Chương 121: Ma quỷ bám thân
Tiếp theo, Kha Khôn Thành đau khổ chờ đợi gần một năm, Quỷ Y họ Phương còn tốn hết mấy triệu của ông ta, vào lúc sức khỏe của ông ta càng lúc càng không kiên trì được nữa, hơn nữa bắt đầu cho rằng Quỷ Y này thật ra chỉ là một tên lường gạt, không ngờ Quỷ Y kia thật sự tìm được người hiến tế.
Khi đó, ông ta đã hôn mê, không rời khỏi giường được. Sau khi Quỷ Y họ Phương tiến hành một nghi thức hết sức thần bí quỷ dị, lại nói cho ông ta biết việc kéo dài tính mạng đã thành công.
Kha Khôn Thành dần dần tỉnh lại, chỉ cảm thấy trong cơ thể hình như có thêm vài thứ gì đó, nhưng đồng thời sức sống đã mất của ông ta rõ ràng đang khôi phục. Ngày đầu tiên sau khi nghi thức này được thực hiện, Kha Khôn Thành lại có thể rời giường đi lại. Sau ba ngày, ông ta đã khôi phục lại như ban đầu.
Mà qua vài ngày, ông ta đi bệnh viện kiểm tra, không ngờ căn bệnh ung thư đáng sợ đã biến mất một cách thần kỳ, điều này làm cho ông ta mừng như điên, lúc này liền muốn đưa một nửa tài sản của mình cho Quỷ Y họ Phương.
Đương nhiên, ông ta cũng không trực tiếp đưa tiền mặt cho Quỷ Y, bởi vì thật ra tài sản này có rất nhiều tài sản cố định và dự án đầu tư, tiền mặt thật sự căn bản không tới mấy chục triệu mà thôi. Cho nên, ông ta chỉ chuyển nhượng một nửa cổ phần của công tay mình cho Quỷ Y họ Phương.
Nhưng ông ta không ngờ Quỷ Y kia lại từ chối cách này, đồng thời nói hắn du lịch khắp nơi nên không có chỗ ở cố định, không cần cổ phần công ty của Kha Khôn Thành. Điều này đối với hắn chẳng khác nào thứ vô nghĩa.
Kha Khôn Thành liền hỏi Quỷ Y, ngoài việc đó ra, hắn còn có yêu cầu gì? Quỷ Y biểu thị hắn giúp đỡ Kha Khôn Thành chỉ vì việc tu hành của bản thân, tiền tài chỉ là vật ngoài thân. Chỉ cần từ nay về sau Kha Khôn Thành biết ơn thì thường xuyên làm việc thiện cũng là trả công cho hắn rồi.
Sau đó, Quỷ Y lại rời đi. Lúc gần đi, hắn còn đưa cho Kha Khôn Thành một bức tượng gỗ đỏ, dặn ông ta đặt ở trên bàn. Hắn nói vật ấy có thể trừ tà tránh tai, nếu như trong cơ thể ông ta có gì không thoải mái, chỉ cần thường xuyên nhìn bức tượng kia sẽ không sao nữa.
Từ đó về sau, Kha Khôn Thành thu được mạng sống mà không cần bỏ ra một nửa tài sản nên rất vui mừng, vì vậy lại bắt đầu cuộc sống mới và công việc.
Nhưng sau một khoảng thời gian, Kha Khôn Thành phát hiện cơ thể của mình hình như có biến hóa kỳ lạ nào đó, thường xuyên tự nhiên khó có thể khống chế được mình, hơn nữa ngay cả tính cách cũng thay đổi. Mặc dù bản thân ông ta không phát hiện ra, nhưng nhìn phản ứng của người bên cạnh, ông ta biết mình dường như có chút thay đổi.
Nhưng ông ta cũng không để ý. Có thể việc thi pháp kéo dài tính mạng này chính là như vậy, mặc kệ nó, dù sao mạng sống của mình được bảo vệ, có thể tiếp tục sống thì tính cách có gì mà phải sốt ruột?
Vừa nghĩ như thế, biến hóa của ông ta lại càng trở nên nghiêm trọng hơn, so với lúc trước hoàn toàn giống như hai người khác nhau, hơn nữa ông ta dần dần phát hiện mình còn có rất nhiều điểm cổ quái, không muốn tới gần người, ăn cũng nhiều hơn, sợ ánh sáng, sợ nước, sợ lửa, cũng càng lúc càng cay nghiệt thâm độc với người ngoài, người trong công ty nhất thời bàng hoàng. Tất cả đều thầm nói, sợ rằng Kha Khôn Thành đã bị ma quỷ bám vào người rồi.
Nhưng những lời bàn luận này càng nhiều, Kha Khôn Thành càng nóng nảy, chẳng bao lâu trong công ty lại trở nên hỏng bét, rất nhiều người đều từ chức đi xin việc ở nơi khác, mà đối tác kinh doanh của ông ta cũng vì vậy mà không hợp tác nữa. Mấy dự án bị dừng lại, việc kinh doanh thì tụt dốc không phanh. Hơn nữa một vài dự án đang xây cũng không ngừng xảy ra vấn đề, sự cố nhiều lần xảy ra. Nhìn bề ngoài thì Kha Khôn Thành phong quang, nhưng trên thực tế đã sắp bể đầu sứt trán.
Tôi nghe đến đó liền âm thầm gật đầu, trong lúc mơ hồ hình như đã hiểu rõ điều gì. Nếu như nói khái quát một câu, trạng thái trên người Kha Khôn Thành bây giờ chính là: Suy bại, vận xấu, xui xẻo, ác độc, ích kỷ, thù hận.
Gần như mọi nhược điểm và khuyết điểm của loài người đều đã tập trung ở trên người ông ta. Có thể chính vì vậy mới khiến cho ông ta hoàn toàn rơi xuống vực sâu. Chẳng lẽ ông ta đổi lấy sinh mạng là như vậy sao? Ông ta nhận lấy tất cả khuyết điểm của sinh mạng kia à?
Tôi cẩn thận suy nghĩ một lát. Nếu như nói là kế thừa, hình như cũng không phù hợp. Bởi vì mười năm sự sống này chắc là của Hà Điền Điền, nhưng trên người cô ta hình như cũng không nhiều khuyết điểm như vậy. Đây là vì nguyên nhân gì chứ? Đây là di chứng do kéo dài tính mạng sao?
Kha Khôn Thành dừng lại một lát, trên mặt hiện ra vẻ đau khổ, nhưng tâm trạng hình như có chút không ổn định. Ông ta giãy giụa nói:
- Khuya hôm trước, tôi nôn nóng bất an, một mình đi qua đi lại ở trên sân thượng và nhiều lần muốn hoàn toàn kết thúc sinh mạng, nhưng trước sau không thể cam tâm. Nhưng nếu sống kiểu được chăng hay chớ như vậy, đối với tôi sống như vậy còn không bằng chết có tôn nghiêm. Vào lúc tôi do dự không quyết, dường như muốn phát điên, bỗng nhiên có một người đi tới bên cạnh tôi, nói với tôi là muốn sống tạm hay chết có tôn nghiêm.
- Người kia dường như có thể nhìn thấu được suy nghĩ của tôi, tôi nói với ông ta, tôi muốn sống có tôn nghiêm, nhưng điều này hình như đã không thể nữa rồi. Nói vậy, tôi lại thà rằng lựa chọn chết có tôn nghiêm, nhưng tôi không cam lòng khi số phận bị người khác sắp đặt. Tôi muốn biết sự thật về tất cả những điều này.
- Người kia lại nói với tôi, tính mạng con người là quý giá, là do vô số lần luân hồi cực khổ mới đổi được một đời. Nhưng khi sinh mạng đã hết thời gian thì cũng nên quay về luân hồi, bất kỳ người nào cũng không thể làm trái lại được. Đây là thiên đạo, người nào làm trái lại chính là xúc phạm tới điều cấm kỵ, hơn nữa còn là cấm kỵ lớn của thiên đạo.
- Tôi vội hỏi người kia, tôi nên làm sao mới có thể có được cứu giúp, mới có khả năng thoát khỏi trừng phạt khi xúc phạm cấm kỵ này. Người kia nói với tôi, mười giờ sáng hai ngày sau sẽ có một người trẻ tuổi tới tìm tôi, cậu ta là người có thể cứu giúp tôi.
Kha Khôn Thành nói đến đây thì cả người run rẩy, sắc mặt tái mét, thật giống như đang liều mạng đấu tranh cùng lực lượng nào đó.
Tôi bỗng nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm ông ta hỏi:
- Người kia có nói ông ta là ai không?
Kha Khôn Thành cắn chặt hàm răng, hai mắt không ngừng trợn ngược, thậm chí ngay cả khóe miệng cũng chảy nước bọt, giãy giụa nói:
- Ông ta nói, ông ta là... chủ Phúc Duyên Trai...
Tôi chỉ cảm thấy trong đầu chấn động. Chủ Phúc Duyên Trai, vậy không phải là chủ nhân của Phúc Duyên Trai ở số 79 phố Phúc Nguyên kia sao? !
- A...
Hai tay Kha Khôn Thành bỗng nhiên ôm đầu, liều mạng phát ra tiếng gào thét khủng khiếp, tiếng gào thét này hoàn toàn không phải là âm thanh mà loài người không có khả năng phát ra. ông ta liều mạng nắm lấy tóc, người loạng choạng, lảo đảo ngã xuống đất, điên cuồng kêu lên:
- Là hắn, là hắn... hắn tới...
Tôi sởn tóc gáy, vội lao vọt tới và dùng một Trấn Tự Quyết vỗ vào đỉnh đầu của ông ta, đồng thời quát lên:
- Hắn là ai, là yêu ma quỷ quái gì? Hay là Quỷ Y kia?
Kha Khôn Thành kêu lên một tiếng thảm thiết nhưng không nói gì. Trấn Tự Quyết này phát ra một chùm ánh sáng màu đỏ lập tức bao phủ cơ thể ông ta. Tôi biết trong cơ thể ông ta tất nhiên có yêu ma nào đó gây họa, nếu không Trấn Tự Quyết chắc chắn sẽ không có hiệu lực.
Tôi nhìn chằm chằm vào biến hóa của ông ta. Nhưng điều làm cho tôi không ngờ chính là ở trong ánh sáng màu đỏ đó, Kha Khôn Thành lại bỗng nhiên nhảy dựng lên. Chỉ thấy ông ta giống như điên rồi, hai mắt đỏ như máu, gương mặt vô cùng dữ tợn và rống lên một tiếng lại nắm lấy Trấn Tự Quyết này. Từ trong cổ họng ông ta phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, ngay sau đó liền cứng rắn xé Trấn Tự Quyết ra làm đôi!
Trong phút chốc, trong cơ thể Kha Khôn Thành lại tản ra từng làn khí đen. ông ta phẫn nộ gầm thét, lại nhét Trấn Tự Quyết bị xé nát vào trong miệng, liều mạng nhai.
Sức sống này quá mãnh liệt. Tôi bị ông ta làm cho giật mình. Đây vẫn là lần đầu tiên tôi gặp phải tình huống này. Trong cơ thể ông ta rốt cuộc có yêu ma lợi hại tới mức nào, Trấn Tự Quyết của tôi không ngờ không có tác dụng với nó, còn bị nó ăn mất!
Ông ta liều mạng nhai, đồng thời mở cái miệng rộng khủng khiếp, cười quái dị với tôi. Theo động tác nhai của ông ta, trong miệng lại có máu đỏ chảy xuống đất.
Tôi chậm rãi lùi lại một bước và quan sát ông ta. Bây giờ, Kha Khôn Thành đã hoàn toàn bị ma quỷ trong cơ thể khống chế, rất rõ ràng, ma quỷ kia không muốn để cho ông ta nói ra sự thật. Cho dù Kha Khôn Thành muốn chết có tôn nghiêm, nhưng ma quỷ kia lại chỉ muốn làm cho ông ta sống tạm.
Kha Khôn Thành đứng ở đó, toàn thân đã không còn hình người nữa. ông ta xé rách quần áo, bứt tóc, giống như con thú hoang nhìn chằm chằm vào tôi, trong cơ thể càng lúc càng tuôn ra nhiều khí đen, máu trong miệng vẫn đang không ngừng nhỏ xuống.
Nhưng ông ta không tấn công tôi. Đồng thời tôi đã nhìn ra ông ta hình như đang liều mạng thu lại khí đen tản ra vào trong cơ thể, cho dù ánh mắt ông ta lộ ra vẻ hung ác mà nhìn chằm chằm vào tôi, nhưng dưới chân đang lặng lẽ lùi về phía sau.
Tôi bỗng nhiên hiểu rõ, ma quỷ này sợ tôi!
Xem ra không phải là Trấn Tự Quyết của tôi không có tác dụng với nó, mà là công lực của tôi vẫn kém hơn.
Tôi nhìn nó và mỉm cười, lặng lẽ đeo Huyết Ngọc Ban Chỉ lên trên ngón tay...