Trưởng lão tông miếu và Tần Vũ thấy vậy thì nổi cơn thịnh nộ!
“Hừ! Tiêu Chính Văn cũng to gan lắm, dám giết người nhà họ Trương chúng tôi! Còn cả mấy người, giới chính trị của mấy người thì có tác dụng gì? Nhà họ Trương của tôi canh giữ mộ Tổ Long, đây là công trạng lớn tới độ nào cơ chứ?”
“Đừng nói là giết mấy người dân bình thường, dù có tàn sát cả Long Kinh thì cũng chỉ là nhà họ Trương chúng tôi lấy chút lãi mà tôi! Huống hồ con cháu nhà họ Trương tôi chỉ giả mạo Tiêu Chính Văn một lát thôi!”
“Đây là vinh hạnh cho Tiêu Chính Văn cậu ta! Thằng oắt con Tiêu Chính Văn đó có tư cách gì mà lấy đó làm lí do để giết cháu trai nối dõi của nhà họ Trương! Ngay cả việc giết truyền nhân của nhà họ Trương mà Thiên Tử cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ, Thiên Tử này có khác gì con chó hay không?”
Trương Thế Phong vừa mới trở về đã ăn nói không kiểm soát, giống như một con chó điên sủa loạn.
Sỉ nhục Thiên Tử không khác gì con chó ở ngay trước mặt trưởng lão võ tông và trưởng lão tông miếu, đây rõ ràng là điên cuồng tới cực điểm!
“Ông Trương, bây giờ không phải là lúc để tìm Tiêu Chính Văn lý sự, đợi sau khi trận đấu kết thúc thì giết cậu ta cũng không muộn!”
Đúng vào lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi khoảng chừng ba mươi cũng bước ra từ trong màn ánh sáng màu đỏ.
Nghe thấy giọng nói này, lửa giận của Trương Thế Phong lập tức hoà hoãn đi mấy phần.
Mấy người Đại trưởng lão võ tông cũng thở phào một hơi.
Với khí thế ban nãy, nếu như người này không ra mặt thì e rằng ba người họ đều có khả năng đã mất mạng trong tay Trương Thế Phong!
“Hừ, cũng được, nghe lời cậu Triệu vậy, đợi buổi thi đấu kết thúc, dù có phải đuổi tới chân trời góc biển thì tôi cũng phải tự tay giết chết thằng oắt Tiêu Chính Văn kia!”
Trương Thế Phong vừa mới nói hết câu, sát khí khắp người lập tức bộc phát ra, ngay cả sắc trời xung quanh cũng trở nên âm u đi không ít.
“Tiền bối Trương, lời này của ông nói hơi quá rồi, Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương của Hoa Quốc, đâu phải là người mà ông nói giết là giết ngay được?”
Trưởng lão tông miếu lạnh lùng nói rồi tiến lên trước một bước.
Dù nhà họ Trương canh giữ phần mộ Tổ Long thì cũng là việc mà nhà họ Trương nên làm.
Hơn nữa, nhà họ Trương đã nhận được bao nhiêu là lợi ích!
Ban nãy Trương Thế Phong đã đánh Đại trưởng lão võ tông, thật sự nghĩ giới chính trị không còn ai nữa hay sao?
“Cái gì? Ông dám tranh cãi với tôi hả?”
Trương Thế Phong lạnh lùng nhìn trưởng lão tông miếu.
“Tiền bối Trương, chuyện gì cũng cần phải nói lý, Trương Nguyệt Đông giả mạo thân phận của vua Bắc Lương hãm hại người dân, tác oai tác quái, đây rõ ràng là Trương Nguyệt Đông có tội, dù dựa theo luật pháp Hoa Quốc thì cậu ta cũng sẽ bị xử tội chết mà thôi!”
Trưởng lão tông miếu nghiêm nghị nói.
“Cái gì? Luật pháp Hoa Quốc? Người nhà họ Trương tôi trời sinh đã ở trên cả quốc gia, luật pháp gì? Người nhà họ Trương tôi cũng cần tuân thủ luật pháp sao?”
“Nhà họ Trương tôi bảo vệ phần mộ Tổ Long cho Hoa Quốc đâu chỉ nghìn năm? Hy sinh bao nhiêu vì Hoa Quốc? Đừng nói chỉ là chơi mấy con đàn bà, lấy chút tiền của chúng, dù có tiêu diệt là Long Kinh thì cũng có làm sao?”