Chương 5
Vừa bước xuống xe, tôi đã ba chân bốn cẳng chạy thẳng về nhà, ôm lấy bồn cầu mà nôn thốc nôn tháo.
Tôi thật sự nghi ngờ là anh ta cố tình!
Bình luận bay tới tấp:
【Tổng Giám đốc Cố bị oan quá! Ảnh chỉ là một chú mèo con vừa mới biết yêu thôi mà~ Anh ấy làm gì sai chứ?!】
Sau một hồi vật vã thì tôi cũng đỡ hơn.
Anh ta ung dung bước vào nhà, thay đồ tắm rửa trơn tru gọn gàng như nước chảy mây trôi, rồi ngồi vào phòng làm việc bắt đầu làm việc.
Ra vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Tôi đoán chắc trong lòng anh đang hoảng lắm đây.
Thế nên, tôi quyết định đánh nhanh thắng nhanh – tối nay phải ăn thịt cho bằng được.
Tôi đặc biệt dùng sữa tắm hương hoa sen đen mà nhỏ bạn thân giới thiệu, tắm xong thơm nức mũi luôn.
【Lux trả tiền quảng cáo đi!!】
Tôi còn cố tình chọn một chiếc váy ngủ mỏng manh khoe da thịt.
Rồi gõ cửa phòng làm việc của anh.
“Có chuyện gì?”
So với thái độ khó chịu trước đây, giọng anh hôm nay rõ ràng dịu đi không ít.
Tôi không nói gì, cứ thế bước từng bước lại gần.
Hai tay chống lên bàn, nhìn chằm chằm vào anh.
Trong phòng chỉ còn lại tiếng hô hấp của hai đứa, cùng với nhịp tim tôi đập thình thịch không ngừng.
Ánh mắt anh lướt qua phần da thịt lộ ra từ váy ngủ của tôi, rồi vội vã dời đi như thể bị điện giật.
Tôi thấy rõ yết hầu anh khẽ chuyển động, nuốt nước bọt, đôi mắt cũng tránh né luống cuống.
Tôi biết ngay…
Anh trúng thính rồi!
Vậy nên, tôi đổ thêm dầu vào lửa:
“Không có gì, chỉ là nôn sạch rồi, bây giờ hơi đói, chỗ anh có gì ăn không?”
Vừa nói, ánh mắt tôi còn khẽ liếc xuống dưới, ám chỉ không hề che giấu.
Bình luận bùng nổ:
【Chị đỉnh quá rồi!!】
【Không hổ là tác giả truyện ngôn tình, chiêu trò dồn dập luôn á trời ơi!!】
【Tổng giám đốc Cố có hiểu ẩn ý không vậy trời?!】
“Không có, em muốn ăn gì?”
“Ăn anh!”
“Hả?”
Tôi lập tức chùn lại:
“Ăn món sữa gừng nóng… anh làm ấy…”
Bình luận kêu trời:
【Ủa gì vậy chị!!! Sao lại chùn bước rồi!!】
【Chị xông lên chứ!! Sao lại lùi??】
【Tổng Cố đúng là khúc gỗ mà, không hiểu gì hết á hu hu hu!】
Thật lòng mà nói, tôi cũng hơi hồi hộp.
Tôi vẫn chưa thực sự sẵn sàng.
Dù rất muốn “ăn thịt” thật…
Nhưng tôi muốn là do cả hai đều tình nguyện.
Dù sao thì…
Một bữa no và bữa nào cũng no, tôi vẫn phân biệt rõ ràng.
Hơn nữa…
Tôi cũng đã 28 tuổi rồi.
Tôi thực sự muốn tìm một người có thể chân thành với mình.
Muốn nghiêm túc yêu đương một lần cho đàng hoàng.
“Được, anh đi làm cho em.”
Giọng anh dịu dàng đến lạ.
Ba năm nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy được hai chữ “dịu dàng” trong ánh mắt anh.
Khi rời đi, anh còn tiện tay khoác cho tôi một chiếc chăn mỏng.
“Trời lạnh, mặc thêm vào nhé.”
Tôi cảm giác tim mình sắp nhảy ra ngoài luôn rồi.
Rõ ràng tôi là người chủ động tấn công. Thế mà sao lại giống như tôi mới là người bị anh công lược?
Bình luận:
【Chết rồi, chị nhà sắp rơi vào lưới tình rồi~】
...
Lúc anh bưng bát sữa gừng nóng đến trước mặt tôi, tôi đã tưởng tượng luôn sau này hai đứa sẽ được chôn ở đâu cho tiện.
【Chốt đơn! Cả hai đều là não tình yêu chính hiệu!】
Ba năm trước. Tôi bị bạn trai cũ đá không một lời báo trước.
Anh ta lặng lẽ ra nước ngoài.
Còn tôi thì ở trong nước, khóc đến muốn sống không nổi.
Đúng lúc đó, gia đình cứ giục giã chuyện cưới xin.
Tôi muốn nhanh chóng thoát khỏi nỗi đau thất tình nên suốt ngày đi xem mắt.
Nhưng đàn ông trên thị trường hẹn hò thì hoặc là bụng bia đầu hói…
Hoặc là kiểu con trai cưng của mẹ, cưới về đẻ mỗi năm hai đứa, hoặc là kiểu kiểm soát bệnh hoạn.
Đúng lúc tôi đang tuyệt vọng thì gặp được Cố Nại An – cũng đang bị gia đình thúc cưới.
Ừm, vai rộng eo thon, đẹp trai ngút trời, lại còn có tiền. Thế là chiều hôm đó hai đứa đi đăng ký kết hôn luôn.
Nhưng anh ấy nói: Giấy đăng ký kết hôn là thật, nhưng cuộc hôn nhân là giả.
Tức là chỉ kết hôn trên danh nghĩa, không nói đến tình cảm.
Vì vậy… Ba năm qua, chúng tôi giống như bạn cùng phòng hơn là vợ chồng.
Anh vùi đầu vào công việc, khiến doanh thu công ty tăng gấp đôi gấp ba.
Còn tôi thì viết truyện mỗi ngày, ăn chay niệm phật (không phải đâu).
Dồn nén hết tất cả khát vọng.
Dạo gần đây, truyện của tôi bắt đầu có chút thành tích, trái tim bị kiềm nén ba năm bắt đầu rục rịch.
Trước kia tôi nghĩ anh là kiểu người: Cấm dục, không gần nữ sắc, siêu thoát trần tục! Rất hợp để xuất gia!
Nhưng bây giờ, anh lại đồng ý với tôi đủ thứ yêu cầu điên rồ.
Tôi đoán, anh chắc chắn là động lòng rồi. Tôi – một người ăn nói thẳng thắn – cảm thấy đã đến lúc nói rõ quan hệ của hai đứa.
“Cái đó… chúng ta…”
Bình luận thúc giục:
【Mau nói đi chị ơi!】
Anh đợi tôi một lúc, thấy tôi không nói tiếp thì mở lời: “Ăn xong nhớ rửa bát, đừng vào làm phiền anh nữa.”
Tôi vừa định mở miệng thì nuốt ngược trở lại.
Chỉ "ừ" một tiếng đầy thất vọng.
“Còn nữa…”
Đôi mắt vừa cụp xuống của tôi lập tức sáng rỡ trở lại.
“Tối nhớ đi nhẹ nói khẽ, ngủ sớm đi, ngủ ngon.”
Tôi: Ờmmmm…
Thôi thì cũng được, ít ra giờ anh còn chủ động nói chúc ngủ ngon rồi.
Bình luận:
【Chị nhà có vẻ hết chiêu rồi ha ha ha ha ha】
【Chặng đường phía trước còn dài lắm chị ơi!!】