Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 68. Giết người

Chương 68. Giết người


Người trong thùng xe đều vẻ mặt không thể hiểu được nhìn cô.
Cố Ninh trực tiếp đoạt bộ đàm trong tay anh Ba, hét lớn vào bộ đàm: "Dừng xe! Trương Dương! Dừng xe!"
Xe phát ra một tiếng phanh sắc nhọn.
Cố Ninh mở khóa đẩy cửa xe ra, sau đó nhảy xuống xe chạy tới cửa sắt!
"Chú đi xem!" Đạo trưởng Giả nói một tiếng liền vén áo choàng lên đi theo Cố Ninh nhảy xuống xe, một bên chạy một bên hô: "Cố Ninh! Từ từ chờ chú!"
"Tôi cũng đi." Hoàng Mộng Dao nói, cũng nhảy xuống xe đi theo.
Sau đó mấy người Trương Dương, Trình Minh cũng đều chạy đến phương hướng cửa.
Căn cứ người sống sót này là một trường học.
Trường trung học cơ sở Lệ thủy, ở vào vùng ngoại thành, trước mạt thế là trường học nổi tiếng hỗn loạn ở thị xã Kim Vĩnh, toàn bộ trường học tổng cộng có bốn khu dạy học, hai khu ký túc xá, bốn phía trường học đều xây tường vây cao 3 mét, phòng ngừa học sinh trèo tường chạy ra ngoài lên mạng. Sau mạt thế, vừa lúc giúp mọi người phòng vệ tang thi.
Hiện tại tự nhiên trở thành nơi tụ tập người sống sót cũng là không thể tốt hơn.
Cửa trường học là loại cửa sắt chạm rỗng, thập phần kiên cố, bên cạnh có một cánh cửa nhỏ để ngày thường học sinh ra vào, chỉ có ở thời điểm tan học cửa sắt mới được mở ra. Ở bên cạnh cửa nhỏ là phòng bảo vệ. Lúc này, cửa sắt cũng đang đóng lại, chỉ có thời điểm đội cứu hộ ra vào mới mở, mà lúc này, cửa sắt đang đóng chặt. Hai bên cửa đứng mười hai người phụ trách thủ vệ.
Mà cửa nhỏ bên kia đứng bốn nam nhân khác phụ trách tiếp thu người sống sót không phải do đội cứu hộ cứu trở về.
Hiện tại, trong đội ngũ xếp hàng dài đang xảy ra tranh chấp.
Một phụ nữ trung niên tóc tán loạn, trên người chật vật bất kham quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu với nam nhân thủ vệ, trong miệng vẫn luôn kêu khóc cầu xin: "Cầu xin các anh, cho chúng tôi vào đi! Vết thương trên đùi thật sự không phải do tang thi cắn, đã hơn nửa tháng! Thật sự! Cầu xin các anh! Coi như đáng thương chúng tôi đi! Cứ tiếp tục như vậy, anh ấy sẽ chết! Cầu xin các anh! Dù có chết, cũng cho chúng tôi tìm con gái về rồi hẵng chết! Cầu xin các anh phát từ bi!" Đầu cô đập bang bang rung động trên mặt đất, khiến cho trán bị sưng đỏ, nhân tâm sinh ra thương hại.
Mấy người xếp hàng phía sau lưng cô thì thầm, có mấy người lộ ra ánh mắt đồng tình, mà có một ít lại rõ ràng mang theo không kiên nhẫn, thậm chí có người hô ở trong đám người: "Mọi người đều đã nói! Người bị thương không cho tiến vào! Cô không thể đi vào liền tránh ra cho người khác đi vào đi!"
Ở bên cạnh người phụ nữ trung niên kia có một nam nhân đang nằm, hiển nhiên đã hôn mê, môi rạn nứt, quần dài trên đùi bị cuốn tới đầu gối, lộ ra một mảnh miệng vết thương đã sinh mủ. Bên cạnh còn có một người phụ nữ trung niên tóc màu đỏ, vẫn luôn khuyên người phụ nữ trung niên dập đầu kia. Nhưng người phụ nữ trung niên vẫn luôn dập đầu lại phảng phất giống như không nghe thấy, vẫn đập bang bang bang.
Một người thủ vệ đã lộ ra vẻ không đành lòng, một người khác trên mặt lại lộ ra biểu tình vô cùng khinh miệt, thập phần không kiên nhẫn, từ trên cao nhìn xuống người phụ nữ trung niên kia, nói: "Tôi nói cùng cô! Đây là quy củ nơi này của chúng tôi! Dù cho cô có đập đầu chết ở chỗ này, cũng không có người nhặt xác cho cô! Muốn dập đầu thì đi địa phương khác mà đập! Đừng ô uế chỗ của chúng tôi!" Nói xong, hắn nâng chân hung hăng đạp lên trên người phụ nữ trung niên!
Một chân này đạp lên đầu vai của người phụ nữ trung niên, dùng lực tàn nhẫn, một đạp khác liền đá cho người phụ nữ trung niên ngã dập đầu vào trong đám người. Đám người ban đầu chen chúc phát ra một trận kinh hô, sau đó như một tổ ong tản ra.
Người phụ nữ trung niên kia kêu rên một tiếng, ở dưới sự nâng đỡ của người phụ nữ trung niên tóc đỏ một lần nữa bò dậy, sau đó lại yên lặng quỳ rạp xuống đất, dập đầu một lần lại một lần.
Đám người lúc này đều yên tĩnh xuống.
Người thủ vệ kia lại không chịu bỏ qua như vậy, phảng phất đã chịu nhục nhã, biểu tình trở nên dữ tợn: "Con mẹ nó! Nếu cô muốn chết! Tôi hiện tại liền trực tiếp đá chết cô!"
"Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!" Người phụ nữ trung niên tóc đỏ nhào qua muốn ngăn lại.
Đã bị thủ vệ kia đẩy ra, quát mắng: "Cút ngay cho tôi!"
"Bỏ đi, không cần làm như vậy, mọi người đều do ba mẹ sinh ra nuôi nấng lên." Một thủ vệ khác cũng tiến lên khuyên nhủ.
"Là mẹ của anh sao?! Không phải mẹ anh thì cút đi!" Nam nhân kia đẩy người thủ vệ ra, sau đó lại lần nữa nâng chân lên hung hăng đạp lên trên đầu người phụ nữ trung niên!
Ngay lúc chân hắn sắp đá vào trên đầu người phụ nữ trung niên!
Chỉ nghe được "Pằng!" Một tiếng súng vang lên!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất