Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 119: Chính là muốn thiên kiếp chính diện

Chương 119: Chính là muốn thiên kiếp chính diện


( Tu vi cảnh giới: Siêu Phàm cảnh sơ kỳ (chưa Độ Kiếp).
"Oanh long long. . ."
Trên không trung Thanh Hư sơn , mây đen cuồn cuộn, mang theo thiên uy bao phủ phạm vi trăm dặm.
Lôi xà du tẩu, cuồng phong tàn sát bừa bãi, ẩn chứa lửa giận của trời xanh.
Trong vòng trăm dặm, sinh linh dưới Siêu Phàm cảnh cảm thụ được thiên uy, hoảng sợ chạy tứ tán, trốn trong động.
Chu Diệp đang đột phá , liền cảm giác ý thức của mình bị lực lượng vô hình điên cuồng kéo ra.
Cái loại cảm giác này cũng không đau, giống như bản thân rất mềm dẻo , nhưng mà bị kéo dài ra.
Đến cuối cùng, hắn phát hiện, mình bị kéo lên giữa không trung, có thể nhìn rõ ràng thân thể của mình, cũng có thể chứng kiến hết thảy chung quanh.
Chân thân trong mắt hắn, phảng phất như một bức tranh 3D.
Đó là một loại trạng thái rất thần kì.
Thế nhưng trong trạng thái này , thiên kiếp sắp phủ xuống mang đến cho hắn áp lực cực lớn.
Ý niệm trong đầu khẽ động.
Ý thức trở về chân thân, Chu Diệp ngửa đầu nhìn chăm chú không trung.
Chân thân hắn khẽ run.
Sợ?
Thế thì chưa đến mức.
Cuồng phong tới gần Thanh Hư sơn, lực lượng khổng lồ ép cho gốc cây già uốn lượn, cỏ dại xanh um tùm trên mặt đất đung đưa trong gió.
"Kẽo kẹt —— "
Cánh cửa lay động phát ra âm thanh chói tai.
"Phanh!"
Cửa phòng Lộc Tiểu Nguyên bị gió lớn thổi cho đóng sập lại.
Trong chòi nghỉ mát, Thanh Đế đại lão cảm thụ được cuồng phong.
Hắn không đi ngăn cản, nhưng cuồng phong không cách nào ảnh hưởng đến hắn, đến cả góc áo cũng không thể thổi bay.
Chỉ là ngũ giai thiên kiếp mà thôi, trong mắt Đế cảnh đại lão chẳng qua là thứ đồ chơi tiện tay là có thể đánh tan.
Lộc Tiểu Nguyên cùng Kim Tam Thập Lục đều ngồi ở cửa sổ nhìn ra ngoài.
Dù cuồng phong làm loạn thế nào cũng không ảnh hưởng được hai người này.
"Tiểu thảo tinh có tốc độ đột phá thực nhanh." Lộc Tiểu Nguyên thầm nói.
"Có các ngươi ở phía sau làm chỗ dựa, nếu không nhanh mới là lạ." Kim Tam Thập Lục thuận miệng nói .
Nàng hiểu rất rõ Lộc Tiểu Nguyên, tùy tiện đoán liền biết, Lộc Tiểu Nguyên khẳng định cho tiểu thảo tinh rất nhiều thứ tốt.
Chỉ bằng điều kiện này, nếu như tu vi tăng lên còn không đủ nhanh vậy nên cắn lưỡi tự sát cho rồi.
. . .
Trên bầu trời, mây đen phân tán ra, tạo thành một cái cửa động thật lớn .
Biên giới cửa động, mây đen xoay tròn , vây quanh cửa động.
Chỗ sâu nhất trong cửa động, là không trung xanh thẳm.
"Oanh long long. . ."
Sấm sét bỗng nhiên nổ lên, trong mây đen có lôi xà cuồn cuộn.
"Sắp tới. . ." Thanh Đế đại lão nói nhỏ một tiếng.
Hắn đưa ánh mắt nhìn về phía Chu Diệp, tựa như đang tự hỏi cái gì.
Chu Diệp không nghĩ nhiều như vậy.
Trước mặt thiên kiếp, suy nghĩ nhiều nữa cũng vô dụng .
Chỉ có hai lựa chọn.
Hoặc là vượt qua, hoặc là chết.
Với tính cách của hắn, mặc kệ tình huống như thế nào, hắn đều sẽ trực tiếp lựa chọn vượt qua.
Không vượt qua liền chết, tính mạng không còn, vậy còn sợ cái rắm gì ?
Coi như lưu lại mạng nhỏ, thì cuộc đời này cũng không thể tiến thêm, chỉ có thể sống tạm mấy nghìn năm, còn có thể thực hiện mục tiêu gì nữa?
Vì vậy, đừng suy nghĩ nhiều, trực tiếp khô máu.
Đối mặt thiên kiếp, nếu như chịu phục ông trời, vậy cái kết chắc chắn là bản thân tan thành cát bụi.
"HƯU...U...U!"
Chu Diệp trực tiếp bay lên không trung, chân thân có ánh sáng màu xanh vờn quanh, khí tức cường đại từ chân thân phát ra bốn phía.
Mới vào Siêu Phàm cảnh, cảm thụ được bên trong huyền đan cất giấu lực lượng kinh khủng, Chu Diệp hiện tại rất có lòng tin.
Siêu Phàm sơ kỳ, đã là biến đổi về chất.
Linh hồn thoát ly thân thể, huyền đan cũng thăng hoa.
Huyền đan của hắn hiện tại chỉ lớn chừng một viên bi .
Nhưng nhìn bề ngoài, thì có loại cảm giác không thể phá vỡ .
Thần niệm ra đời, nhưng phân ra ý niệm , tinh tế khống chế thế giới bên ngoài thì không phải chuyện Huyền Đan cảnh có thể làm được.
(thần niệm:có vẻ tương tự với thần thức trong các truyện tiên hiệp cổ điển)
Nhưng mà những cái này còn chưa đủ.
Hắn còn có năng lực huyết mạch .
. . .
"Oanh long long. . ."
Ngũ giai thiên kiếp không giống với tứ giai thiên kiếp, ngũ giai thiên kiếp bắt đầu bằng một đạo lôi kiếp đỏ như lửa , có kích thước lớn chừng cánh tay của Lộc Tiểu Nguyên.
"Két két két —— "
Lúc nó xẹt qua bầu trời, Thanh Hư sơn bị nhiễm lên màu đỏ nhạt.
"Oanh!"
Lôi kiếp hỏa diễm mang theo thiên uy, mãnh liệt đánh vào người Chu Diệp.
"Xèo xèo —— "
Lôi điện bao bọc toàn thân Chu Diệp, nhiệt độ cao thiêu cháy hắn, làm hắn khổ không thể tả.
Thịt trên người bị thiêu cháy, linh hồn cũng bị thiêu cháy, hai tầng thống khổ làm Chu Diệp cảm thấy được dị thường “vui vẻ”.
Hắn sắp khóc rồi.
Hắn có chút không rõ, đạo kiếp lôi thứ nhất này vì cái gì đã đặc biệt làm cho người ta cảm thấy “thoải mái” như vậy.
Chân thân bị lôi kiếp nhiệt độ cao bao trùm, hai mảnh cây cỏ có chút uể oải rủ xuống .
Sinh mệnh lực cường đại của Siêu Phàm cảnh giúp Chu Diệp sống rất dai, không đến mức nguy hiểm tới tính mạng.
"Oanh!"
Một tiếng bạo tạc nổ tung vang lên, đạo lôi kiếp này cuối cùng cũng kết thúc.
"Hô. . ."
Chu Diệp nhẹ nhàng thở ra.
Linh hồn bị thiêu cháy, cảm giác này thật sự không dễ chịu.
Phảng phất như là dao găm cứng rắn bị nung đỏ đâm vào trái tim, tạo thành từng vết thương cháy khét kinh người.
"Oanh long long. . ."
Bên trong mây đen bắt đầu chuẩn bị đạo lôi kiếp thứ hai.
Chu Diệp không dám chủ quan chút nào.
Lúc bình thường còn có thể không sao cả, nhưng mà sự tình đã đến trước mặt, thì phải nghiêm túc.
