Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 185: Kiếm khí, tung hoành ! (3) Chương 185: Kiếm khí, tung hoành (3)

Chương 185: Kiếm khí, tung hoành ! (3) Chương 185: Kiếm khí, tung hoành (3)


“...” Trần Vũ mở ra tay phải của mình, so sánh đường vân trên chuôi kiếm, đồng tử co rút lại.
Những đường vân trong lòng bàn tay và đường vân của chuôi kiếm này…
Giống nhau như đúc…
“Oanh…”
Trong khi Trần Vũ vẫn còn kinh hoàng trước phát hiện của mình, thì ở phía bên kia, cơ giáp do CF điều khiển đã không thể tránh kịp, bị một quả đạn cơ khổng lồ đập nát cánh tay trái của anh ta.
Trần Vũ lấy lại tinh thần, không kịp nghĩ nhiều, chỉ là thật sâu nhìn BB, liền một cái Leap of Faith, nhảy xuống cơ giáp.
“CF, anh có bị thương không?” Trần Dư bấm lỗ tai hỏi.
“Vết thương nhẹ. Chỉ là công năng cánh tay của cơ giáp trái đã bị hỏng. Sự cân bằng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.”
“Hừ, chú ý tránh né, chỉ cần thu hút sự chú ý của nó là được.”
“Vâng!”
Kết thúc cuộc gọi, Trần Vũ thực hiện bốn cú lộn nhào và đáp xuống cỗ máy khổng lồ một lần nữa.
Giơ trường kiếm lên, truyền khí kình vào, tiện tay hất lên!
“Ầm!”
Chỉ nghe một tiếng gió bị xé rách, khí nhận gào thét bay ra, lập tức lao thẳng vào trong một động cơ nhỏ phía trước.
“Tư tư… Ầm! !”
Động cơ nổ.
Làn khói dày đặc bốc lên cũng không thể che giấu được vẻ kinh ngạc trên gương mặt của Trần Vũ.
“Loại vật này có thể truyền được khí kình…”
“Đây là chuyên vì võ giả chế tạo sao?”
“Nhưng trên thế giới này, không có võ giả à…”
“Mà lại…” Trần Vũ nhìn sang đường vân của chuôi kiếm: “Nó giống như được chế tạo riêng cho mình.”
“...”
Hít một hơi thật sâu, cậu ta vứt bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu, giơ thanh trường kiếm lên cao và lao về phía động cơ Loại A thứ hai ở phía trước bên trái.
“Phốc phốc!”
Lưỡi kiếm đâm thẳng, giống như đao cắt đậu hũ. Lưỡi kiếm sắc bén dưới sự gia trì của khí kình dễ dàng đâm sâu vào động cơ, quấy một bộ phận cơ khí thành mớ hỗn độn.
“Ầm ầm…”
Rút ra trường kiếm, Trần Vũ đã nhảy khỏi thân cỗ máy mà không đợi động cơ phồng lên: “BB!”
“Vâng!”
BB điều khiển cơ giáp bay tới, nắm lấy cổ tay của Trần Vũ.
“Ném tôi sang hướng 9 giờ.”
“Vâng!”
BB vung mạnh tay và ném Trần Vũ ra xa.
Trong quá trình trượt đi, Trần Vũ ổn định trọng tâm, kiểm soát cân bằng, vững vàng rơi xuống một động cơ loại A khác.
Mà lúc này, động cơ mà cậu ta phá hủy lần trước mới nổ tung.
“Phốc phốc!”
Lại là một kiếm, xuyên thấu động cơ, Trần Vũ lại tiếp tục nhảy xuống không dây dưa dài dòng, hô to: “Hướng 11 giờ!”
“Vâng!”
Lần này tiếp dẫn chính là CF ở gần hơn.
Anh ta nắm chặt Trần Vũ, thuận thế và ném cậu ta về phía động cơ loại A thứ ba.
“Phốc!”
Ánh sáng lạnh lẽo le lói và động cơ tan tành.
“Hướng ba giờ!”
“Vâng!”
“Hướng sáu giờ!”
“Vâng!”
“Hướng bảy giờ!”
“Minh bạch!”
“Hướng mười giờ…”
“Oanh…”
“Ầm ầm…”
Với tốc độ nhanh chóng của Trần Vũ, sau lưng của cỗ máy khổng lồ trở thành một đống lửa.
Tốc độ của nó cũng giảm xuống có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Rống! ! !”
Cơ thể máy móc khổng lồ run lên, và một tiếng trầm thấp phát ra từ cơ thể.
Sau đó, nó xoay tròn trong không trung.
Ngọn lửa động cơ dài đằng sau đột nhiên biến thành một bàn quay cực nóng.
Vốn là cơ giáp của CF đang bị thương nên không tránh kịp, và bị đánh trúng…
“Ầm!”
Hãm sâu trong ngọn lửa, cơ giáp của CF phát nổ. Chỉ trong vài giây, nó biến thành một thứ đen kịt khó tả, và rơi xuống.
“CF!” BB hét lên, nhưng không nhận được phản hồi nào từ trong bộ đàm…
“Má!” Trần Vũ vành mắt muốn nứt ra, nắm lấy chân trái cơ giáp, chỉ huy nói: “Lên cao! Lên cao chút nữa! Nó đang quay ngang, tâm điểm sẽ có vận tốc quay chậm nhất.”
“... Nhân loại đại nhân.” Giọng điệu BB run rẩy: “Động cơ của nó đã bị hỏng hơn một nửa, nó không thể bắt kịp chúng ta nữa, có thể rút lui…”
“Lên cao!” Trần Vũ lặp lại.
BB: “...”
“Lên cao!” Trần Vũ lặp lại một lần nữa.
BB cắn chặt răng, bỗng nhiên thôi động động cơ.
“Ầm!”
Cơ giáp phun ra ngọn lửa màu trắng, phóng lên tận trời.
“Ném tôi qua đó.”
“Vâng!”
BB giữ Trần Vũ bằng cả hai tay, nhắm vào giữa phần đầu của cỗ máy khổng lồ và dùng sức ném.
“Sưu —— ”
Giống như sấm sét.
Trường kiếm Trần Vũ thẳng tắp, lộn ngược trên không trung.
Tại trong cuồng phong gào thét đâm thẳng vào phần đầu của cỗ máy.
“Nghe nói qua…”
“Một chiêu kiếm pháp từ trên trời giáng xuống chưa…”
Kiếm khí tung hoành! Thế như chẻ tre!
Trần Vũ hóa thành một luồng sáng, chui vào trong đầu của cỗ máy khổng lồ.
” Bùm ầm ầm ầm ầm…”
Khói đen xen lẫn với ngọn lửa, nổ tung từng khúc từ phần đầu của cỗ máy khổng lồ. Tất cả các động cơ trên lưng nó cũng bị hiệu lực ngay lập tức.
Không còn động lực xoay tròn, nhưng vẫn còn quán tính.
Cỗ máy khổng lồ lộn nhào và rơi xuống đất.
Lập tức, sông núi băng liệt, địa tầng sụp đổ.
Khối lượng phi thường của nó không thua gì một siêu tiểu hành tinh va vào trái đất. Bụi trên bầu trời lần thứ hai nổ tung, mang theo khủng bố thế năng, va chạm với áp suất không khí rồi đồng thời khuếch tán.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất