Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1026: Tiểu bảo và tiểu bạch thỏ

"Ừm, đi chơi vui vẻ nhé." Lục Đình Kiêu xoa đầu cô gái nhỏ.

Ninh Tịch thấy Lục Đình Kiêu cuối tuần rồi mà vẫn phải tăng ca, đột nhiên cảm thấy không nỡ: "Ôi, đột nhiên cảm thấy bỏ anh lại một mình thật đáng thương quá, làm thế nào bây giờ…"

Tuy rằng hôm nay vốn dĩ cô cũng đi vì công việc, nhưng bầu không khí lúc này, dường như đã hoàn toàn biến thành đi chơi rồi.

Lục Đình Kiêu miết nhẹ vành tai của cô gái nhỏ, thấp giọng nói: "Sau này bù lại cho anh."

Ninh Tịch chớp chớp mắt: "Không bằng bây giờ bù luôn?"

"Sến đủ rồi đấy! Ở đây vẫn còn trẻ vị thành niên này!!!" Lục Cảnh Lễ gào lên.

Ninh Tịch kiễng chân hôn lên gò má của Lục Đình Kiêu, sau đó vẫy tay tạm biệt với cha đứa nhỏ.

...

Đây là lần đầu tiên ngồi xe khách nên trên suốt đường đi Tiểu Bảo cực kì hưng phấn, đặc biệt là sau khi đến thôn Đào Nguyên, nhìn thấy cảnh sắc xung quanh, đôi mắt của cậu nhóc sáng rực, ánh lên sự tò mò mới lạ phản chiếu cả một biển hoa rộng lớn.

Tuy cảnh sắc này Ninh Tịch đã ngắm đi ngắm lại ba lần sớm đã nhàm mắt, nhưng mà vì lần này đi cùng Tiểu Bảo nên tất cả đều là sự trải nghiệm hoàn toàn mới.

"Non xanh nước biếc, hoàn toàn không bị con người cải tạo! Quan trọng nhất là một bóng người cũng không có! Sướng quá! Ha ha ha..." Giang Mục Dã nhìn về phía rặng núi xanh ngắt ở phía xa, gào rú.

Nhìn cái vẻ này có lẽ đúng thật là bức bối lắm rồi.

"Này, hôm nay ra ngoài ông đã nói với anh Minh chưa?" Ninh Tịch thuận miệng hỏi một câu.

Giang Mục Dã: "Sao tôi phải nói với anh ấy?"

Ninh Tịch: "..."

Cũng không biết kiếp trước Lôi Minh đã tạo cái nghiệt gì mà kiếp này phải làm quản lý của cái tên này nữa.

Ninh Tịch nghĩ nghĩ, cảm thấy không đành lòng, cuối cùng vẫn nhắn tin cho Lôi Minh, báo cho anh ấy biết một câu.

"Oa oa oa ngon quá đi mất! Ngọt thật đấy…"

Ninh Tịch mới sểnh ra không để ý một cái, Lục Cảnh Lễ đã tót lên cây rồi, trong tay còn cầm mấy bông hoa đào, hút mật trong nhụy hoa.

Quả nhiên là cái loại hàng chỉ biết ăn.

Ninh Tịch cũng đi đến hái một ít, sau đó đưa cho bánh bao nhỏ, bánh bao nhỏ liếm thử một cái, đôi mắt ánh lên sự vui vẻ.

"Đi nào, đi nào! Phía trước còn có cảnh đẹp hơn nữa đấy!"

Ninh Tịch đến đây ba lần cũng không phải là phí công vô ích, cô đã sớm thăm dò hết những con đường ở gần đây, còn biết ở đâu có phong cảnh đẹp nhất, ở đâu chơi vui mất, làm hướng dẫn viên hoàn toàn không thành vấn đề.

Bốn "thầy trò" du sơn ngoạn thủy cả buổi sáng, đợi đến trưa, Ninh Tịch dẫn bọn họ tới một mảnh rừng đào có phong cảnh xinh đẹp, bắt đầu dừng chân nấu nướng dã ngoại.

Lục Cảnh Lễ cuối cùng cũng đợi được đến thời khắc mà mình mong chờ bấy lâu, nhanh nhẹn bắc cái giá nướng mà mình cõng suốt cả quãng đường, sau đó lấy hết tất cả thức ăn bày ra, chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Ninh Tịch sai Giang Mục Dã trải khăn ăn, xong rồi thì để hai người bọn họ bận rộn chuẩn bị, còn mình thì dẫn bánh bao nhỏ đi bắt bướm, bẫy thỏ.

"Lông vàng! Ông làm xong chưa vậy! Mau qua đây, ở đây có một con thỏ, mau đi bắt nó nhanh! Hôm nay chúng ta được thêm món rồi này!"

Giang Mục Dã vừa quỳ trên mặt đất bày đồ, vừa nhìn một lớn một nhỏ đang nhảy lên nhảy xuống phía đằng xa, giờ phút này mới giật mình tỉnh ngộ, có phải anh ta lọt hố rồi đúng không?

Đây rõ ràng là đến để làm culi mà! Thảo nào lúc này anh ta đòi đi cùng, Lục Đình Kiêu lại không có phản ứng gì!

"Bắt cái mông! Ông đây cũng không phải là chóa sao có thể bắt được thỏ?" Giang Mục Dã bực tức nói.

"Đúng là đồ vô dụng! Trông Tiểu Bảo hộ tôi ~ " Ninh Tịch nói rồi chạy mất tăm.

Một lúc sau, Ninh Tịch quay trở về, trong tay đúng là một con thỏ trắng.

Giang Mục Dã cạn cmn lời: "Mợ bà chứ, rốt cuộc bà có phải là con gái thế không hả…"

Bánh bao nhỏ thấy con thỏ trong tay mẹ Tiểu Tịch, lập tức vui vẻ chạy đến.

Ninh Tịch ngồi xổm xuống, dịu dàng nói với Tiểu Bảo: "Con có muốn sờ thử không! Mềm mềm mượt mượt thích lắm nha!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất