Chạy Mau! Ma Đầu Kia Tới (Dịch)

Chương 78: Lụa vàng, là ngươi... Lấy đi (2)

Chương 78: Lụa vàng, là ngươi... Lấy đi (2)


- Lão tử gần đây hỏa khí rất lớn, ngươi tốt nhất đừng chọc ta, nếu không sống sờ sờ luyện chết ngươi!
Từ Lạc xách cổ áo y, kéo y lên, quát lớn:
- Đứng dậy, cầm đèn cho lão tử!
Trương Diệu Huy miệng đầy máu, trên mặt có hai lỗ máu, cái cằm vặn vẹo biến hình, nhất là cái cổ tay bị bẻ gãy, rũ cụp xuống, truyền đến đau đớn thấu tim, khiến cả người hắn đổ mồ hôi lạnh, ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu, căn bản không dám nói nửa chữ không, thành thành thật thật tiếp tục thắp đèn, không còn tư thế cậy già lên mặt lúc trước.
Đột nhiên.
Ầm ầm ——
Trong huyệt động truyền đến từng trận tiếng vang, cả tòa đại mộ cũng theo đó mà run rẩy lên.
Ngay sau đó, hắc phong gào thét cuốn theo lông trắng chi chít từ trong huyệt động bay ra, giống như thủy triều, từng cơn sóng liên tiếp.
Từ Lạc đứng lên, còn không biết xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một đám người từ trong huyệt động lao ra.
Tập trung nhìn vào, đúng là Lý Đông, Bạch Tuấn Nghiệp, Liễu Khinh Nhu đang vây quét môn nhân Bắc Khôn lão gia.
Nhưng mà, người vây quét Bắc Khôn lão gia không chỉ có đám người Lý Đông, còn có môn nhân của Khô Mộc lão gia cũng đang vây quét môn nhân của Bắc Khôn lão gia.
Tu vi hai bên không chênh lệch nhiều, hai nhà khác liên thủ, gần như dùng ưu thế tuyệt đối nghiền ép môn nhân Bắc Khôn lão gia, ngay cả hai môn nhân phụ trách thắp đèn bên ngoài cũng bị pháp khí viên luân trong tay Bạch Tuấn Nghiệp tiêu diệt thịt nát xương tan.
Xem tình huống, đây là Huyền Thủy lão gia và Khô Mộc lão gia liên thủ tính kế Bắc Khôn lão gia?
Trong lúc nghi hoặc, Lý Đông hô với bọn họ:
- Hai người các ngươi cũng đi theo vào!
Từ Lạc đang lo làm sao tiến vào đại mộ, nghe Lý Đông đi theo vào, không nói hai lời, hắn cầm theo đèn, một đường chạy chậm.
Vù vù ——
Bên trong đại mộ, hắc phong thổi tung lông trắng, Từ Lạc cẩn thận theo ở phía sau, trên đường đi nhìn thấy vài cỗ thi thể, đều là môn nhân của Bắc Khôn lão gia, xem ra Huyền Thủy lão gia và Khô Mộc lão gia tính kế Bắc Khôn lão gia đã không phải một hai ngày.
- Các ngươi... lũ nhãi con này, dám ăn cắp Thái Âm Quỳ Thụ của lão tổ, các ngươi... chết không yên lành!
- Lão tổ nhất định sẽ luyện hết các ngươi thành lệ quỷ!
Trong lúc mơ hồ, nghe thấy có âm thanh gì truyền đến.
Chợt nghe âm thanh kia, thật không phải là âm thanh của ai, cảm giác giống như tiếng chim hót, thật sự là quạ sao?
- Khặc khặc! Khặc khặc!
- Nương nương... Nương nương tỉnh rồi! Cạc cạc cạc —— -
Ầm ầm ——
Tòa đại mộ lại truyền đến từng tiếng nổ vang, hắc phong cuồn cuộn thổi quét đến, ngọn đèn càng thêm u ám.
- Cạc cạc cạc! Nương nương nhìn thấy các ngươi rồi! Cạc cạc cạc ——-
Con quạ kia ở đâu, Từ Lạc không nhìn thấy, nơi này hung sát tận trời, hắn cũng không dám tùy tiện tế ra thần thức dò xét, một khi dính vào hung sát, có thể dẫn đến tinh thần thác loạn, thần trí mơ hồ.
Đang đi, trong tai Từ Lạc nghe thấy một âm thanh cực kỳ quỷ dị.
- Lụa vàng, là ngươi... lấy đi.
Giọng nói rất nhẹ, không phải âm thanh của quạ, là âm thanh của một nữ nhân.
Nghe thấy giọng nói đột ngột truyền đến, Từ Lạc cảm thấy da đầu tê dại, nhất là giọng nói kia lại biết lụa vàng là mình lấy đi, càng khiến cho hắn hãi hùng khiếp vía.
Cái quỷ gì đây?
- Khặc khặc! ——
- Mấy tiểu tử này dám trộm Thái Âm Quỳ Thụ, lão tổ nhất định luyện các ngươi thành lệ quỷ!
- Cạc cạc! Nương nương, ngươi mau giết bọn chúng đi.
Âm Nha không biết từ chỗ nào truyền đến tiếng kêu, vừa nhọn vừa mảnh, lộ ra vài phần âm trầm khủng bố.
Nhưng mà.
Từ Lạc nghe rất rõ ràng, giọng nói vừa rồi, tuyệt đối không phải Âm Nha, mà là giọng của một nữ nhân.
- Nhu tỷ, ngươi có nghe thấy âm thanh gì không?
Liễu Khinh Nhu ở phía trước đáp lại:
- Đó là Âm Nha đang kêu to, không cần để ý tới.
- Không phải Âm Nha, là giọng của một nữ nhân.
- Nữ nhân gì?
...
Từ Lạc không hỏi lại, cầm theo đèn, cẩn thận từng li từng tí đi theo đội ngũ vào trong đại mộ, nhìn chung quanh, không nhìn thấy cái gì, bên trong đại mộ khắp nơi đều là hắc phong lông trắng, âm thanh của nữ nhân kia cũng không có truyền đến.
Điều này không khỏi khiến hắn cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ bởi vì có tật giật mình, xuất hiện ảo giác?
Hay là nói trong đại mộ trừ ba vị lão gia ra, còn có tồn tại khác?
Cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy khả năng này không lớn.
Nếu như trong đại mộ thật sự có tồn tại khác, ba vị lão gia kể cả những môn nhân đệ tử này chỉ sợ đã sớm bị giết chết.
Âm thanh vừa rồi, hẳn là nghe nhầm.
Không rõ ràng lắm.
Có chút tà môn.
Từ Lạc đề phòng, thần thức khóa chặt giới bia trong đầu, chỉ cần tình huống không đúng, trước tiên chạy trốn.
Đột nhiên.
Bên trong đại mộ truyền đến trận trận tiếng vang, như địa chấn, lắc lư dữ dội, ngay sau đó từng đợt hắc phong quét sạch lông trắng đầy trời giống như sóng cả mãnh liệt quét tới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất