Chương 174: Hắn không giúp chúng ta giải quyết, chúng ta giải quyết hắn
Bởi vì tính chất cuộc đánh nhau này nghiêm trọng, chỗ bảo vệ trường học nhanh chóng tham gia, đưa mọi người đến chỗ bảo vệ trường học, đưa người bị thương đến phòng cấp cứu.
Chủ nhiệm lớp Tiết Uyển Đồng nhận được thông báo đầu tiên, nhanh chóng chạy tới chỗ bảo vệ trường học.
Chỗ bảo vệ trường học không tạm giam đám người Tần Dương, dù sao bọn họ đều là sinh viên, cũng sẽ không chạy mất. Hơn nữa mặc dù người bị thương không ít, nhưng không có ai trọng thương.nên việc này trong trường xử lý là được, cũng không cần báo cảnh sát.
- Các em không sao chứ?
Tần Dương cười cười:
- Chúng em không sao, chỉ là Hà Thiên Phong bị đánh vỡ mũi, nhưng không đáng ngại, chỉ chảy chút máu mũi.
Tiết Uyển Đồng thở phào nhẹ nhõm:
- Không sao thì tốt, các em trở về trước đi, chuyện này chắc không vấn đề gì lớn, không cần quá lo lắng.
Tần Dương cũng không để chuyện này trong lòng, giữa học sinh đánh nhau thôi mà, ở đại học Trung Hải là chuyện cực kì thường xuyên. Ngày đầu tiên đám người Tần Dương vào trường học đã nhìn thấy hai tên nam vì giành bạn gái đánh nhau trong căn tin.
Nhưng chuyện này không đơn giản như đám người Tần Dương dự đoán. Dáng ngày thứ hai, nhóm người Tần Dương nhận được điện thoại của Tiết Uyển Đồng, giọng nói vô cùng gấp gáp:
- Tần Dương, cô mới nhận điện thoại nói là hội đồng nhà trường đề nghị phải nghiêm trị sinh viên đánh nhau. Mà một mình em đánh bị thương nhiều sinh viên, tính chất nghiêm trọng phải trừng trị nghiêm khắc.
Tần Dương có chút giật mình:
- Nghiêm trị?
Tiết Uyển Đồng thân là giáo viên đại học Trung Hải, đương nhiên rất rõ quy tắc của đại học Trung Hải. Đánh nhau như này chỉ thuộc về chuyện nhỏ rất bình thường, nếu bình thường thì trường học căn bản sẽ không có ai quản, chỉ cần không thực sự làm ra chuyện lớn tổn thương nặng nề thì học sinh tự giải quyết. Nhưng hôm nay sao đột nhiên thực sự làm thật?
- Phải, cô đoán có người giở trò sau lưng. Nếu không không thể nào chuyện nhỏ xé ra to…
Tần Dương nhíu mày:
- Là ai đề nghị phải nghiêm trị?
- Phó hiệu trưởng Chu, Chu Kiền.
Tần Dương hơi ngẩn người:
- Chu Kiền? Chu Trạch, bọn họ đều họ Chu, có phải có quan hệ gì không?
Tiết Uyển Đồng lại sững sốt một chút, trước đó cô không nghĩ đến mặt này:
- Em nói như vậy ngược lại rất có thể lắm. Cô đi hỏi một chút, em cũng đừng áp lực quá lớn. Cô sẽ giúp em phản kháng lại, đây rõ ràng là làm bậy.
Tần Dương cười cười, giọng vẫn ung dung như cũ:
- Vâng, cảm ơn cô.
Cúp điện thoại, Tần Dương hơi nhíu mày, sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn tìm đến Lâm Trúc:
- Lão tứ, giúp tôi tra cái này với.
Lâm Trúc sảng khoái gật đầu:
- Muốn tra cái gì?
- Cậu giúp tôi tra tin tức phó hiệu trưởng Chu Kiền của chúng ta một chút, còn có Chu Trạch chúng ta gặp nữa, xem bọn họ có quan hệ gì?
Mặc dù Lâm Trúc không tham gia trận đánh nhau hôm qua nhưng hiểu rõ tình huống, nghe vậy nhíu mày:
- Sao vậy, phó hiệu trưởng gây sự với cậu?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Vừa rồi cô Tiết gọi điện thoại đến nói hắn tỏ thái độ phải nghiêm trị sinh viên đánh nhau, nhất là tôi, một mình đánh nhiều sinh viên bị thương, tính tình hung dữ, càng phải nghiêm trị…
Lâm Trúc xác định nói:
- Vậy khẳng định là có người giở trò. Trong đại học Trung Hải người đánh nhau nhiều vl, chỉ cần không gây ra chuyện lớn, cũng không thấy ai từng bị nghiêm trị, đây rõ ràng là muốn ghim cậu, muốn chỉnh cậu. Được, tôi tra cho cậu một chút!
Lâm Trúc cũng không mất bao nhiêu thời gian, liền tra ra ngọn ngành hai người Chu Kiền và Chu Trạch.
- Lão đại, cậu đoán đúng rồi. Phó hiệu trưởng Chu Kiền này đúng là trưởng bối của Chu Trạch, Chu Kiền là chú ba của Chu Trạch, cũng chính là em trai thứ ba của bố Chu Trạch.
Khóe miệng Tần Dương lộ ra mấy phần cười nhạt:
- Thảo nào Chu Trạch phấn khích muốn đuổi tôi ra khỏi Trung Đại như vậy, là vì có chỗ dựa là phó hiệu trưởng.
Lâm Trúc cười hehe:
- Lúc tôi điều tra Chu Kiền, phát hiện một số chuyện thú vị…
Tần Dương hứng thú nói:
- Chuyện thú vị gì?
Trong giọng nói Lâm Trúc có mấy phần hưng phấn:
- Tôi tra ghi chép điện thoại của Chu Kiền, phát hiện mấy số điện thoại đặc biệt thường xuyên, tôi thuận đường tra xét một chút. Ngoài người nhà hắn ra, hắn còn qua lại thân mật với một phụ nữ tên Lý Mộng. Tôi lại điều tra người phụ nữ tên Lý Mộng này, tôi đoán tôi đã phát hiện cái gì?
Trong lòng Tần Dương khẽ động:
- Bọn họ có quan hệ tình nhân?
Lâm Trúc cười nói:
- Gần như là vậy. Trong trang chủ QQ của Lý Mộng có không ít hình ảnh, lại có mật mã, nhưng đã bị tôi phá giải rồi.bên trong có nhiều ảnh chụp chung thân mật của Lý Mộng và Chu Kiền. Tuy không có video gì nóng bỏng nhưng thái độ thân mật, ôm ôm ấp ấp, hun hít đã đủ chứng minh bọn họ không phải quan hệ nam nữ chính đáng.
Tần Dương cười lên:
- Được, cậu gửi nội dung tra được cho tôi, chuyện còn lại cậu không cần lo.
- Được, nếu còn cần giúp đỡ gì khác cứ việc nói nha.
Tần Dương cười nói:
- Ok.
Tần Dương rất nhanh liền nhận được tất cả tư liệu của Lý Mộng Chu Kiền, còn có rất nhiều hình ảnh thân mật giữa bọn họ, còn có một số hình hai người bọn họ đi du lịch, ví dụ như hình chụp chung mặc đồ bơi ở trên bãi cát…
Ngoài hình ảnh và tư liệu cá nhân ra còn có thông tin hai người dùng thẻ chứng minh đặt phòng, từ mấy tin này có thể thấy được hai người ra ngoài du lịch đều ngủ chung phòng, hơn nữa còn có rất nhiều ghi chép đặt phòng giữa ban ngày ở Trung Hải.
Tần Dương nhìn những thứ này, lắc đầu một cái. Chu Kiền này đã có vợ, còn có hai con gái, nhưng lại nuôi tình nhân bên ngoài, nuôi thì cứ nuôi đi, còn để lại nhiều hình ảnh thân mật như vậy, lẽ nào Lý Mộng kia cho rằng để trong trang chủ QQ thì không có chuyện gì sao? Lẽ nào bọn họ không biết cái gọi là mật mã cũng vô dụng trước mặt chuyên gia sao?
Tần Dương chỉnh lý những thứ này lại một lần, sau đó đặt trong ngăn kéo. Hắn muốn xem thử tên Chu Kiền này phải chuẩn bị đối phó mình thế nào?
Đuổi mình ra khỏi trường?
Hà Thiên Phong lòng như lửa đốt tìm đến Tần Dương:
- Lão đại, cô Tiết gọi điện thoại cho cậu rồi phải không?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Ừ.
Hà Thiên Phong cuống cuồng hỏi:
- Vậy làm sao đây, tôi nhờ người nghe ngóng, phó hiệu trưởng Chu Kiền đề nghị nghiêm trị cậu hình như là thân thích của Chu Trạch. Đây rõ ràng là dùng việc công để báo thù riêng...
Tần Dương cười nói:
- Ừ, tôi đã biết chuyện này.
- Hả, cậu nhạy tin tức thật. Tôi nói này lão đại, sao cậu vẫn có vẻ không lo lắng thế kia? Tên kia đã quyết tâm đuổi cậu ra khỏi đại học Trung Hải rồi.
Tần Dương cười nói:
- Không cần lo lắng, tôi đã có cách.
Hà Thiên Phong phong kinh ngạc hỏi:
- Cách gì?
Tần Dương cười ha ha nói:
- Tôi nhờ người tổng hợp một số hồ sơ đen của hắn, nếu hắn muốn chỉnh tôi, tôi sẽ đi tìm hắn nói chuyện.
Tần Dương dĩ nhiên không thể tiết lộ chuyện này là do Lâm Trúc giúp đỡ tra ra, vậy sẽ bại lộ thân phận hacker của Lâm Trúc, nên chỉ tùy tiện tìm một từ thay thế.
- Hả, nhanh vậy sao?
Hà Thiên Phong kinh hãi, chợt mặt đầy hưng phấn nói:
- Hồ sơ đen? Nóng bỏng hay không, có thể chỉnh chết hắn không?
Tần Dương cười cười:
- Không chết cũng có thể lột da.
Ánh mắt Hà Thiên Phong sáng lên:
- Hehe, vậy có thể lấy điểm yếu uy hiếp hắn, khiến hắn cho chúng ta chút đặc quyền gì đó. Sau này trong trường học chúng ta có chuyện gì chỉ cần tìm hắn giải quyết, hắn không giúp chúng ta giải quyết, chúng ta giải quyết hắn...