Chương 88. Tái ngộ Lục Gia Tử
Hoàng Mộng Dao chủ động xin ra trận, ở lại làm trợ thủ cho Cao Duyệt. Những người khác liền bị Cao Duyệt đuổi ra khỏi phòng ký túc xá.
Vì thế, một cuộc giải phẫu được tiến hành ở ký túc xá nữ.
"Chờ vết thương trên tay khỏi, chị chuẩn bị đi đến bệnh viện Lệ Thủy một chuyến."
Cố Ninh đứng ở trên hành lang nói với mấy người Trình Minh.
Trình Minh và đạo trưởng Giả đều sửng sốt, Trình Minh hỏi: "Không phải những đồ mà chị Cao Duyệt cần, chị đều đã tìm trở về rồi sao? Sao còn mạo hiểm đi đến bệnh viện Lệ Thủy làm gì? Bên kia ngày thường nhiều người, chỉ sợ tang thi cũng nhiều. Hơn nữa đàn tang thi chúng ta gặp phải sáng nay ở ngay phụ cận chỗ kia, còn không biết đã tan hay chưa."
"Chúng ta về sau cũng sẽ có người bị thương. Chút thuốc này nhất định là không đủ dùng." Cố Ninh nói. Nếu ở thế giới kia, chính mình là một thiên kim nhà giàu, như vậy có lẽ tất cả đều có thể dùng tiền tới giải quyết, nhưng mấu chốt là cô rất nghèo, hơn nữa còn nghèo đến không một xu dính túi. Trực tiếp đi bệnh viện Lệ Thủy dọn đồ có thể tiết kiệm khá nhiều tiền.
"Chú tán thành cách nói của Cố Ninh." Đạo trưởng Giả vuốt râu nói: "Vừa nãy khi cháu không ở đây, chú và Trình Minh đi ra bên ngoài dạo qua một vòng, nghe được một ít tình báo. Nếu chúng ta đi bệnh viện Lệ Thủy, chỉ bằng mấy người chúng ta nhất định không đủ, có thể mời chào một vài nhân thủ ở nơi tụ tập, chỉ cần trả một chút vật tư, sẽ có người nguyện ý bán mạng."
Đạo trưởng Giả nói tiếp: "Chú và Trình Minh đi dạo một vòng, trên cơ bản đã thăm dò rõ ràng tình huống nơi tụ tập này. Hiện tại người lãnh đạo lớn nhất ở nơi tụ tập này chính là Bạch Lang. Hắn trước kia là một đầu lĩnh xã hội đen, thuộc hạ đều bán mạng cho hắn, trong tay cũng có súng. Chính yếu là đám thuộc hạ của hắn mỗi người đều hung thần ác sát, giết tang thi không nương tay, người như vậy thuộc hạ của hắn cũng phải có tới cả trăm. Người nam nhân đeo mắt kính thường xuyên đi theo bên cạnh hắn, tên là Ân Dư. Nghe nói là quân sư của hắn."
"Anh Ba trước kia là liên trưởng bộ đội, hình như là lúc ấy bộ đội bọn họ có rất nhiều người bị biến thành tang thi, sau đó hắn mang theo ba mươi mấy người vọt ra, còn mang theo không ít đạn. Sau khi đến nơi đây liền tạm thời lưu lại, nhưng cũng không thuộc về quản lý của Bạch Lang, xem như tự thành một phái riêng. Ông chủ Vương trước kia chính là chủ một chuỗi siêu thị, sau khi mạt thế đến hắn liên kết mấy chục nhân viên siêu thị lại, sau đó dùng mấy chiếc xe nhét đầy vật tư, đến cậy nhờ Bạch Lang. Nghe nói hắn có kho hàng bí mật, bên trong chất đầy vật tư, chỉ một mình hắn biết ở đâu, cho nên nơi tụ tập rất nhiều người hận hắn, nhưng không ai động đến hắn. Bởi vì hiện tại, nơi phát ra vật tư chủ yếu của nơi tụ tập chính là hắn. Mười mấy tên du thủ du thực hôm nay, đều là người của hắn."
Cố Ninh nhìn đạo trưởng Giả đĩnh đạc nói, trong lòng có chút kinh ngạc, cô rời đi chỉ hơn một giờ, hắn lại có thể tìm hiểu rõ ràng mấy tin tức này như vậy?
Như là nhìn ra suy nghĩ trong lòng Cố Ninh, đạo trưởng Giả cười hắc hắc, nói: "Bần đạo không có bản lĩnh gì khác, nhưng tìm hiểu tin tức vẫn là có thể."
Cố Ninh lại không biết đạo trưởng Giả nhìn như nhẹ nhàng bâng quơ, kỳ thật cũng phí không ít công phu, làm bộ dáng nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, đơn giản là muốn ở trước mặt Cố Ninh triển lãm năng lực của chính mình, để Cố Ninh xem trọng hắn, biết hắn cũng không phải không dùng được.
Mà thực hiển nhiên, hắn đã thành công.
Ba Cố ở trong ký túc xá làm phẫu thuật, kỳ thật âm thanh bên ngoài thực ồn ào, có âm thanh người lớn kịch liệt tranh chấp, còn có tiếng khóc nháo của trẻ con, nhưng Cố Ninh lại nghe được rõ ràng âm thanh trong ký túc xá Cao Duyệt nhỏ giọng nói chuyện cùng Hoàng Mộng Dao, thậm chí là âm thanh giải phẫu cắt da thịt.
Trong lòng cô có chút bất an, không khỏi với tay vào trong túi bắt được viên hạt châu màu xanh lục kia, không biết vì sao, tay cô vừa chạm vào viên hạt châu kia, trái tim ban đầu có chút bất an lập tức liền ổn định xuống, đó là một loại cảm giác thập phần huyền diệu, rất khó hình dung.
Cô không nhịn được cầm nó, mở lòng bàn tay ra, hạt châu ở dưới ánh nắng phảng phất giống như trong suốt, mang theo một loại thấm vào ruột gan lục, nếu nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy bên trong tựa hồ có thứ gì đó đang chậm rãi lưu động.
Cố Ninh lại lần nữa sinh ra một loại ảo giác thứ này ăn rất ngon, cô ma xui quỷ khiến lại đưa viên hạt châu vào trong miệng.....
Khi viên hạt châu mang theo chút lạnh lẽo chạm vào đầu lưỡi, Cố Ninh đột nhiên bừng tỉnh lại đây, vội vàng muốn nhổ viên hạt châu kia ra, hạt châu lại ở trong nháy mắt hòa tan thành một dòng nước lạnh lẽo trong khoang miệng, mà dòng nước kia phảng phất có sinh mệnh, căn bản không cần cô làm động tác nuốt, liền chảy xuống yết hầu......