Chương 120: Sinh tử không rõ
Thiên kiếp cho Chu Diệp cơ hội.
Rất hào phóng mà ban thưởng một đạo lôi kiếp màu vàng.
"Bá!"
Giữa không trung, Chu Diệp lắc lư thân hình.
Kiếm quang trên ngọn lá phun ra nuốt vào, mắt người thường nhìn tới viền lá cỏ của hắn sẽ cảm thấy đau đớn.
Hắn đung đưa đồng thời chém ra từng đạo kiếm quang có hình dáng nửa vầng trăng dài khoảng ba trượng.
"Oanh oanh oanh. . ."
Từng đạo kiếm quang tạo thành mạng lưới, đánh thẳng lên.
Lôi kiếp màu vàng đánh bại kiếm quang, không ngừng đột phá phòng ngự do kiếm quang tạo thành .
Mỗi khi đánh tan một đạo kiếm quang, lực lượng kinh khủng của kiếm quang sẽ tiêu giảm một chút .
Tuy rằng không có ý nghĩa, nhưng mà tính gộp lại cũng có hiệu quả rất khả quan.
Chu Diệp cũng không vọng tưởng dựa vào kiếm quang liền triệt tiêu lôi kiếp.
Giờ phút này hắn chỉ mong hạ xuống một nửa lực lượng lôi kiếp, giúp mình nhẹ nhõm hơn một chút là được.
"Bá bá. . ."
Chu Diệp lắc lư càng lúc càng nhanh, chém ra kiếm quang cũng càng ngày càng nhiều.
Lôi kiếp có tốc độ cực nhanh, khoảng cách cũng không ngừng rút ngắn với hắn.
Nếu không phải có khoảng chừng trăm cái kiếm quang ngăn trở, lôi kiếp đã sớm hàng lâm đến chân thân của hắn.
"Oanh long long. . ."
Lôi kiếp đi qua nơi nào, ở đó có tiếng ầm ầm do kiếm quang bạo tạc.
Nhưng kiếm quang như tre già măng mọc, không ngừng tiêu diệt sinh lực lôi kiếp.
Rốt cuộc, khi lôi kiếp rơi vào người Chu Diệp , thì hắn đã thành công tiêu diệt một nửa lực lượng.
"Oanh!"
Nhưng dù như thế, lôi kiếp cũng không thể khinh thường.
Chu Diệp bị oanh kích, bị cứng rắn đánh hạ xuống mười trượng.
Nếu không phải sớm triệu tập lực lượng nâng lên thân hình, chỉ sợ hắn đã trực tiếp bị dí cho nằm xuống mặt đất.
Đạo lôi kiếp thứ ba này có lực lượng rất khủng bố.
"Vượt qua rồi. . ."
Chu Diệp hít vào, chậm rãi khôi phục lực lượng trong huyền đan.
Lực lượng trong huyền đan đã tiêu hao quá nửa, rất khó sống sót vượt qua đạo lôi kiếp thứ bốn.
Mây đen cuồn cuộn khuếch tán, không trung càng ngày càng đen tối.
Nó bắt đầu tản ra bốn phía , tăng thêm sự kinh khủng cho thiên uy .
Thiên uy gắt gao tập trung vào Chu Diệp, dường như muốn đưa hắn vào chỗ chết.
. . .
"Rút cuộc là người nào chống chịu ngũ giai thiên kiếp, mà lại có thể ảnh hưởng đến nơi này của chúng ta ?" Xích Hồng cau mày hỏi.
"Là bên Thanh Hư sơn , nếu như đoán không sai thì hẳn là tiểu thảo tinh." Kim Tiểu Nhị có chút lo lắng.
Hắn và tiểu thảo tinh có giao tình không tệ lắm, tự nhiên không muốn nhìn tiểu thảo tinh chết trong thiên kiếp.
"Nhanh như vậy đã là Siêu Phàm cảnh rồi?" Xích Hồng kinh ngạc, có chút không tin.
"Với tư cách là nhị đệ tử của Thanh Hư sơn , hắn có tài nguyên rất nhiều, nhanh cũng là chuyện đương nhiên , chúng ta đi tới nhìn một chút không?" Kim Tiểu Nhị hỏi.
Đáy lòng của hắn vẫn có chút không yên lòng, đồng thời muốn xác nhận xem đến cùng có phải Chu Diệp độ kiếp hay không.
"Tốt!" Xích Hồng gật đầu.
Đối với tiểu thảo tinh, nàng cũng rất ưa thích đấy.
Vị trí trung ương nhất Mộc giới .
Thụ gia gia mở mắt ra.
"Tiểu gia hỏa, nhất định phải chịu đựng. . ."
Thanh Hư sơn.
"Oanh long long. . ."
Mây đen chuẩn bị hoàn tất đạo lôi kiếp thứ bốn, vận sức chờ phát động.
Giờ phút này lực lượng trong huyền đan của Chu Diệp đã khôi phục hơn phân nửa, hắn hiện tại có lòng tin vượt qua đạo lôi kiếp thứ bốn.
"Đến đây."
Có lòng tin, thì hắn càng điên cuồng hơn bất cứ ai.
Hắn bỗng nhúc nhích lá nhọn chỉ thẳng mây đen trên bầu trời, giống như là con người giơ ngón giữa vậy.
Nếu như mây đen có linh trí, vậy khẳng định muốn chửi to.
Làm gì vậy, không thể tôn trọng ta một chút sao?
"Xoẹt xẹt!"
"Oanh."
Lúc này, một đạo tia chớp trắng sáng lớn chừng bắp đùi người lớn, trực tiếp hạ xuống.
"Bá bá!"
Kiếm quang lập loè, nhưng vô pháp so đấu ánh sáng cùng lôi quang.
Không vấn đề.
Kiếm quang có mục đích chủ yếu vẫn là tiêu giảm lực lượng lôi kiếp.
Chu Diệp chưa từng có hy vọng xa vời sử dụng kiếm quang liền có thể chống lại lôi kiếp .
Thiên kiếp mang theo lực lượng vốn đã vượt qua thực lực mạnh nhất của sinh linh, muốn dựa vào công kích mà diệt lôi kiếp, không thể nghi ngờ là đang nằm mơ.
Có lẽ, những Đế cảnh lão đại kia có thể sở hữu thực lực như vậy.
"Phanh phanh phanh. . ."
Từng đạo kiếm quang bị sét đánh tản ra.
So với lôi kiếp kinh khủng, kiếm quang thật sự quá tầm thường.
Lôi kiếp phảng phất như con voi, nhất cử nhất động liền đủ sức đập cho con kiến kiếm quang nứt vỡ.
"Oanh!"
Không ngoài sở liệu, lôi kiếp đánh vào người Chu Diệp .
Đạo lôi kiếp thứ bốn, mang tới cho Chu Diệp quá nhiều “kinh hỉ”.
Đau, vô tận đau đớn.
Đau đến mức hắn sắp chết lặng.
Thân thể của hắn, từ lá nhọn trở xuống, lôi kiếp mang theo lực lượng hủy diệt bắt đầu từng bước phá hủy tất cả.
Dưới áp lực trầm trọng như núi, chân thân bắt đầu vỡ vụn ra từng khúc.
Linh hồn Chu Diệp cũng giống như thế.
Hắn cảm giác ý thức của mình dường như bị ném vào trong một cái nồi nước sôi.
Thống khổ, muốn chém mình một đao, chấm dứt hết thảy.
Nhưng thật tiếc nuối, hắn căn bản không có biện pháp đi giải quyết những thống khổ này, cũng không có biện pháp giải quyết bản thân.
"Cuối cùng vẫn phải tử vong sao?"
Chu Diệp thầm cười khổ.
Bản thân vẫn còn mục tiêu lớn chưa hoàn thành, liền sắp chết.
Qủa là chết không nhắm mắt a.
Khoảng cách tử vong càng ngày càng gần, hắn lại càng ngày càng tỉnh táo.
Âm thanh ì ùng của sấm chớp hắn nghe không được cũng nhìn không thấy, Lộc Tiểu Nguyên ở phía dưới lớn tiếng động viên hắn cũng nghe không được.
Yên tĩnh.
Trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.
"Ta có thể lần nữa sống lại không?" Chu Diệp có chút buồn bã.
Lần này nếu quả thật chết, vậy có khi là triệt để chết a.
Sẽ không còn cơ hội phục sinh đúng không?
Nghĩ tới đây thật không cam lòng.
Thế nhưng có biện pháp nào?
Chu Diệp cười khổ, càng nghĩ càng khó chịu.
Hắn bắt đầu nhớ lại cả đời này.
Từ khi vừa bắt đầu xuyên việt, phát hiện mình biến thành một cây cỏ tinh, hắn ban đầu khó chịu, nhưng vẫn tiếp nhận sự thật.
Hắn đã được Thanh Đế lão đại ban thuởng tâm pháp 《 Tiểu Thanh Hư kinh 》 , hệ thống lại đưa tới cửa, giúp hắn đột phá dễ như hack game. . .
Hắn liền đi lên con đường tu đạo, khát vọng hóa hình.
Về sau hắn nhận thức thỏ yêu Dao Dao siêu cấp nhát gan, lại làm quen Xích Hồng, nhận thức Yêu Vương Kim Tiểu Nhị, hoàng tử Tần Nghị, Kim Cương lông đen Tôn lão tam,…
Khi đó, hắn đã có thể hóa hình rồi, thế nhưng hắn phát hiện hóa hình không thay đổi được bản chất.
Trong mấy tháng này, hắn cũng bị hệ thống đả kích không ít lần.
Bách thảo khô, cam thảo lân, còn có một túi phân bón. . .
Tuy rằng rất đả kích hắn, nhưng mà hắn thiệt tình rất cảm kích hệ thống đã giúp con đường tu đạo của mình trở nên thoải mái hơn.
Hắn học xong vài pháp thuật, cũng học được luyện đan, nhìn cẩu tặc Lộc Tiểu Nguyên luyện đan thất bại cũng rất vui sướng.
Hắn có được kỹ năng huyết mạch, thăng cấp tiến hóa thành kỹ năng trị liệu trị liệu cường đại, còn có Chuyển Hóa. . .
Đợi một lát!
Chuyển Hóa!
Chu Diệp giống như ở trong bóng đêm thấy được một tia nắng rạng đông.
Hắn nhớ tới, năng lực huyết mạch Chuyển Hóa tựa hồ còn có tác dụng khác!
( Kỹ năng huyết mạch): Chuyển hóa
( Loại hình): Năng lực huyết mạch.
( Phẩm giai): Không.
( Công hiệu): Hấp thu hết thảy năng lượng . Chuyển hóa thành linh khí tinh thuần .
( Ghi chú 1) : Ngươi có thể hấp thu tất cả năng lượng, điều kiện tiên quyết là những năng lượng này không đủ để trong nháy mắt giết ngươi.
( Ghi chú 2) : Sau này ngươi có thể tự cung tự cấp rồi.
"Chuyển hóa!"
Chu Diệp ở trong nội tâm rống to.
Hắn muốn trở mình!
Nội tâm gào thét đồng thời tất cả điểm tích lũy đều hao hết.
Chuyển Hóa có hiệu lực.
. . .
"Hả?" Thanh Đế lão đại khẽ nhíu mày.
Tiểu thảo tinh đang ở trong tình huống vô cùng không ổn, cho hắn một loại cảm giác lập tức sẽ bị đánh cho tan thành cát bụi.
Hắn giật giật tay phải, chuẩn bị đánh tan thiên kiếp , cứu tiểu thảo tinh.
Tiểu thảo tinh nói thế nào cũng là nhị đệ tử của Thanh Đế hắn!
Hai tay Lộc Tiểu Nguyên xoắn cùng một chỗ, khẩn trương nhìn chằm chằm vào tiểu thảo tinh.
"Tiểu thảo tinh ngươi ngàn vạn lần không được chết a. . ."
Kim Tam Thập Lục nhẹ nhàng kéo Lộc Tiểu Nguyên , nhỏ giọng nói: "Đừng lo lắng, Thanh Đế đã chuẩn bị xuất thủ, tiểu thảo tinh nhất định sẽ không có chuyện gì đâu."
Ở một nơi cách Thanh Hư sơn ngàn dặm .
Kim Tiểu Nhị cùng Xích Hồng dừng lại, trong mắt phản chiếu hình ảnh Chu Diệp đang từng khúc vỡ vụn.
"Xem ra. . ." Kim Tiểu Nhị hít sâu vào một hơi.
Xích Hồng trầm mặc không nói gì.
"Ngũ giai thiên kiếp, làm sao lại cường đại đến tình trạng như thế? Lúc này mới là đạo thứ tư!" Kim Tiểu Nhị không thể tin được, hắn thật sự không muốn nhìn thấy tiểu thảo tinh vẫn lạc dưới thiên kiếp.
"Hiện tại chúng ta còn đi qua không?" Xích Hồng nhắm mắt lại, có chút không đành lòng nhìn.
"Chúng ta. . ."
Kim Tiểu Nhị có chút do dự, nhưng trong mắt hắn, cảnh tượng lập tức đại biến.
"Đi, lập tức đi tới!"
"Tốt."
Ở giữa Mộc giới , Thụ gia gia cũng nhìn Chu Diệp, vốn có chút lo lắng, bất quá giờ phút này hắn lại cười.
"Tiểu thảo tinh này có chút ý tứ."
Thanh Hư sơn.
Lôi kiếp bao trùm Chu Diệp bắt đầu bị Chu Diệp hấp thu ngược lại.
Không giống với lôi kiếp chủ động tiến vào .
Lôi kiếp chủ động tiến vào là gây tổn thương Chu Diệp, mà Chu Diệp chủ động hấp thu, vậy đó là chuyển hóa!
Từng cỗ thiên địa linh khí tinh thuần bị chuyển hóa , sau đó bị Chu Diệp trực tiếp hấp thu.
Từng khúc thân hình vỡ vụn bắt đầu chậm rãi khôi phục.
Tình huống ngàn cân treo sợi tóc đang bị thay đổi!
Thanh Đế lão đại thấy như vậy, tâm tình treo cao triệt để buông xuống.
"Không thể tưởng tượng được, tiểu thảo tinh ngươi ẩn giấu rất sâu, sớm dùng không phải tốt rồi à?" Thanh Đế lão đại lắc đầu bật cười.
"Ta biết ngay tiểu thảo tinh khẳng định không có chuyện gì mà!" Lộc Tiểu Nguyên lau khóe mắt, nói với Kim Tam Thập Lục .
"Ừ." Kim Tam Thập Lục cười gật đầu.
Chân thân đang được linh khí tinh thuần bồi dưỡng khôi phục.
Năng lượng quá mức khổng lồ, Chu Diệp không thể luyện hóa hết trong thời gian ngắn.
Bất quá hắn đã lấy được số lượng lớn điểm tích lũy.
Lúc này, hắn luyện hóa một mảnh cỏ đã vỡ vụn.
Chân thân trong nháy mắt khôi phục như lúc ban đầu.
Cảm giác sống sót sau tai nạn này, cả đời Chu Diệp cũng không muốn thể nghiệm lần nữa.
Lực lượng lôi kiếp vẫn tồn tại.
Lá nhọn vẫn đang bị nghiền nát, bất quá lúc này tốc độ rất chậm.
Chu Diệp hiện tại không lo lắng chút nào.
"Ầm ầm!"
Sấm sét nổ lên, vang vọng trong lòng người , khiến người ta không tự chủ run lên một chút.
Chẳng biết từ lúc nào, đạo kiếp lôi thứ năm đã được chuẩn bị hoàn tất.
Nó hóa làm một con lôi long, mở cái miệng rộng cắn tới Chu Diệp, sau đó hung hăng đụng xuống vách núi phía dưới.
"Oanh!"
Thanh Đế lão đại, Lộc Tiểu Nguyên, Kim Tam Thập Lục nhao nhao xuất hiện ở bên vách núi, nhìn xuống phía dưới.
Phía dưới vách núi đã bị lôi long đánh ra một cái hố thật lớn.
Bụi mù bay lên.
Chu Diệp sinh tử không biết.