Hắn tự cắt xuống một cái lá, dùng hết toàn lực bắt đầu luyện hóa.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã luyện hóa xong một mảnh cây cỏ của mình.
Điểm tích lũy vạn năng tiêu hao năm trăm, kỹ năng huyết mạch có hiệu lực với bản thân.
Kỹ năng huyết mạch bị động ( Chuyển Hóa ) mở ra.
Chân thân thì không ngừng phun ra nuốt vào linh khí.
Phía dưới, Thanh Đế đại lão hơi ngẩn ra.
Trong lòng của hắn thầm kinh ngạc.
Đây là cái thao tác gì?
Lộc Tiểu Nguyên cùng Kim Tam Thập Lục cũng ngây ngẩn cả người.
Hoàn toàn nhìn không hiểu a.
Dùng hô hấp để tự tạo ra linh khí?
Vậy thì chẳng phải là, chỉ cần hô hấp, liền có thể liên tục tu luyện?
Quá lợi hại, con mẹ nó quá lợi hại rồi. . .
"Phù. . ."
Chu Diệp thở dài ra một hơi, sau đó lại hít sâu một cái, hút linh khí bên ngoài trở về.
Nói thật là vô cùng mệt mỏi.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Mây đen đã tạo xong đạo lôi kiếp thứ hai.
Cái đạo lôi kiếp này, có chút không đơn giản.
Còn chưa đánh xuống, trong phạm vi trăm dặm đã tràn đầy hơi thở nóng bỏng, khiến cho sinh linh phía dưới Siêu Phàm cảnh phải lạnh run.
Chúng nó trốn trong nhà mình, nhìn lên không trung âm u, trong nội tâm sinh ra sợ hãi.
"Két két!"
Lôi kiếp màu vàng nhạt lớn chừng bắp chân Lộc Tiểu Nguyên đánh xuống.
Nó xé rách âm u, chiếu sáng trọn cả thiên địa .
Không có chút nào ngoài ý muốn, nó đánh vào thân thể Chu Diệp .
Linh hồn Chu Diệp, nó cũng không buông tha.
"Xì xì —— "
Chân thân bị tê liệt, khó có thể điều khiển, cũng không còn bao nhiêu cảm giác.
Linh hồn Chu Diệp bị cưỡng ép kéo ra.
Chỉ thấy giữa không trung có một đạo hư ảnh màu xanh đang không ngừng đang giãy dụa.
Đó là linh hồn Chu Diệp, giống chân thân như đúc, nhưng nhỏ bằng một phần hai.
Bị lôi kiếp màu vàng nhạt bao bọc , hư ảnh màu xanh và cũng là linh hồn Chu Diệp càng lúc càng mờ nhạt.
Lôi kiếp dường như từng cây kim nhọn, không ngừng đâm vào linh hồn hư ảnh Chu Diệp , làm hắn khổ không thể tả.
Hắn hiện tại giống như là một con thuyền nhỏ bị sóng lớn trên đại dương bao quanh, chẳng biết lúc nào sẽ bị nhấn chìm.
Tùy thời, đều có thể thân tử đạo tiêu .
Nói thật, Chu Diệp bây giờ rất muốn sử dụng kỹ năng huyết mạch Cẩu Hoạt của mình.
(cẩu hoạt:sống tạm)
Nhìn xem có thể lừa gạt thiên kiếp một phen hay không.
Nhưng mà hắn không biết hậu quả sau khi sử dụng.
Vạn nhất không lừa gạt được thiên kiếp, bản thân lại ở trong trạng thái yếu nhất, rồi trực tiếp bị đánh thành bụi phấn thì sao?
Quá nguy hiểm.
Thời khắc mấu chốt thì ngàn vạn lần không thể tìm đường chết.
Chu Diệp gắt gao kiên trì.
Hắn ở giữa không trung cố gắng di động, muốn trở về chân thân .
Trở về đến chân thân không nhất định có thể bảo đảm an toàn, nhưng lại có thể cho hắn cảm giác an toàn.
"Trở về cho ta!"
Ý niệm trong đầu Chu Diệp chuyển động.
Chân thân bộc phát ra lực kéo, điên cuồng lôi kéo linh hồn của hắn, muốn làm hắn trở về chân thân.
