Chương 93: Vị tiểu ca ca này, rất lãng (3) Chương 93: Vị tiểu ca ca này, rất lãng (3)
“Cuối cùng, chúc các vị võ vận hanh thông!”
“Tôi tuyên bố, kỳ thi đại học của thành phố Thanh Thành, thi đấu vòng loại chính thức bắt đầu!”
Dứt lời, trung niên nhân liền xuống đài.
Mà trên màn hình lớn trong đại sảnh, cũng bắt đầu hiện lên danh sách đối chiến của hơn trăm người.
【 nhóm đầu tiên 】
【 số 32 lôi đài: Ngũ trung ( * ) giao đấu với Thất Trung ( Trần Vũ). 】
“A?” Ngồi xổm ở nơi hẻo lánh Trần Vũ đứng lên: “Nhóm đầu tiên liền có mình rồi sao?”
Hắn chỉ là kinh ngạc một giây, liền đi đến lôi đài số 32.
Xem ra, số liệu mà Thất Trung báo cho hắn rất thấp à.
Đẳng cấp khí kình quá chênh lệch, liền sẽ tham gia giao đấu càng nhiều.
Tự nhiên là càng khó trổ hết tài năng, tiến vào lôi đài thi đấu.
Nhưng đối với Trần Vũ mà nói không quan trọng, dù sao cũng là một quyền một cái tiểu bằng hữu mà thôi.
Đi đến lôi đài số 32, dưới sự chỉ huy của giám khảo, Trần Vũ đứng ở phía đông chờ đợi một một lát liền thấy đối thủ đi tới.
Đó là một nam sinh có chiều cao hơn 1m84. Cả người vai u thịt bắp, bộ mặt dữ dằn, chắp tay với Trần Vũ: “Ngũ trung, *.”
Trần Vũ trông bầu vẽ gáo, cũng chắp tay: “Thất Trung, Trần Vũ.”
“Đã chuẩn bị xong chưa?” Giám khảo ở giữa lôi đài hỏi.
“Rồi.” Trần Vũ gật đầu.
“Thời gian tám phút, bắt đầu!”
Giám khảo ra lệnh một tiếng, tráng nam lập tức lui về phía sau mấy bước, kéo dài cự ly, bày ra tư thế tiêu chuẩn quyền kích, rống lớn một cuống họng: “Ha!”
Lập tức bộc phát khí kình cao tới cấp 0. 3!
“Tôi muốn lên, cậu cẩn thận một chút.” Tráng nam nói.
Trần Vũ: ” ”
“Hây!” Chân trái hắn ta đạp mạnh một cái, một chiêu mãnh hổ hạ sơn nhìn rất có khí thế lao về phía Trần Vũ: “Hây da da da!”
Trần Vũ vận chuyển khí cảm trong cơ thể, rồi đột nhiên bạo phát khí kình toàn thân: “Hây da da!”
Tráng nam: “A a!”
Trần Vũ: “A!”
“Bịch!”
Tráng nam trực tiếp quỳ rạp xuống đất: “Thật xin lỗi, tôi nhận thua.”
” a?” Trần Vũ còn đang bảo trì động tác sắp xuất quyền, một mặt mộng bức.
“Lại là một đại lão cấp 0.7.” Tráng nam bò dậy, lắc đầu liên tục: “Nhận thua nhận thua. Hệ thống máy tính xảy ra vấn đề gì rồi sao? Tại sao tôi phải ghép đôi chung với tên này vậy.”
“Vậy tại sao ngươi không đánh thử một chút?” Lực lượng Trần Vũ dồn hết ở ngực, rất khó chịu.
“Không đánh, khẳng định đánh không lại ngươi.” Tráng nam vẫy vẫy tay với giám khảo, liền nhảy xuống lôi đài, hai tay đút túi rời đi.
Trần Vũ: ” ”
“Người thắng trận, Thất Trung, Trần Vũ.” Biểu lộ của giám khảo cũng không nhìn thấy sự kinh ngạc, lấy ra tấm bảng, nhấn xuống ảnh chân dung Trần Vũ: “Bạn học Trần Vũ, nhường ra lôi đài. Chờ trận tiếp theo.”
Trần Vũ ngượng ngùng thu lại nắm đấm, đi xuống lôi đài, trở lại bên trong khu vực Thất Trung.
Lúc này, nữ chủ nhiệm lớp nhìn thấy hắn, liền vội vàng chạy tới, tiến hành phản kích “đã xa cách nhiều năm” : “Trần Vũ, Nhị Trung tốt như vậy, tại sao cậu lại bị trường học khai trừ vậy?”
“Hả?”
“Hả cái gì mà hả? Không phải nói là Nhị Trung là trường công lập dẫn đầu sao, cơ sở vật chất rất tốt sao, lực lượng giáo viên rất mạnh sao?”
“Đúng vậy.” Trần Vũ gật đầu.
“Vậy sao cậu lại trường đuổi học rồi?” Nữ chủ nhiệm lớp dương dương đắc ý mở miệng.
“Bởi vì hút thuốc lá à.” Trần Vũ không cần nghĩ ngợi: “Ngay cả học sinh hút thuốc như tôi cũng thu, cô còn dám nói là Thất Trung các người kỷ luật tốt sao?”
Biểu lộ Nữ chủ nhiệm lớp biến đổi như là bị sét đánh.
Bĩu môi, Trần Vũ vòng qua đối phương, tìm nơi hẻo lánh ngồi xuống: “thì ra trí thông minh của bà cô này có chút vấn đề. Sớm biết như vậy thì cũng không so đo với nàng
“Người thắng trận, Thất Trung, Trần Vũ.”
Sau đó trận thứ hai, trận thứ ba, trận thứ tư Trần Vũ thắng một cách nhẹ nhõm.
Đồng thời cũng không có động thủ, vẻn vẹn phóng xuất đẳng cấp kình khí, đối thủ liền nhao nhao nhận thua.
Về phần Thất Trung, cũng sẽ không nghĩ tới Trần Vũ người học sinh chuyển trường này sẽ có thực lực của “học sinh khá giỏi”, số liệu kiểm tra sức khoẻ trực tiếp khai báo là khí kình đẳng cấp 0.3, hậu quả là liên tiếp bốn trận, ghép đôi đều là học cặn bã.
Mà sang trận thứ năm, tình huống có chỗ cải biến.
Rốt cục gặp được tuyển thủ cùng cấp bậc.
“Ầm!”
Chỉ thấy đối phương bộc phát ra toàn thân khí kình, làm cho xung quanh gió thổi hô hô rung động.
Đồng thời dùng ánh mắt sắc bén đối mặt với Trần Vũ: “Nhất Trung, **! Đã nhường.”
Trần Vũ: ” ”
**: ” ”
Trần Vũ: ” ”
Hai người nhìn nhau nửa phút, đối phương nhịn không được mở miệng: “Ngươi có thể nói một câu à.”
“Nói cái gì? À, tôi tên Trần Vũ, Thất Trung, đã nhường.”
” Khí kình đẳng cấp là bao nhiêu sao không bạo phát ra?”
“Muốn đánh thì đánh nhanh một chút.” Trần Vũ không kiên nhẫn: “Bộc không bộc phát kình khí thì có quan hệ gì với ngươi?”
Nghe vậy, đối phương giận dữ: “Ngươi người này làm sao không hiểu quy củ vậy? Song phương phải triển lộ ra thực lực trước, vạn nhất chênh lệch quá lớn, dẫn đến thương vong thì làm sao bây giờ?”