Nhưng lúc này Lữ Thanh Dương vẫn đang giảng bài cho Trương Lăng Phong, từ đầu đến cuối Trương Lăng Phong chẳng hiểu gì về mối quan hệ giữa cơ thể con người với từ trường.
Cho dù là thời gian nghỉ ngơi thì Trương Lăng Phong vẫn muốn cố gắng, bởi vì chuyện này liên quan đến mặt mũi nhà họ Trương!
Thử nghĩ nhà họ Trương cử ra một thiên tài thiếu niên, kết quả là từ trường là gì cũng không hiểu, vậy thì có khác gì đồ vô dụng đâu!
“Cảm ơn thầy Lữ, hình như em hiểu sơ sơ rồi!”
Trương Lăng Phong cung kính gật đầu nói.
“Ừ, từ từ hiểu, con đường trận pháp này rất dài, cho nên không cần vội vã, nể mặt ông cụ Trương, sau này tôi nhất định sẽ quan tâm đến cậu nhiều hơn, yên tâm đi!”
Lữ Thanh Dương hòa nhã nói.
Trương Lăng Phong gật đầu, cung kính cúi người với Lữ Thanh Dương.
Đúng lúc đó, Emily cũng đi vào phòng giáo viên, cô ấy chưa kịp mở lời, điện thoại Lữ Thanh Dương đã đổ chuông.
“Cái gì? Xin nghỉ một tháng? Được được được, cậu Từ muốn xin nghỉ là được rồi, tôi tin là cậu Từ có chuyện quan trọng hơn phải làm, tôi nhất định sẽ báo cáo tình hình đặc biệt này với học viện võ thuật!”
“Vâng, xin cậu cứ yên tâm!”
Nói xong, Lữ Thanh Dương cúp điện thoại.
Người xin nghỉ là con trai trưởng của Từ Thiên Thuật, tên là Từ Vĩnh Hạo!
Thật ra gã chẳng có việc quan trọng gì cả, chẳng qua là vừa mới tới Âu Lục đã thích một ngôi sao mới nổi, mấy ngày này đang theo đuổi cô ta.
Thấy Lữ Thanh Dương cúp điện thoại, Emily vội vàng mở miệng nói: “Thầy Lữ, anh Tiêu thật sự xin nghỉ, chuyện này…”
Không đợi cô ấy nói xong, Lữ Thanh Dương đã sa sầm mặt mày: “Chuyện này không cần cô nhọc lòng! Không một ai được xin nghỉ giờ học của Lữ Thanh Dương tôi! Bằng không, kẻ đó đừng hòng đến tòa trận pháp!”
Nghe vậy Emily nhíu mày khó hiểu: “Thầy Lữ, nhưng tôi vừa nghe thầy nói có thể để người khác xin nghỉ một tháng, vậy tại sao anh Tiêu xin nghỉ một ngày cũng không được?”
“Vả lại, anh Tiêu chẳng phải đến từ Hoa Quốc sao? Hai người đều là người Hoa Quốc, lẽ nào không nên quan tâm lẫn nhau à?”
Emily không thể hiểu được suy nghĩ của Lữ Thanh Dương.
Lẽ nào là một giáo viên, ông ta lại không nhận ra tất cả các quốc gia và gia tộc ở Âu Lục đều đang nhắm vào Hoa Quốc sao?
“Hừ, người gọi điện cho tôi là con cháu của một nhân vật lớn ở Hoa Quốc chúng tôi, sao Tiêu Quân Lâm có thể so sánh được chứ?”
Lữ Thanh Dương chế nhạo.
Từ Thiên Thuật đã tham gia chiến trường ngoài lãnh thổ từ nhiều thập kỷ trước, hơn nữa đã trở thành một trong những nhân vật hàng đầu của Hoa Quốc ngoài lãnh thổ.
Toàn bộ võ tông Hoa Quốc đều kính nể Từ Thiên Thuật.
Ngay cả mấy đại trưởng lão trong võ tông cũng phải gọi Từ Thiên Thuật là tiền bối.
Con trai trưởng của ông ta là Từ Vĩnh Hạo cũng có địa vị không kém.