đã cắt hết các cổng liên lạc. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với tàu đổ bộ.”
“Cô còn đang tăng tốc sao?” Trần Vũ liếc nhìn con số 5000+ mỗi giây trên màn hình.
“Đúng thế. Sự giải phóng năng lượng của phản vật chất là đạt tới tốc độ ánh sáng, chúng ta có thể trốn được bao nhanh. . . Thì phải trốn nhanh bấy nhiêu. Chỉ là. . .”
“Chỉ là cái gì?”
“Tốc độ quá nhanh, e rằng thân thể của ngài không được.”
Trần Vũ sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Cô nói ai không được?”
“Nhưng. . .”
“Đừng nhưng nhị, tăng tốc đi! Chỉ cần có thể tăng tốc liền tăng tốc, làm đi.”
“Vậy. . . Nếu như ngài không chịu nổi. . .”
“Ngậm miệng lại, nghe tôi nói.” Trần Dư nắm tay BB đẩy mạnh động cơ chính: “Tôi nói một con số, cô lập tức đẩy lên.”
BB ngưng trọng gật đầu: “Minh bạch.”
Trần Vũ: “Mỗi giây. . . 3000 ức cây số.”(300 tỷ km/giây )
“. . .” Đôi môi đỏ của BB khẽ mở: “Cơ. . . Cơ. . . Cơ giáp không nhanh được như vậy. . .”
“Vậy thì tăng lên tốc độ nhanh nhất có thể.”
“. . .” Quay đầu, liếc nhìn tàu đổ bộ phương hướng, BB nghiến răng đẩy động cơ chính lên vị trí một phần ba.
“Ầm!”
Ngọn lửa màu xanh sau lưng cơ giáp lập tức biến thành màu trắng!
Trần Vũ và BB cũng bỗng nhiên “Lắc” một cái, đẩy lưng cảm vượt qua chân trời.
Trần Vũ: “Ồ. . .”
BB: “Đại nhân ngài thế nào?”
“Không có gì.” Trần Vũ cúi người, vẻ mặt nghiêm túc: “Làm ơn lại đẩy tiếp một lần.”
7000m ∕ s
9000m ∕ s
12000m ∕ s. . .
Khi cơ giáp tăng tốc càng lúc càng nhanh, trái đất bên dưới, cũng chiếm cứ tầm mắt càng lúc càng lớn.
Khi BB đẩy động cơ chính lên trên cao nhất, một ánh sáng đầy màu sắc đột nhiên sáng lên phía sau.
Đó là điện tích màu khi giải phóng phản vật chất. . .
“Đại nhân! Không nên quay đầu lại nhìn!”
“!”
Trần Vũ kịp phản ứng, lập tức trở về đầu, trừng to mắt.
[ Bị thương: thị lực tạm thời + 87%; thị lực tĩnh +123; thị lực động +140; hoạt động tế bào thị giác +85 . . . ]
[ Bị thương: thị lực tạm thời + 64%; thị lực tĩnh +96; thị lực động +102. . . ]
BB: “. . .”
Trần Vũ: “Còn có chuyện gì cần nhắc nhở không?”
BB: “. . . Không có. . . Không có. . . Mắt của ngài. . .”
“Đôi mắt tốt hơn nhiều, đừng quan tâm chuyện này, chúng ta an toàn sao?”
“Vẫn chưa.” BB lắc đầu: “Đó mới chỉ là đợt bom hủy diệt đầu tiên, chủ yếu là phá hủy tàu đổ bộ. Đợt bom hủy diệt thứ hai sẽ được kích nổ xung quanh tàu đổ bộ để tiêu diệt và gây sát thương cho các mục tiêu có thể bỏ trốn.”
“Vậy thì còn chờ gì nữa? Tiếp tục tăng tốc đi.”
“Nhưng. . . Thân thể của ngài. . .”
“Ngươi hiện tại không phải nhìn thấy tôi đang không có chuyện gì sao?” Trần Vũ nhíu mày: “Nhân loại trên mặt trăng mong manh như vậy sao?”
Bởi vì tồn tại một “tập hợp đầy đủ các chú giải di truyền”, Trần Vũ cho rằng cơ thể con người ở thế giới này sẽ rất mạnh mẽ.
Nhưng nhìn thái độ của BB, loài người trên thế giới này dường như vẫn duy trì đẳng cấp của một thế giới đê võ.
Nếu thật là như thế, Trần Vũ cảm thấy mình có thể nằm thắng.
Thể chất cấp 1.5, tăng thêm khí kình cấp 1 trở lên, trong xã hội đê võ, tuyệt đối là muốn làm gì thì làm gì. . .
Quay đầu cẩn thận quan sát tình trạng thể chất của Trần Vũ, BB gật đầu: “Vậy thì ngài ngồi vững, tôi sẽ tăng tốc độ.”
Trần Vũ không có chỗ để tay nên hai tay phải vòng qua vòng eo thon thả của BB: “Rất ổn, kín kẽ. Cô có thể chạy bao nhanh thì chạy bao nhanh.”
“Được.” BB dứt khoát đẩy bốn động cơ phụ khác.
“Rầm rầm rầm —— ”
Cơ giáp dường như biến thành sao băng, lao thẳng về phía trái đất.
Gia tốc tức thời khiến Trần Vũ cảm thấy khó chịu.
Hắn tin chắc rằng nếu đổi thành người thường, chắc chắn là thập tử vô sinh. . .
“Rầm rầm rầm —— ”
“Ầm ầm —— ”
Trái đất bên dưới ngày càng lớn hơn.
Đường cong cũng từ từ nằm ngang.
Rất nhanh, cả thế giới liền bị chia thành hai phần.
Một phần là mặt đất, một phần của không gian sâu thẳm. . .
Sau đó, những ánh sáng đầy màu sắc liên tục nổ tung, giống như những chùm pháo hoa lộng lẫy, trộn lẫn vào một nguồn sáng không kém gì mặt trời.
“Kết thúc. . .”
BB vốn đang trong trạng thái căng thẳng bỗng thở phào nhẹ nhõm: “Chúng ta đã trốn vô cùng xa và an toàn. Chắc là server của người ngoài hành tinh cũng không ngờ rằng cơ thể của ngài lại có thể chịu được gia tốc như vậy”.
“Con người ở chỗ các cô rất yếu đuối sao?” Trần Vũ hỏi.
“Hả?” BB sửng sốt: “Tôi… tôi chưa từng thấy con người nào khác ngoài ngài ra, chúng tôi chỉ biết được qua dữ liệu.”
“Vậy là con người vẫn trốn ở dưới lòng đất của mặt trăng?”
“Vâng. Mỗi một vị nhân loại đại nhân là một cá thể vô cùng cao quý và không bao giờ được phép tiếp xúc với nguy hiểm. . .”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất