Cấm Kỵ Sư

Chương 75: Bí Mật Của Tân Nhã

Chương 75: Bí Mật Của Tân Nhã


Ánh mắt của Tân Nhã bình tĩnh như nước, dường như không mang theo một chút gợn sóng nào, cũng không có bất kỳ biểu lộ gì, giống như giữa hai người bạn đang nói chuyện phiếm với nhau, nhưng câu hỏi vừa rồi của nàng, lại là cho tôi không biết trả lời như thế nào.
Bởi vì nếu nàng thực sự không để ở trong lòng, lấy tính cách trầm lặng của nàng, chắc chắn sẽ không đi hỏi tôi về chuyện đó.
Mặc dù đôi mắt của nàng vẫn bình tĩnh, vừa không có hùng hổ dọa người, cũng không có u oán gì, nhưng càng làm cho cả người tôi lúng túng, không thể không nghĩ đến những lời mà Nam Cung Phi Yến đã từng nói.
Cấm giả vô tình.
Tôi trầm mặc một lát, không có giải thích cái gì, ngẩng đầu nói với nàng:
- Chị có biết dạo gần đây Đinh Linh Linh đang làm gì không, ý em là, vào buổi tối.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Tân Nhã vẫn không thay đổi, nghiêng đầu sang một bên, nghĩ một lát rồi nói:
- Em đang điều tra nàng à?
- Dạ vâng, cũng có thể nói như vậy.
Tôi nói trực tiếp,
- Tân Nhã, em nghĩ rằng chị cũng phải biết, hiện tại trong sân trường nhìn như yên bình, cũng chưa xảy ra chuyện gì, tuy nhiên, em cảm thấy hai nữ sinh đã chết vào năm ngoái hoàn toàn không phải là một tai nạn, em không biết, năm nay lúc nào sẽ tái diễn lại thảm kịch ấy.
Tôi chỉ chiếc kẹp tóc trên mái tóc của nàng rồi nói:
- Em chưa bao giờ nói với chị về điều này, chị cũng chưa bao giờ hỏi em, cái kẹp tóc của chị vốn đã bị mất cách đây vài ngày trước, đã được em vô tình tìm thấy ở trên sân thượng của ký túc xá. Ngày ấy, em ở tầng thượng đã phát hiện được một trận pháp tà thuật đơn giản, tro cốt bao phủ xung quanh, ở giữa để chiếc kẹp tóc của chị. Em cũng đã từng hỏi chị, có cảm giác khó chịu trong người hay không, có gặp phải ác mộng không, nhưng chị đã lảng tránh vấn đề này và không chịu trả lời em. Ngoài ra, đó là chuyện về căn phòng học bị niêm phong ở tòa nhà thực hành, có một nữ sinh nhân thường xuyên nhân lúc thời điểm đêm khuya không người chạy tới, mặc một chiếc váy màu đen, và làm những chuyện khiến người khác căm phẫn, thông qua tất cả những chuyện này, cho thấy được ngôi trường này cũng không an bình như vẻ bề ngoài. Em sợ rằng, nếu để tình hình cứ tiếp tục phát triển như thế, sự việc sẽ càng lúc càng nghiêm trọng hơn, bởi vì lần này chị bị liên lụy vào, như vậy trong bóng tôi có người đang muốn đối phó với chị, em thật lòng muốn giúp đỡ chị, muốn điều tra ra được chân tướng, muốn giải quyết hết tất cả những chuyện này. Nhưng đến nay vẫn còn mờ mịt, em không biết, những gì đã xảy ra xung quanh chị, xung quanh em, xung quanh ngôi trường này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em nghĩ, nếu như chị cùng chịu đứng chung chiến tuyến với em, em nhất định sẽ toàn lực giúp chị, dù cho kết quả có thế nào.
Tôi dùng một hơi đem hết thảy những chuyện trong lòng nói hết cho nàng nghe, tôi biết, bây giờ đã đến lúc phải ngả bài. Nếu như nàng lại giấu giấu diếm diếm lần nữa, chuyện gì cũng giả bộ hồ đồ, chỉ nói cho tôi ba phần thật bảy phần giả, sợ rằng chuyện này càng lúc càng nghiêm trọng hơn.
Tân Nhã cũng sửng sốt, có lẽ nàng không hề nghĩ tới, tôi sẽ ngả bài trực tiếp với nàng như thế. Dường như nàng quên mất vấn đề nàng vừa hỏi tôi về chuyện qua đêm ở phòng ngủ của Đinh Linh Linh. Có phần đứng ngồi không yên, cắn môi trầm mặc trong giây lát. Dường như đã quyết tâm điều gì đó, nàng nói:
- Thật ra chị vẫn luôn tin tưởng em, nhưng chị không muốn em phải bị cuốn vào trong đó, bởi vì chính bản thân chị cũng biết rằng chị là một người mang vận đen, hết thảy tất cả, đều là số mệnh an bài, phải do bản thân chị đi chịu đựng, chị không muốn làm liên lụy đến bất cứ ai cả...
- Tất cả do số mệnh anh bài? Vô nghĩa, hãy để cho em nói cho chị biết số mệnh là gì...
Tôi cầm lên một chiếc ly thủy tinh trên bàn của nàng, giơ lên không trung, buông tay ra, cái ly rớt xuống, chỉ nghe một tiếng “choang”, cái ly không ngoài dự liệu bị vỡ nát.
Tân Nhã bị sốc bởi hành động này của tôi, nàng hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của chuyện này, sững sờ nhìn tôi, không biết vì sao tôi lại không cẩn thận làm rơi ly của nàng.
Tôi nở nụ cười với nàng, tiện tay cầm một cái ly sắt khác, vẫn như cũ buông tay để nó rơi xuống đất, nhưng lần này, ly sắt bật lên khỏi mặt đất, không có chuyện gì.
Tôi lặng lẽ nhìn Tân Nhã, nhìn vẻ mặt nàng đang biến hóa, chậm rãi nói ra:
- Chị nên nhìn rõ một vấn đề, đối với hai chiếc ly này, số mệnh của chúng nó thực ra đều giống nhau, nhưng tại sao kết cục lại không giống? Bởi vì cái ly vỡ được làm bằng thủy tinh, nó rất yếu đuối, không chịu nỗi va đập, vì vậy nó vỡ ra, trở thành những mảnh thủy tinh vô dụng. Nhưng một chiếc ly khác lại được làm bằng sắt, nó so với chiếc ly thủy tinh chắc chắn hơn, mặc dù từ vị trí độ cao nào thả xuống, thậm chí bị người khác đập phá, nó cũng không hề vỡ nát. Ngay cả khi nó bị biến đổi hình dạng, nó vẫn có thể khôi phục nguyên dạng, dù cho khi đó nó đã vết thương đầy rẫy.
Nàng ngơ ngác nhìn chằm chằm dưới đất, không nói một lời, tôi tiếp tục nói:
- Do đó, điều em muốn nói với chị, chính là cõi đời này cũng không có cái gì gọi là số mệnh, có chỉ là những lựa chọn khác nhau mà thôi, số mệnh là thứ luôn nằm trong tay của bản thân mình, dù cho đường đời nhân sinh có gian nan trắc trở, đầy rẫy những điều bất công, nhưng lựa chọn là ở bản thân chị, trở thành một cái ly mạnh mẽ làm bằng sắt, hay trở thành một cái ly yếu đuối làm bằng thủy tinh va chạm liền vỡ?
Tân Nhã đờ đẫn nhìn tôi, chậm rãi phục hồi tinh thần lại, cúi đầu nói:
- Nhưng chị, chị... chị thật sự có thể làm được không...
Tôi hỏi ngược lại:
- Tại sao chị không thể làm điều đó? Đừng nên tự ti, chị khác với những con người bình thường, chị có một siêu năng lực rất đặc biệt, năng lực này sẽ mang đến cho chị sự trợ giúp. Đó là điều chị đáng phải tự hào, mà không phải trở thành gánh nặng của chị, trở thành một khuyết điểm mà chị cảm thấy mình khác với người bình thường...
Tôi nói xong chẳng biết nói gì nữa, đây vẫn là lần thứ nhất tôi nói cho người khác nhiều đạo lý sống thâm thúy như vậy, nói thật, có mấy lời thậm chí lúc bình thường tôi cũng chẳng thể nghĩ tới.
Nhưng nàng vẫn nhìn chăm chú vào tôi, dường như đang đợi tôi nói tiếp, tôi trợn tròn mắt, lại nói ra một câu:
- Chị biết đấy, trong sách kỷ lục Guinness thế giới, có một người đàn ông cởi truồng có thể tạo ra điện, người ta như vậy còn ngông nghênh lên ti vi, chị còn sợ gì nữa?
Tân Nhã đột nhiên xì cười, nàng nói:
- Em chế ra phải không, khi nào lại có chuyện này nha?
Tôi cười hì hì:
- Dù sao cũng có thể phát điện, nhưng có cởi truồng hay không em không nhớ, tuy nhiên em muốn nói là trên cõi đời này có rất nhiều người có năng lực đặc biệt, chị đừng có xem đó là gánh nặng của bản thân...
Sau khi nghe mấy câu nói của tôi, dường như Tân Nhã trở nên thư thái một chút, nàng cúi đầu, suy tư một lúc, đột nhiên nói với tôi:
- Thật ra, có một điều, chị chưa bao giờ nói với em.
Tôi vừa nghe thấy lời này, liền cảm thấy sốt sắng lên, vội hỏi:
- Chuyện gì vậy? Bây giờ chị có thể nói ra rồi chứ?
Tân Nhã chậm rãi gật đầu, phảng phất ở đó nhớ lại điều gì, nàng nói:
- Em còn nhớ đến ngọn núi mà chúng ta đi dã ngoại vẽ môi trường lần trước không, khi đó chị đã từng mở lời, khuyên mọi người không nên đi tới đó.
Tôi giật mình, gật đầu nói:
- Dạ, em nhớ chứ, lúc đó chị đã nói như thế, sau đó Trần Hàn Dương tỏ ra gay gắt, nhưng sau đó quả nhiên đã xảy ra vấn đề.
Nàng lắc đầu một cái nói:
- Không phải, điều mà lúc ấy chị nhìn thấy được, cũng không phải là sự tình chúng ta gặp phải sau đó, mà là tảng đá lớn kia.
- Tảng đá lớn sao? Điều chị muốn nói, chính là tảng đá mang tên nguyệt thạch kia?
- Đúng vậy, thực ra vào lúc ấy, dường như em cũng đã dự đoán được điều gì, chị nhớ tới lúc bày món ăn dã ngoại ra ăn, em đã nhìn vào tảng đá kia và nói ra một câu...
Tôi ngay lập tức nhớ lại và trả lời:
- Em nói tảng đá kia dường như muốn rơi xuống dưới...
Tân Nhã thở dài nói:
- Không sai, điều mà chị nhìn thấy được, thực ra cũng giống như những gì mà em nói...
Tôi lập tức nhảy lên, kinh ngạc nói:
- Cái gì, ý của chị chính là tảng đá ngày hôm đó sẽ thực sự rơi xuống sao? Lúc đó chúng ta ngồi ngay dưới tảng đá và ăn đồ ăn, nếu vậy chẳng phải là...
Tân Nhã nhắm hai mắt lại, gật đầu nói:
- Phải, lúc đó ở trong đầu chị hiện lên một cảnh tượng, rất đáng sợ, tảng đá đó từ trên lưng chừng núi lăn xuống, chúng ta đều ở phía dưới, không người nào có thể thoát khỏi...
Lời nói của nàng làm cho cả người tôi ớn lạnh, nhưng mà, nàng nhìn thấy được tình huống này, thực tế lại không có xảy ra. Như vậy lại là sao nữa đây?
Nàng chậm rãi mở mắt ra, giống như đọc được suy nghĩ trong lòng tôi, nói tiếp:
- Sau đó, sở dĩ không có xảy ra việc gì, em biết tại sao không?
Tôi thầm nói trong lòng em làm sao mà biết được? Tôi lắc lắc đầu biểu thị với nàng mình không đoán được. Tân Nhã mỉm cười và nói với vẻ buồn bã:
- Bởi vì chị, vì chị luôn ở cùng mọi người.
Tôi lần nữa kinh ngạc đến ngây người, lý do này là sao đây? Ở cùng với nàng, thì sẽ không gặp phải nguy hiểm sẽ xảy ra à?
Tân Nhã đột nhiên đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói:
- Bởi vì chị biết, những mối nguy hiểm mà chị tiên đoán được, sẽ không uy hiếp đến chị. Chị đã ở chung với mọi người, nên tảng đá kia sẽ không rơi xuống.
Hóa ra là như vậy, tôi ngơ ngác nhìn nàng, không biết phải nói điều gì, nàng quả nhiên có vấn đề, có bí mật gạt tôi, tuy nhiên, cõi đời này tại sao lại có thể có sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy, rốt cuộc nàng là người như thế nào, có thân phận thần bí ra sao?
Trong đầu tôi, đột nhiên nhớ đến người trẻ tuổi có lại lịch bí ẩn đêm qua, tôi nhớ lúc hắn nói đến Tân Nhã, đã nói ra ba chữ “nữ quạ đen”.
Mà Nam Cung Phi Yến cũng đã từng suy đoán và nói Tân Nhã rất có khả năng là một cấm kỵ giả.
Tôi cảm thấy đầu óc choáng váng, ô nha nữ rốt cuộc là cái gì, cấm kỵ giả lại là cái gì nữa?
Tân Nhã dừng lại một chút rồi nói:
- Chị nói với em những điều này, chính là muốn để cho em hiểu, chị đã sớm biết có người triển khai tà thuật với chị, nhưng nàng căn bản không thể làm tổn thương chị được.
Trong lòng tôi hơi động, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, vì vậy nên hỏi nàng:
- Như vậy, có phải chị cũng đã sớm biết được người triển khai tà thuật với chị là ai sao?
Tân Nhã trầm mặc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất