Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Chương 88: Khi đang tiến hành thi đại học (3) Chương 88: Khi đang tiến hành thi đại học (3)

Chương 88: Khi đang tiến hành thi đại học (3) Chương 88: Khi đang tiến hành thi đại học (3)


“Đừng có nói hươu nói vượn!” Nữ cảnh sát lại kéo Trần Vũ ra xa vài mét: “Bây giờ còn chưa tới thời gian đi làm.”
“Vậy ông ta ra ngoài làm gì?”
“Đưa con gái của hắn đi thi đại học! Con gái của cục trưởng hôm nay cũng đi thi đại học, giống như cậu vậy.”
“A ”
Trần Vũ nhìn thấy hai người kia ngồi vào trong xe con chống đạn, chậm rãi rời đi, còn có chút không hoàn hồn.
Nữ cảnh sát đưa tay lung lay trước mặt Trần Vũ: “Hắc! Vừa thấy đã yêu à nha?”
“Nàng hẳn là còn không có trông thấy ta.”
“Đừng có mơ mộng nữa? Tôi nói là cậu đó! Đối với nàng vừa thấy đã yêu rồi sao?”
“Cái này thì không có.” Trần Vũ bình tĩnh nói: “Cô bé kia còn là trẻ vị thành niên à? Liền thi tốt nghiệp trung phổ thông rồi sao? Trường trung học nào vậy? Thực lực như thế nào?”
“Như thế nào? Nàng xinh đẹp không?”
“Xinh đẹp.”
“Đáng yêu sao?”
“Đáng yêu.” Trần Vũ gật đầu: ” Một nữ hài tử có tiên khí như vậy, đi nặng chắc đều là màu hồng phấn ha? Ôm lên chắc là có thể ném đi rất xa.”
Nữ cảnh sát: “...”
“Tôi chuẩn bị tố cáo cục trưởng các người đang sử dụng xe công, nhất định có thể hấp dẫn sự chú ý của con gái ông ta.”
Nữ cảnh sát: “...”
Sau khi Trần Vũ rời khỏi đồn công an, bên trong một tòa nhà dân đối diện đường, một người đứng sau cửa sổ buông xuống kính viễn vọng: “Mẹ nó! Trần Vũ quả nhiên được cảnh sát bảo vệ.”
“Hơi rắc rối rồi.” Trong phòng, một người khác thở dài: “Không tốt động thủ à.”
“Bây giờ hắn đã rời khỏi cục cảnh sát, chúng ta hành động nhanh một chút, chắc là còn có thể thử một chút.”
“Ngươi không muốn sống nữa sao? Bắt cóc thí sinh trong ngày thi đại học?! Tin hay không toàn bộ chính phủ của Thanh Thành thị này đều muốn điên?”
“Vậy làm sao bây giờ? Tiếp tục chờ sao? Ta sớm đã đề nghị là phải hành động sớm, chuẩn bị đến chuẩn bị đi, bây giờ thì phải trì hoãn.”
“Tiếp tục chờ đi, cho sau khi thi đại học lại nói ”
Buổi sáng sáu giờ rưỡi.
Trần Vũ về tới cửa hàng thuốc lá.
Kỳ tỷ sớm đã ở trên lầu chuẩn bị, ném mấy món quần áo mới qua: “Giờ này đều sắp 7h thì cậu mới trở về sao? Tôi còn tưởng rằng cậu trực tiếp đi đến trường rồi chứ.”
“Nguyện vọng của ngài không phải là đưa tôi đi thi đại học sao, tôi làm sao có thể bỏ chị mà đi một mình được.”
“Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian thay quần áo.”
“Được.” Mặc xong mấy món quần áo mới, Trần Vũ đi đến trước gương xoay nửa vòng: “Đây là võ đạo phục sao?”
“Đúng, tôi cố ý tìm bằng hữu đặt làm. Thế nào?”
“Đẹp trai!” Hắn thắt chặt đai lưng, bày ra tư thế Taekwondo: “Hành động cũng rất thuận tiện.”
“Thuận tiện liền tốt. Ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi.” Kỳ thật hắn không ăn.
“Vậy đi thôi.” Khóa cửa lại, Kỳ tỷ vội vã lôi kéo Trần Vũ đi trường Thất Trung.
“Thời gian còn kịp, Kỳ tỷ ngài chậm một chút ”
“Còn phải xếp hàng vào trường nữa, sớm một chút còn hơn là tới muộn.”
Bởi vì hai người đều là võ giả, tốc độ đi bộ rất nhanh. Không được mười phút liền chạy tới cửa trường Thất Trung.
Ngoài cửa, thí sinh đang xếp hàng cũng không nhiều, thời gian hoàn toàn dư dả.
Lúc này Kỳ tỷ mới thả lỏng trong lòng, lấy từ trong túi của mình ra một cái bình thuốc nhỏ, giao vào tay Trần Vũ: “Cầm, đi xếp hàng đi.”
“Đây là cái gì?” Trần Vũ lắc lắc dược hoàn trong bình thuốc.
“Thuốc chăm sóc sức khỏe, dùng để điều tức. Sau một trận tỷ võ liền có thể ăn hai viên.”
“Thi đại học không cho dùng thuốc kích thích.”
“Thuốc này không phải là thuốc kích thích, có thể sử dụng trong lúc thi đấu, hiệu quả rất tốt.”
Nghe được “Hiệu quả rất tốt” bốn chữ này, Trần Vũ lập tức liền đem bình thuốc này kéo vào sổ đen.
“Hai ngày này cậu đi chuẩn bị cái gì vậy? Ở nhà không chuẩn bị được sao? Nhất định là phải ra bên ngoài làm gì.”
Thu hồi bình thuốc, Trần Vũ trả lời: “Võ giả, luyện cơ thể, nuôi khí tức, tu tâm chí. Nhắm mắt làm liều là tầm thường. Làm bách tính, muốn hoà mình với đảng, trải nghiệm nhiều nhân sinh khác biệt, cảm ngộ muôn màu.”
Kỳ tỷ: “Nói tiếng người.”
Trần Vũ: “Tôi bị cảnh sát bắt.”
Kỳ tỷ: ” ”
“Này người ở bên kia! Có phải là thí sinh hay không? Lập tức 7h rồi đấy!” Một vị giáo viên đứng ở cửa ra vào hô lớn với Trần Vũ.
“Đừng có nói hươu nói vượn, đi mau.” Kỳ tỷ đẩy Trần Vũ: “Tôi cũng phải đi, đi xét vé để vào khán đài thi đại học.”
“Nguyện vọng của ngài đã hoàn thành nhanh như vậy sao? Không trò chuyện nhiều một chút?”
“Tôi hiện tại lại có nguyện vọng mới.” Kỳ tỷ nháy mắt mấy cái: “Hi vọng con của ta có thể thi đậu vào trường đại học danh tiếng.”
“Nguyện vọng mới quá hèn mọn. Xem em lấy trạng nguyên về cho chị.”
“Cậu nói chuyện thật dễ nghe, thú triều thời điểm, không có tốn công để lại di sản cho cậu.”
“Coi em thể hiện nè.” Trần Vũ giơ ngón tay cái lên: “Kỳ tỷ, lúc đó chị để lại cho em bao nhiêu tài sản?”
“Tiền tiết kiệm năm mươi vạn!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất