Chương 77: Ta mặc kệ ngươi muốn nghĩ cái gì Chương 77: Ta mặc kệ ngươi muốn nghĩ cái gì
Trần Vũ dựa theo phương pháp cũ đem hai khối mainboard và một bình dầu đen toàn bộ cất vào trong bụng. tùy tiện rời đi quảng trường Thời Không Môn số 341B.
Bên đường treo tranh chữ càng ngày càng nhiều.
Khắp nơi tràn ngập 【 Thanh Thành thi đại học, dũng tranh Trạng Nguyên! 】, 【 đếm ngược 4 ngày! 】, 【 mua sắm hiện trường vé vào cửa mời đăng nhập www. LSP 】, 【 chỉ tranh sớm chiều! Hộ gia hộ quốc! 】 các loại quảng cáo.
“Cũng phải bắt đầu tìm vé vào cửa cho người nhà mình rồi.”
Vừa đi, Trần Vũ một bên lấy điện thoại di động ra, vào trang web bán vé tạm thời, thẩm tra giá vé.
Ghế khách quý, bán sạch.
Hàng thứ nhất, khu A năm vạn nguyên một tấm. Khu B ba vạn nguyên một tấm. Các khu C, D, E, F, G hai vạn nguyên một tấm.
Hàng thứ hai, khu A ba vạn 5 một tấm. Khu B hai vạn hai một tấm. Khu C, D, E, F, G một vạn nguyên một tấm.
Hàng thứ ba, khu A hai vạn một tấm…
“DKM...”
Trần Vũ gãi gãi bên tai, không biết nên nói cái gì.
Hắn biết ghế khách quý sẽ có giá mười mấy, thậm chí mấy chục vạn.
Nhưng không có nghĩ rằng giá của ghế ngồi phổ cũng hơn vạn.
Tính toán lại giá trị bản thân, hắn than thở.
Chỉ có hai vạn khối…
Lẻ bảy trăm nguyên…
Đây là tiền mặt kiếm được từ trên thân Nhạc Duy và những người kia.
Các ví điện tử bây giờ càng ngày càng phát đạt, Trần Vũ loại này “Liếm hộp đảng*” quá bị động. ( * chả hiểu lão tác nói cái gì , bộ này lão tác viết non tay quá, ta dịch muốn nổ não luôn)
...
Mười phút sau.
Cửa hàng thuốc lá, trong phòng ngủ.
Trần Vũ dùng chủy thủ cắt hai tầng ngăn cách khối mainboard rồi lấy thẻ nhớ ra, đặt cùng một chỗ với ba tấm thẻ nhớ khác, cất kỹ.
Sau đó liền chuẩn bị ăn sáng rồi đi chợ đen bán mainboard.
Nhưng mới ăn được một nửa, điện thoại Kỳ tỷ liền vang lên.
Điện thoại là chủ nhiệm lớp 12 A 6 bên trường Thất Trung đánh tới.
“Ừm ân a a” trò chuyện một chút, Kỳ tỷ cúp điện thoại, kẹp một miếng đồ ăn , vừa ăn vừa nói với Trần Vũ: “Thất Trung thông báo là trước chín giờ sáng hôm nay cậu phải đến trường học.”
“Đến đó làm gì?”
“Còn bốn ngày là thi đại học. Tính cẩn thẩn là chỉ còn ba ngày, cậu cần phải đi Thất Trung chụp hình, đăng ký hồ sơ, nhận biết chủ nhiệm lớp, rồi thuận tiện nói một ít quy tắc thi đại học cho cậu.”
“Được, em một lát nữa đi.”
“Lại nói…” Kỳ tỷ nheo cặp mắt lại: “Thú triều ngày ấy, chị không phải đưa cậu đến Thất Trung rồi sao? Tại sao chủ nhiệm lớp còn nói chưa thấy qua cậu?”
“Có lẽ… Khả năng là bà ấy già rồi nên hay quên.”
“Chủ nhiệm lớp 12 A 6 mới hai ba mươi tuổi.”
“Đó không phải là đang ở tuổi hay quên sao?” Trần Vũ hỏi lại.
Kỳ tỷ: “...”
...
Buổi sáng, tám giờ năm mươi phút.
Trần Vũ đi đến trường trung học phổ thông Thất Trung, dưới sự chỉ dẫn của bảo vệ đi đến trước cửa lớp mười hai A 6.
Từ ngoài cửa sổ nhìn vào trong có thể thấy hơn mười học sinh đang vùi đầu khổ tu.
Một vị nữ tính trưởng thành tướng mạo có hơi cay nghiệt đang đứng trên bục giảng.
Chắc đó là chủ nhiệm lớp.
“Khụ khụ.”
Hắng giọng một cái, Trần Vũ sửa sang lại dung nhan, đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa.
“Đông đông đông.”
Nữ tính chủ nhiệm lớp quay đầu: “Ai vậy? Vào đi.”
Lúc này Trần Vũ mới đẩy cửa vào, có chút cúi đầu: “Ngài tốt, em là Trần Vũ.”
“Học sinh chuyển trường đúng không.” Thái độ của nữ chủ nhiệm lớp rất lãnh đạm, giẫm lên giày cao gót đi ra phòng học: “Đi theo tôi.”
“Được.”
Trần Vũ biết mình không được chào đón, thành thành thật thật đi theo sau lưng nữ nhân. Không bao lâu, liền đi đến một gian phòng có các thiết bị quay chụp trên lầu năm.
“Chụp hình trước đi. Sau đó tôi sẽ cho nói em cần chuẩn bị gì trước kỳ thi tốt nghiệp trung học.”
“Được.”
Trần Vũ thành thành thật thật chụp xong một tấm ảnh chân dung, sau đó điền vào tờ đơn báo danh cùng với các chính sách quy định và hứa hẹn của kỳ thi đại học.
Nữ chủ nhiệm lớp bắt đầu thao thao bất tuyệt.
“Thứ nhất, thời gian thi đại học thì chắc là em biết rồi, là buổi sáng tám giờ ngày bảy tháng bảy, cũng chính là ngày mai. Em phải có mặt trước bảy giờ để tập trung với lớp. Tới trễ thì sẽ tự cam chịu bỏ quyền.”
“Thứ hai, hai ngày là khoảng thời gian mà thi đại học tiến hành, trong lúc đó không được phép mang theo điện thoại, máy chơi game, MP4 và các sản phẩm điện tử có thể thu hình.”
“Thứ ba, thể thức thi đại học là một trận phân thắng bại. Nhưng giám khảo có quyền tuyển ra người thắng sớm, không phục thì có thể xin trọng tài cho phép thi đấu. Nếu là luận võ, liền sẽ gặp nguy hiểm, và nếu như giám khảo không cứu viện kịp thời, hậu quả sẽ từ người dự thi một người gánh chịu.”
“Thứ tư, cấm chỉ đối giám khảo, người xem, tuyển thủ sử dụng ngôn ngữ và hành vi khiêu khích. Người vi phạm, nghiêm trọng nhất có thể thủ tiêu tư cách thi đại học.”