Chương 53: Phần Cuối Tu Vi Là Đào Quặng
Nhan Hoa của Thiên Thánh giáo?
Lúc trước Giang Hạo giám định khôi lỗi giáp, đã biết tên của người này.
Hắn vốn tưởng đối phương là một nam tử, không ngờ lại là một nữ tử.
Hơn nữa, người đang ở ngay trước mặt.
'Nói như vậy, người để mắt tới ta là nàng?'
Trong lòng hắn nghi ngờ nhưng không thể không tạm thời ép xuống.
Chờ tới ngày mai sẽ giám định sư tỷ trước mắt này trước, đại khái có thể hiểu rõ mục đích của đối phương.
Sau đó, sư tỷ Nhan Hoa dẫn theo hắn đi giới thiệu công tác.
Công việc của hắn bây giờ là vào trong hầm mỏ để giám sát việc đào quặng.
Nhất định phải bảo đảm tiến độ, nếu không sẽ có phiền phức.
"Chuyện này không khó chứ?" Nhan Hoa nhìn Giang Hạo cười nói:
"Có khó khăn gì, sư đệ cứ việc nói."
"Không, đa tạ sư tỷ." Giang Hạo cúi đầu thở dài.
Hắn không hoảng sợ, duy trì sự bình tĩnh này cho đến hết một ngày.
Ngày tiếp theo.
Giang Hạo gặp lại Nhan Hoa, mở ra thần thông.
Giám định Nhan Hoa.
【 Nhan Hoa: Kim Đan trung kỳ, giáo đồ cuồng nhiệt của Thiên Thánh giáo, nội ứng ở Băng Nguyệt cốc của Thiên Âm tông nhiều năm, mai phục rất nhiều khôi lỗi. Bởi vì khôi lỗi bị ngươi phá hủy mới chú ý tới ngươi, sau khi biết được ngươi trồng Thiên Hương Đạo Hoa, nóng lòng muốn biến ngươi thành khôi lỗi của nàng, chỉ thiếu một cơ hội tốt. 】
Nhìn thấy kết quả của thần thông đưa lại, trong lòng Giang Hạo trở nên nặng nề.
Đối phương nóng lòng muốn ra tay với mình.
Nàng là Kim Đan trung kỳ, cho dù mình lấy ra Thi Ngữ cũng chưa chắc có thể thắng được.
Đối phương chắc hẳn đã dừng lại ở Kim Đan trung kỳ rất nhiều năm.
Hắn không sao ngờ được, chỉ vì một khôi lỗi giáp mà bị người này để mắt tới.
Hơn nữa đối phương còn biết tới Thiên Hương Đạo Hoa.
Chuyện này đã được truyền khắp trong đám nội ứng rồi sao?
"Sư đệ, ngươi tới thật đúng lúc." Nhan Hoa cười nói:
"Ngày hôm nay, ngươi dẫn người tiến vào hầm mỏ thứ sáu, tiến độ bên kia tương đối nhanh, tính an toàn cũng cao.
Sư đệ đi vào giám sát là được rồi. Đúng rồi..."
Nhan Hoa tiến tới gần Giang Hạo, khẽ nói:
"Người được ngươi tới tiếp nhận ngày hôm qua đã ở trong đội ngũ. Vu tiền bối nói phải tạm thời quan sát, nếu có người khác khả nghi cũng tiện dụ ra.
Ngươi cẩn thận ứng phó đấy."
Bốn người đều ở đó à?
Giang Hạo cảm giác Nhan Hoa đang cố ý đưa ra vấn đề khó khăn cho hắn, hoặc Nhan Hoa muốn lợi dụng bốn người này để tạo cơ hội ra tay với mình.
Hắn thản nhiên đáp ứng, sau đó dẫn người đi tiến trong hầm mỏ.
Chỉ và liếc mắt nhìn qua, hắn đã phát hiện vẻ mặt chết lặng của những người này, mỗi người đều gầy như que củi, cầm theo cái cuốc đi đến.
Bọn họ giống như cái xác không hồn.
Chỉ có một số người mới tới trông giống như người bình thường.
Nhưng trên người bọn họ đều có rất nhiều vết roi, đại khái là bị đánh.
Đương nhiên, hắn cũng nhìn thấy bốn người Tư Đồ Kiếm.
Bốn người đứng không xa nhau, chẳng khác nào đang tạo cơ hội cho bọn họ, Giang Hạo cũng không thể nói gì.
Trên đường đi, hắn liếc nhìn bảng điều khiển.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi mốt 】
【 Tu vi: Kim Đan sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
【 Khí huyết: 63/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 65/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
Hai mươi mốt tuổi?
Giang Hạo hơi bất ngờ, một năm trôi qua lúc nào không hay.
Sau một năm, mình đã đạt đến Kim Đan sơ kỳ.
Chẳng qua vẫn cách trung kỳ hơi xa.
'Tu vi mới được quá nửa, cần mấy tháng nữa mới đủ 100. Nhan Hoa có thể chờ, bốn người Tư Đồ Kiếm có thể chờ được sao?'
Cuối cùng hắn nhìn lên chỗ thần thông. Nếu lại xuất hiện một bọt khí màu tím, như vậy hắn có thể thu được một thần thông.
Chỉ cần là thần thông thích hợp, hắn chưa chắc đã thua Nhan Hoa, càng chưa nói mình còn có Thái Sơ Thiên Đao.
Đi tới trong hầm mỏ, những người kia đều bắt đầu tự giác đào hầm mở động, luôn có thể xuất hiện một số linh thạch cùng với những thứ đồ khác.
Trong giây lát, Giang Hạo bắt đầu động lòng.
Trên đường đến đây, hắn đã quan sát qua, hầm mỏ số sáu không thích hợp đánh lén.
Nhan Hoa không đến mức ra tay, chỉ cần người khác tới gần, hắn ít nhiều vẫn có thể phát hiện ra.
Về phần những người đi cùng, ngoại trừ bốn người Tư Đồ Kiếm, không ai che giấu tu vi.
Cho nên… Giang Hạo đi tới trước một đồng môn đang cầm roi trong tay.
"Giang sư huynh có gì phân phó?" Đệ tử ngoại môn Luyện Khí chín tầng lập tức đứng nghiêm.
"Có cái cuốc đào quặng không?" Giang Hạo hỏi.
Đúng vậy, hắn muốn thử đào quặng xem có thể trực tiếp xuất hiện bọt khí không.
Bởi vì linh dược cần sinh trưởng, cho nên cần phải chờ cách ngày.
Mà yêu thú giết chết lại lập tức có, như vậy quặng thì sao?
Đào ra quặng là có thể ra bọt khí, hay phải chờ qua ngày?
Nếu có thể ra trực tiếp, không chằng thăng cấp trong thời gian ngắn không phải là mơ.
Hầm mỏ có nguy hiểm đồng thời cũng có thể kèm theo cơ duyên.
Càng chưa nói sư huynh Mục Khởi có thể nhận được truyền thừa viễn cổ ở trong hầm mỏ.
Mình không cần truyền thừa, có bọt khí là được rồi.
Ở dưới sự kinh ngạc của đệ tử ngoại môn, Giang Hạo cầm cái cuốc đi về phía vị trí đầu.
"Sư đệ để ý những người khác, đừng để bọn chúng lười nhác." Hắn thuận tiện phân phó một câu.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn Giang Hạo, không rõ vị quản sự này cầm cái cuốc làm gì.
Cho dù là đám người Tư Đồ Kiếm cũng nghi ngờ.
Sau đó ở trước mắt của mọi người, Giang Hạo đứng ở trước khoáng thạch và vung cái cuốc lên.
Bọn họ nhìn thấy Giang Hạo không ngừng đào quặng.
Điều này làm một số đệ tử Luyện Khí giật mình, không hiểu vị sư huynh nội môn này đang làm gì.
Giang Hạo không để ý đến những người đó, hắn dùng lực lượng Trúc Cơ gia tăng cho cái cuốc, rất nhanh đã đào ra được một khối khoáng thạch.
Sau khi khoáng thạch rơi xuống, một bọt khí màu trắng lập tức rơi xuống theo.
Ngay sau đó, bọt khí màu trắng kia dung nhập vào trong thân thể hắn.
【 Lực lượng +1 】
"Thành công rồi."
------