Nghe thấy lời này của ông cụ Quý, Triệu Kế Hồng cười lạnh lùng nói: “Ông cụ Quý, không thể nói như vậy được đâu, ở Thiên Sơn ngày hôm đó, cậu Tiêu uy phong tới độ nào?”
“Cả Hoa Quốc, có ai không biết cậu Tiêu vô địch thiên hạ? Nếu như chúng tôi tự ý ra tay thì không phải sẽ làm cho cậu Tiêu mất hứng hay sao?”
“Vả lại, cả chặng đường mà cậu Tiêu đi qua, có lần nào không phải chém giết ngược dòng? Chẳng qua chỉ là một Nhân Hoàng mà thôi, cậu Tiêu sẽ thật sự để tâm tới ông ta hay sao?”
Triệu Kế Hồng nói xong, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Chính Văn, ông ta không tin Sáng Thế Hạo Thiên sẽ còn giúp Tiêu Chính Văn thêm lần nữa, còn về Hận Thiên thì đã bị huyết tộc triệu hồi về từ lâu, đối diện với cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, Tiêu Chính Văn chắc chắn chỉ còn đường chết!
“Theo tôi thấy, cậu Tiêu vừa hay có thể mượn trận chiến này để nêu cao tên tuổi, thử hỏi có ai trong số mấy người từng nghe nói tới chuyện cảnh giới Nhân Vương giết chết cảnh giới Nhân Hoàng? Nếu như cậu Tiêu có thể giết chết Haig, vậy thì chẳng phải sẽ trở thành người đầu tiên từ xưa tới nay hay sao?”
“Không sai, lỡ như chúng tôi làm hỏng chuyện tốt của cậu Tiêu, sau này cậu Tiêu truy cứu ra, ai mà gánh nổi trách nhiệm này cơ chứ?”
Mấy người Thiên Hà Đạo Quân cũng đồng loạt lên tiếng, lạnh lùng chế nhạo.
Hứa Văn Long cũng cười khẩy nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Với bản lĩnh của cậu Tiêu, giết một Haig còn không phải chuyện quá đơn giản hay sao?”
Vốn dĩ người nhà họ Khổng vẫn còn chưa lên tiếng, Hứa Văn Long căn bản không có tư cách bình luận bừa bãi, thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn đã chỉ còn đường chết, còn không tận dụng cơ hội này sỉ nhục Tiêu Chính Văn một phen, e rằng hắn thật sự không còn cơ hội để báo thù rửa hận nữa rồi!
“Hứa Văn Long, cậu là cái thá gì? Nơi này làm gì có chỗ cho cậu lên tiếng?”, ông cụ Quý tức tới độ sắc mặt trắng bệch, hai tay run lên, chỉ vào Hứa Văn Long mà quát mắng đầy giận dữ.
“Cái gì? Tôi không có tư cách lên tiếng ư? Hừ, nực cười!”
Nói xong, Hứa Văn Long dùng tay chỉ vào Tiêu Chính Văn, cười lạnh lùng nói: “Không phải anh nói thiên phú của tôi quá thấp sao? Vậy thì tôi phải xem xem thiên phú của anh Tiêu như thế nào?”
“Nếu như tôi chỉ thấp hơn một bậc cảnh giới so với anh Tiêu, tôi rất muốn xem xem cảnh giới Nhân Vương đánh bại cảnh giới Nhân Hoàng như thế nào, Hứa Văn Long tôi cũng được mở mang tầm mắt, nói không chừng sau này tôi cũng có thể đấu với Nhân Hoàng khi ở cảnh giới Nhân Vương thì sao?”
Lúc này, Hứa Văn Long cũng lật mặt chẳng kiêng nể gì, công khai chế nhạo Tiêu Chính Văn.
Hắn chính là muốn khiến cho người trên thế gian đều biết Tiêu Chính Văn chẳng qua cũng chỉ tới thế, cái gọi là thiên tài bẩm sinh và nhân vật số một thế tục đều chỉ là hư danh mà thôi!
Những lời này của bọn họ, Tiêu Chính Văn đều nghe thấy rất rõ, thế nhưng mãi tới sau cùng, Tiêu Chính Văn mới chậm rãi bước ra khỏi toà nhà làm việc của tập đoàn Vy Nhan.
Thấy Tiêu Chính Văn bình tĩnh như thường, một số người trong võ tông đều không khỏi lộ ra vẻ hoài nghi.
Lẽ nào hôm nay Tiêu Chính Văn đã có chuẩn bị từ lâu rồi?
Thế nhưng nhìn thế nào thì Tiêu Chính Văn cùng chẳng còn bất cứ đường lui nào mới đúng!
Vào lúc Tiêu Chính Văn bước ra khỏi tòa nhà, đột nhiên có một đám mây đen rất lớn kéo tới che khuất cả mặt trời, bao trùm lấy bầu trời bên trên tòa nhà Vy Nhan.
Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn, liếc nhìn đám mây đen trên đỉnh đầu, sau đó ánh mắt hướng về phía Hứa Văn Long.
Thấy ánh mắt lạnh tanh của Tiêu Chính văn nhìn về phía mình. Hứa Văn long hừ một tiếng, đón lấy ánh mắt của Tiêu Chính Văn.
Lúc này,hắn đâu còn thấy sợ hãi nữa?