Chương 15
Ngày mùng một tháng chín năm Mậu Tuất
Bái Nhi làm bạn đọc của hoàng tử, cùng với tam hoàng tử đều đem lòng yêu con gái của Thái phó.
Ta khuyến khích Bái Nhi dũng cảm theo đuổi. Không may cô gái đó lại đem lòng yêu mến tam hoàng tử.
Bái Nhi rất đau khổ.
Khanh An an ủi nó: “Yêu một người, không phải đơn giản là chiếm hữu, mà là phải khiến nàng ấy hạnh phúc.”
Ta lặng lẽ nhìn đệ ấy. Đây chẳng phải là bức chân dung cuộc đời của Khanh An sao?
…
Ngày mười ba tháng ba năm Kỷ Hợi
Cô gái mà Bái Nhi yêu đã gả cho tam hoàng tử. Nó đau lòng khôn nguôi, mang rượu đến sân của Khanh An, cùng đệ ấy uống say mèm, ôm Khanh An khóc lóc.
Khi ta vội vã chạy đến, phát hiện Khanh An cũng đã rơi lệ.
Nhiều năm như vậy, đệ ấy vẫn cô đơn một mình. Không một ngày nào quên được cô gái đó.
Ta lặng lẽ rời khỏi sân.
Ta nghĩ, đệ ấy sẽ không muốn ta nhìn thấy mặt yếu đuối của mình.
Bản thân ta cũng vậy thôi?
Bề ngoài phong thái như mây trôi nước chảy, nhưng nội tâm đã sớm tan nát.
…
Ngày hai mươi bảy tháng tám năm Kỷ Hợi
Quốc vương nước Xuyên Nam cùng công chúa vào kinh bái kiến bệ hạ. Đề nghị chiêu phò mã hòa thân.
Làm phò mã của Xuyên Nam, phải theo công chúa về Xuyên Nam, xa rời quê hương. Tất cả vương công đại thần đều không muốn.
Bệ hạ vô cùng khó xử. Vào lúc này, Bái Nhi đề nghị, nó nguyện ý hòa thân. Đứa trẻ ngốc này, bị tổn thương một lần trong tình cảm, lại tự buông thả bản thân rồi.
Ta đã khuyên rất nhiều lần, nhưng Bái Nhi dường như đã quyết tâm.
Nó nói, không chỉ muốn san sẻ nỗi lo cho bệ hạ, mà còn muốn vun đắp một tình cảm mới với công chúa Xuyên Nam.
Ở Xuyên Nam xanh mướt cỏ cây, nó sẽ giang rộng đôi cánh của mình.
Tuy lòng ta có chút không nỡ, cuối cùng vẫn gật đầu.
Lúc rời đi, Bái Nhi và công chúa quỳ trước mặt ta dập ba cái đầu. Cảm ơn ân dưỡng dục của ta.
Ta ôm lấy mặt nó, khóc rất thất thố. Bởi vì, ta biết, đây là lần cuối cùng ta được gặp Bái Nhi.
Ba năm làm người dưỡng cổ, đã bào mòn cơ thể ta. Bề ngoài không thấy khác lạ, nhưng bên trong đã sớm rỗng tuếch.
Sức khỏe mỗi năm một tệ hơn.
Bái Nhi, từ nay sơn cao thủy viễn, mong con giống như phụ thân con, hiên ngang đứng giữa trời đất.
…