Lôi kiếp màu vàng đang bao phủ hư ảnh linh hồn thì ngăn cản linh hồn Chu Diệp trở về chân thân.
Lực lượng của nó không thể khinh thường.
Nhưng so sánh ý chí lực , vẫn là Chu Diệp mạnh hơn.
Còn nữa, lôi kiếp về sau dần dần lực lượng không đủ, khó có thể duy trì.
Trong nháy mắt trở về chân thân , Chu Diệp cảm thấy vô cùng mệt mỏi, không nhịn được muốn ngủ đi.
Chân thân ở giữa không trung loạng choạng muốn rơi xuống.
Tình huống đã thập phần nguy cấp.
Trong lòng của hắn rõ ràng, giờ phút này không thể ngủ, nhưng giờ lại giống như có một mỹ nữ xinh đẹp không ngừng dụ hoặc hắn.
"Không thể ngủ."
Chu Diệp rất tàn nhẫn.
Hắn bộc phát huyền khí tự công kích chính mình.
Phía dưới, đám người Thanh Đế đại lão, Kim Tam Thập Lục cùng Lộc Tiểu Nguyên thần sắc dị thường, bất quá đều có thể hiểu được lý do Chu Diệp làm như vậy.
Bởi vì một khi thiếp đi, vậy liền phải nghênh đón tử vong.
Đừng nhìn hai chữ tử vong nghe qua cũng không đáng sợ, nhưng khi chân chính gặp phải, đại đa số người đều sẽ sợ hãi.
Chu Diệp cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà sợ không có ích lợi gì, nên đối mặt, thì cuối cùng vẫn phải đối mặt.
Sau này con đường tu đạo còn gặp đủ loại địch nhân, gặp rất nhiều khó khăn, có lẽ còn phải vô số lần vật lộn giữa sống và chết.
Hắn muốn tung hoành bên trong thiên địa .
Chẳng lẽ chỉ bởi vì ngũ giai thiên kiếp quá mức cường đại, hắn liền phải phải khuất phục sao?
Không!
Chu Diệp thầm rống to trong nội tâm.
"Chu Diệp ta muốn chứng đạo cỏ thần, tuyệt đối sẽ không té ngã ở chỗ này!"
Chu Diệp rống giận với ông trời.
Trong cơ thể, huyền đan lớn cỡ viên bi điên cuồng chuyển động, từng cỗ huyền khí như là sông lớn chảy xiết, cực kì mãnh liệt.
Hắn dần dần thích ứng lực lượng mạnh mẽ của Siêu Phàm cảnh.
Hắn phải phản kích, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết.
Tự chặt một lá, lần nữa luyện hóa.
Chân thân khôi phục đỉnh phong, ánh sáng màu xanh vờn quanh bên người, lực lượng cường đại ép cho không khí chung quanh cũng phát ra tiếng nổ lụp bụp.
Nhưng linh hồn mỏi mệt, năng lực huyết mạch không có cách nào trị hết, hắn chỉ có thể dựa ý chí kiên trì.
Phía dưới.
Thanh Đế đại lão lộ ra vẻ cười nhạt.
"Tiểu thảo tinh có chí hướng hơn Lộc Tiểu Nguyên kia nhiều. . ." Trong miệng hắn nói nhỏ .
Kim Tam Thập Lục cùng Lộc Tiểu Nguyên cũng cảm giác Chu Diệp rất có chí khí.
"Tiểu thảo tinh không ngờ lại có mục tiêu cao xa như vậy a." Lộc Tiểu Nguyên nhìn về phía Chu Diệp, cảm khái nói.
Kim Tam Thập Lục gật đầu.
"Rất không tồi, về sau dẫn hắn ra ngoài học hỏi kinh nghiệm."
. . .
Rất nhanh, đạo lôi kiếp thứ ba sẽ đánh xuống.
Chu Diệp hít sâu một hơi, hắn đã chuẩn bị kỹ càng.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy tiêu hao mười vạn.
( đặc thù): Lấy Thân Hóa Kiếm (đại thành).
Trong nháy mắt đại thành, Chu Diệp liền sử dụng Lấy Thân Hóa Kiếm.
Hắn muốn đánh chính diện cùng thiên kiếp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất