Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 186: Kiếm khí, tung hoành ! (4) Chương 186: Kiếm khí, tung hoành ! (4)

Chương 186: Kiếm khí, tung hoành ! (4) Chương 186: Kiếm khí, tung hoành ! (4)


“Oanh…”
Thế giới trở nên thanh tĩnh.
Liền ngay cả chiếc cơ giáp mà BB điều khiển, cũng bị áp suất không khí thổi bay xa hàng km.
Trên toàn thế giới dường như chỉ còn lại một hố sâu hun hút và mạch nước ngầm đang phun ra…
“...”
“...”
Sau một thời gian dài, bụi lắng xuống.
Hết thảy đều an tĩnh.
“Khục… Khụ khụ…”
Nơi xa, BB điều khiển cơ giáp bay trở về, mở ra cửa ngực cơ giáp, lảo đảo rơi vào trong hố, cố nén khói bụi nồng nặc gay mũi, tìm kiếm dấu vết của Trần Vũ.
“Đại nhân?”
“Nhân loại đại nhân! Có ở đây không? Ngài có nghe thấy tôi nói không?”
“Đại nhân…”
Không nhận được phản hồi, làm cho ánh mắt của BB thêm sợ hãi: “Đại nhân! Trả lời đi! Ngài có nghe thấy không đại nhân…”
“... Có thể.”
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô.
BB đột ngột quay đầu lại, và nhìn thấy một bóng người đang bước đi chậm rãi trong làn khói bụi.
Cô vội vàng chạy tới.
Quả nhiên là Trần Vũ!
“Đại. . . Đại nhân…” BB nghẹn ngào.
Trần Vũ đang ngậm một thanh kiếm trong miệng, tay trái ôm chặt cánh tay phải bị gãy, sắc mặt tái nhợt.
“Đại nhân, ngài thế nào rồi? Ngài bị thương…”
“Không sao, mả mẹ nó, chỉ là hơi đau một chút.” Trần Vũ ngồi xuống, nhổ ra thanh trường kiếm, nhìn BB: “Cô còn biết khóc sao, vậy mà còn nói là không phải sinh mệnh?”
“Tôi… Tôi chỉ đang mô phỏng…”
“Được thôi.” Trần Vũ nhe răng trợn mắt chịu đựng đau đớn, nhìn cánh tay phải đã bị gãy hoàn toàn, thở dài: “Mau tới giúp tôi.”
“Ồ tốt!” BB lau khóe mắt, vội vàng lấy ra dung dịch pha loãng T · D mà Trần Vũ để lại cho cô, chuẩn bị tiêm.
“? ! !” Trần Vũ kinh hãi: “Cô muốn làm cái gì?”
“Cho. . . Cho ngài chữa thương à?”
“Cô là đang chữa thương sao? Cô đang giết người thi có!”
“A…”
Giật lại dung dịch pha loãng T · D, Trần Vũ nhặt thanh trường kiếm trên mặt đất lên và đưa cho BB: “Nào, chặt đứt phần cánh tay từ chỗ tôi bị gãy xương. ”
“Hả?”
“Nhanh lên!”
“Thế nhưng mà…”
“Chặt đi!”
Có lẽ là chịu uy thế được dựng lên trong trận chiến vừa rồi nên BB bị nạt đến luống cuống, cầm lấy thanh trường kiếm rồi thất thần chém xuống một nhát.
“Phốc phốc!”
Cánh tay bị gãy xương của Trần Vũ lập tức đứt lìa.
Máu tươi trộn lẫn với cốt tủy thậm chí còn phun lên mặt của Trần Vũ và BB.
“Ngô ngô ngô…”
Trợn trắng mắt, Trần Vũ nghiến chặt răng, sờ vào cánh tay bị đứt lìa của mình, xương cốt nối xương cốt, cơ bắp nối cơ bắp, mạch máu nối mạch máu, bỗng nhiên vết thương bắt đầu tự chữa trị.
“Ngô ngô…”
“Hừ…”
“Ngô.”
[ bị thương tổn: Khí huyết +975 ]
[ bị thương tổn: Khí huyết +866 ]
[ bị thương tổn: Xương cốt khỏe mạnh +361… ]
Khi BB còn trợn mắt hốc mồm, cánh tay cụt của Trần Vũ đã hồi phục như cũ…
Hắn đứng lên, vặn vẹo vai, khuỷu tay và cổ tay, lau mồ hôi trên mặt: “Được rồi.”
BB: “...”
Trần Vũ: “Biểu tình đó của cô là sao?”
BB: “Nhân. . . Nhân loại đại nhân… Các ngài đều là trị thương như vậy sao…”
“Đúng vậy à.” Trần Vũ kinh ngạc: “Rất kỳ lạ sao?”
BB: “...”
Sau khi chữa lành vết thương trên cánh tay, Trần Vũ cẩn thận kiểm tra lại phần thân trên và dưới để xác nhận không có vấn đề gì, mới nói: “BB.”
“Có.” BB nghiêm.
“Trước đó cô đã nói với tôi là người máy có đẳng cấp càng cao thì “chất lỏng tổng hợp*” trong cơ thể càng tốt, đúng không?”
(*mấy chap trước có ghi là dung dịch tổng hợp, nhưng mà mình tra google thì thấy dầu được gọi là chất lỏng nên mình sửa lại nha, còn cái thuốc phục sinh thì vẫn là dung dịch. )
“Đúng thế.”
“Loại dầu đen mà tôi thu thập được là chất lỏng tổng hợp cấp C, vậy thì…” Trần Vũ nhìn cỗ máy khổng lồ ở sau lưng: “Chất lỏng tổng hợp của nó nên ở cấp độ nào?”
“Cấp A.”
“Cái thứ to tổ bố này còn chưa tới cấp S sao?”
BB lắc đầu: “Chức năng của chất lỏng tổng hợp chủ yếu là xâm nhập vào bộ phận xử lý trung tâm. Mặc dù cỗ máy khổng lồ này là một cỗ máy cấp cao, nhưng chất lỏng tổng hợp cấp A là đủ rồi. Chỉ có loại máy đỉnh cao như là Server của người ngoài hành tinh mới được trang bị chất lỏng tổng hợp cấp S..”
” Server người ngoài hành tinh sao…” Trần Vũ nheo cặp mắt lại.
“Ngài muốn thu thập chất lỏng tổng hợp của nó sao?”
“Đúng.”
“Vậy ngài phải nhanh lên, nước ngầm sắp tràn lên rồi.”
Trần Vũ gật đầu và làm động tác “OK “, rồi dẫn BB đi vào trong làn khói.
“Cô biết đơn vị xử lý trung tâm của nó nằm ở đâu không?”
“Biết. Đại nhân đi theo tôi…”
“Chờ chút.” Trần Vũ dừng bước chân: “Cô hãy trở về cơ giáp trước, ở trên ba lô của tôi có món đồ để đựng.”
“Vâng.” BB lùi lại và biến mất ngay lập tức.
Trần Vũ sờ lên cái cằm nhẵn nhụi.
Người nhân tạo này lại một lần nữa thể hiện tốc độ của nó.
Trần Vũ, vẫn không nhìn rõ…
Mười mấy giây sau, BB đột ngột xuất hiện, giơ cái chai trong tay lên: “Là cái này sao?”
“Ừm.”
Nhận lấy cái chai, Trần Vũ dò xét BB từ trên xuống dưới, suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Thực lực của cô hình như không cao. Nhưng sao tốc độ của cô lại nhanh như vậy? Sự cân bằng này rất không hợp lý.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất