Chương 123: Rốt cuộc cũng có một chút địa vị Tinh Quang Hóa Quyết
Hôm sau.
Ánh nắng tươi sáng.
Chu Diệp thức tỉnh lại, cảm giác đầu óc chìm vào hôn mê đấy.
Nói thật lòng, hắn hiện tại toàn thân bủn rủn vô lực, đây là một loại trạng thái kỳ diệu, dường như tối hôm qua trên người của hắn đã xảy ra chuyện gì không muốn người khác biết vậy.
Dần dần tỉnh táo lại, Chu Diệp chậm rãi khống chế thân thể của mình, từ dưới đất đứng lên.
Nhìn lướt qua bảng , trong nội tâm rất thoải mái.
Hai trăm vạn điểm tích lũy, hắn muốn hỏi một câu, còn có ai bằng được ta?
Chu Diệp giàu có lúc này quyết định rút thưởng.
Để lão cha hack hảo hảo đả kích bản thân một cái, miễn cho nội tâm bành trướng đến không có biên giới.
"Mười lần rút."
Chu Diệp hắn hiện tại giàu có rồi, đối với rút thưởng cấp thấp đã có chút coi thường.
Hắn hiện tại rút thưởng đều là một vạn một lần.
Dưới một vạn, thật sự không xứng với con em nhà giàu như hắn.
"Rút thưởng hoàn thành, phần thưởng đã để vào nhà kho."
Đầu tiên, cần phải tĩnh tâm.
Không nên vọng tưởng rút thưởng có thể lấy được cái gì tốt .
Dù sao vận khí đều thuộc về người khác, trên người của ngươi nhất định không có.
Vì vậy khi xem xét phần thưởng thì nhất định phải tỉnh táo.
Kiện thứ nhất.
【 Danh xưng 】 : Thảo Thăng Thiên.
【 Phẩm giai 】 : Không.
【 Loại hình 】 : Dược tề.
【 Công hiệu 】 : Độc thảo chuyên dụng.
【 Ghi chú 1 】 : Sinh linh dạng cỏ dưới cấp bậc Toái Hư, đến kẻ nào chết kẻ đó, sạch sẽ đơn giản, khiến chúng nó vui vẻ mà thăng thiên.
【 Ghi chú 2 】 : Cũng không có ý tứ nhằm vào ngươi, không nên suy nghĩ nhiều.
Đây là ý gì?
Chu Diệp nhìn bình thuốc trong kho, lâm vào trầm mặc thật lâu.
Hắn có chút không rõ ràng, lão cha hack cùng mình có hiểu lầm lớn như vậy sao?
Còn nói cái gì mà không có ý tứ nhằm vào mình, Chu Diệp hắn hôm nay tin mới là gặp quỷ .
Hắn tiếp tục nhìn xuống.
Nói thật lòng, bảy kiện đồ vật trước, vậy mà không có một kiện Chu Diệp hắn có thể sử dụng .
Cái này rất thương tâm rồi.
Bất quá ba kiện sau có chút ý tứ.
Một viên ngũ giai đan dược, dùng để phụ trợ tu luyện.
Sau khi luyện hóa, liền lấy được ba mươi vạn điểm tích lũy.
Chỉ một viên thuốc, đã khiến cho mười lần rút thưởng này không lỗ, ngược lại còn lãi không ít.
Một cái bình tưới nước màu xanh đậm.
Nói thật lòng, Chu Diệp cũng có chút không hiểu cái bình tưới nước này có gì hữu dụng.
Chẳng lẽ là vào ngày nào đó thân thể Chu Diệp thiếu nước, cần bản thân cầm bình tự tưới nước cho mình hay sao?
Nghĩ như vậy, tựa hồ thật sự có chút khả năng phát sinh loại sự tình này.
Bình tưới nước nhất định phải giữ lại.
Cái cuối cùng.
【 Danh xưng 】 : Một đồ vật cao thâm dùng để tu dưỡng.
【 Phẩm giai 】 : Không.
【 Loại hình 】 : Sách.
【 Công hiệu 】 : Nó có thể tăng lên tố chất cùng năng lực của ngươi.
【 Ghi chú 】 : Người nào xem hết, người đó tài giỏi.
Không cần nói nữa, không thèm đọc.
Chu Diệp tắt đi giao diện nhà kho, rút mình ra khỏi linh điền.
Hắn lảo đảo đi tới bên ngoài viện.
Bên vách núi.
Ánh mặt trời chiếu vào chân thân , thật ấm áp, hắn duỗi lưng một cái, cảm giác đây là một ngày tốt đẹp.
Quay đầu, đi đến bên cạnh cây già nằm xuống.
Tâm niệm vừa động, một ý niệm đã rơi vào chân thân của mình .
Hắn quan sát mình một chút, ý niệm trong đầu chuyển động.
Ý niệm trong đầu bắt đầu hướng khuếch tán ra xung quanh, như là thủy triều vậy.
Giờ khắc này, hắn cảm giác mình có được thị giác của Thượng Đế.
Hết thảy sinh vật nhỏ bé, hết thảy động tĩnh như gió thổi cỏ lay, trong mắt hắn đều không có chỗ che thân.
Giữa sân, Thanh Đế lão đại chẳng biết từ lúc nào đã ngồi ở trong chòi nghỉ mát đọc sách.
Thần niệm Chu Diệp bắt đầu quan sát hắn.
Từng động tác của hắn, ở trong mắt Chu Diệp đều chậm lại gấp mấy lần.
"Thực lực chưa đủ thì không nên tùy ý vận dụng thần niệm dòm ngó người khác, nếu làm đối phương bất mãn, lợi dụng thần niệm phản kích, ngươi sẽ bị thương nặng." Thanh Đế lão đại vừa lật sách, vừa nói.
Chu Diệp vội vàng thu hồi thần niệm của mình.
Hắn biết rõ Thanh Đế lão đại đang khuyên bảo bản thân.
Đồng thời trong lòng cũng sợ hãi.
Tu vi không cao, lực lượng thần hồn chưa đủ thâm hậu, vậy đừng có tùy ý dòm ngó người khác, nếu không có khả năng bị bắt được sau đó sẽ ăn một trận đòn đau .
. . .
Siêu Phàm cảnh này, xứng đáng với hai chữ siêu phàm.
Cảnh giới này, người tu hành đã biến đổi về chất.
Đã có được thần niệm nên người tu hành có thể ở trong nháy mắt đối phương xuất thủ liền bắt được động tác của đối phương, sau đó làm ra phản kích trước.
Hơn nữa thần niệm tập trung đối phương xong, hết thảy công kích cũng sẽ gắt gao đuổi theo đối phương, làm cho đối phương căn bản không cách nào tránh né.
Đương nhiên, nếu muốn làm được việc đó, lực lượng thần hồn cần đủ mạnh mẽ mới được.
Chu Diệp mấy lần thử nghiệm, hắn phát hiện mình có thể quan sát hết thảy trong phạm vi một dặm.
Nói cách khác, trong phạm vi một dặm, hết thảy đều được hắn nắm bắt rất chặt.
Đồ chơi thần niệm này, chính là camera đặc biệt 360 độ không có góc chết.
Tác dụng rất nhiều.
Có thể rình coi, có thể dò xét tình hình quân địch, còn có làm rất nhiều thao tác tinh tế .
Chu Diệp bắt đầu dùng gốc cây già để thí nghiệm.
"Vạn Diệp Phiêu."
Chu Diệp ngưng tụ ra một mảnh lá cây màu xanh.
Hắn dùng thần niệm khống chế lá cây, vây quanh gốc cây già.
Dưới khống chế của hắn , viền lá cây thỉnh thoảng chém lên gốc cây già, để lại những vết rách.
Dưới sự khống chế tinh tế, lá cây cũng không thực sự đả thương được gốc cây già.
Vết rách có màu rất nhạt.
"Không tệ." Chu Diệp tỏ vẻ rất hài lòng.
Bất quá hắn cảm giác còn cần luyện tập tới cấp bậc cao thâm hơn mới được.
Hắn vọng tưởng có một ngày, Chu Diệp hắn lắc lư thân hình, trực tiếp chém ra một đạo kiếm quang.
Sau đó kiếm quang dưới sự điều khiển của ý niệm trong đầu tung hoành ngàn dặm, chém giết địch nhân.
Vậy thì quá là trâu bò.
Chỉ bất quá bây giờ còn chưa thể tiếp xúc tới cấp độ như vậy, còn cần cố gắng tu luyện.
Ngay khi Chu Diệp nghĩ những thứ này, hắn bị phân tâm.
Mảnh lá cây màu xanh để lại một lỗ hổng vừa to vừa sâu trên thân gốc cây giờ.
"Ôi con mẹ nó chứ!"
Ý niệm trong đầu Chu Diệp khẽ động, lá cây thanh sắc bạo tạc nổ tung, sau đó hắn bay lên đi thăm dò vết thương lớn trên thân gốc cây già.
Lỗ hổng có chút sâu.
"Gốc cây già, đau không?" Chu Diệp nhẹ giọng hỏi.
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó thầm nói: "Không trả lời chính là không đau chứ gì nữa."
Chúng ta thử tưởng tượng xem, nếu gốc cây già có linh trí, hơn nữa có thể mở miệng nói chuyện.
Vậy giờ phút này trong miệng nó khẳng định chỉ có bốn chữ: Ta thảo nê mã!
(thảo nê mã:từ lóng trên mạng của Tàu khựa, nghĩa là đmm)
Chu Diệp phát ra ánh sáng màu xanh, ánh sáng màu xanh vờn quanh tại miệng vết thương của gốc cây già, giúp gốc cây già chữa khỏi như cũ.
Chu Diệp hắn cảm thấy hơi có lỗi với gốc cây già.
"Với giao tình của ta va ngươi, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không cố ý đi thương tổn ngươi, lần này là ngoài ý muốn, ta xin lỗi." Chu Diệp vỗ vỗ thân cây, thấp giọng nói.
Nói xong, hắn rơi xuống mặt đất, lại bắt đầu làm chuyện của mình.
Trong sân.
Thanh Đế lão đại nhìn gốc cây già, lại nhìn Chu Diệp đang trầm tư dưới gốc cây, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị.
"Kẽo kẹt —— "
Cửa gian phòng Lộc Tiểu Nguyên mở ra.
Lộc Tiểu Nguyên ôm đầu của mình từ bên trong đi ra.
"A. . ."
Nàng có chút khó chịu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại.
"Thoải mái không?" Thanh Đế lão đại nhìn về phía nàng, có chút trêu tức hỏi.
"Không thoải mái." Lộc Tiểu Nguyên lắc đầu.
Cái loại cảm giác đầu đau muốn nứt này, sao có thể làm người ta thoải mái ?
"Vậy ngươi lần sau còn uống không ?" Thanh Đế lão đại cười híp mắt hỏi.
"Khẳng định có a, sao lại không uống chứ?" Lộc Tiểu Nguyên gật đầu.
Nói đùa cái gì vậy .
Có rượu mà không uống, vậy còn là người sao.
Thanh Đế lão đại nhìn nàng, lắc đầu không nói thêm gì nữa.
Lộc Tiểu Nguyên đi ra sân nhỏ, chứng kiến Chu Diệp đang trầm tư dưới gốc cây.
Nàng liền vội vàng tiến lên, xách Chu Diệp lên, hít sâu một cái.
Mùi thơm ngát ập vào mũi, lập tức cảm giác trạng thái của mình hơi khá hơn một chút.
"Tiểu thảo tinh ngươi còn có hiệu quả này cơ à." Lộc Tiểu Nguyên nói thầm , có chút không nghĩ tới.
Nàng quyết định về sau lúc uống rượu nhất định phải mang theo tiểu thảo tinh.
Uống một chén ngửi một cái, vậy tuyệt đối có thể đạt tới cảnh giới ngàn chén không say.
"Ta nói này Lộc sư tỷ, chúng ta lúc nào đi làm thổ phỉ a?" Chu Diệp bị nàng cầm theo, có chút mong đợi hỏi.
"Hiện tại có chút đau đầu a, nếu không thì tới giữa trưa đi." Lộc Tiểu Nguyên suy nghĩ một chút rồi nói .
Với trạng thái hiện tại đi làm thổ phỉ có chút không thích hợp.
Cũng không phải sợ đánh không lại, chủ yếu là sợ trạng thái không tốt, cướp bóc sẽ bỏ sót vật gì tốt, vậy thì thật tiếc nuối.
Không cần nhiều lời, cẩu tặc này rất có kinh nghiệm.
Lộc Tiểu Nguyên buông Chu Diệp ra, ngồi xuống đất, sau đó nằm phơi nắng.
Chu Diệp suy nghĩ một chút, cứ chờ như vậy cũng không để làm gì.
Hắn dứt khoát trở về bên trong linh điền.
Cắm rễ, bắt đầu tu luyện.
Sau Siêu Phàm cảnh , tốc độ tu luyện tăng lên ít nhất gấp hai.
Chu Diệp tu luyện rất thoải mái, thế cho nên thời gian nhoáng một cái đã đến trưa.
" Bảng."
Nội tâm của hắn hô hoán.
【 Huyết mạch 】 : Linh Nguyên thảo (Địa cấp trung phẩm, +).
【 Năng lực huyết mạch 】 : Trị Liệu; Chuyển Hóa, Cẩu Hoạt.
【 Tu vi cảnh giới 】 : Siêu Phàm cảnh sơ kỳ (+).
【 Cảnh giới nhục thân 】 : Địa cấp hạ phẩm (+).
【 Tâm pháp 】 : Tinh Quang Hóa Quyết (đại thành, +).
【 Pháp thuật 】 : Vạn Diệp Phiêu (viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (viên mãn); Hóa Ảnh Quyền (viên mãn);
【 Đặc thù 】 : Lấy Thân Hóa Kiếm (đại thành, +);
【 Điểm tích lũy vạn năng 】 : 226w
【 Số lần rút thưởng 】 : Không (+).
Lúc này , có thể tăng lên không ít hạng mục.
Thời điểm này, huyết mạch nhất định là chọn lựa ưu tiên hàng đầu.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy tiêu hao năm mươi vạn.
【 Huyết mạch 】 : Linh Nguyên thảo (Địa cấp thượng phẩm)
【 Năng lực huyết mạch 】 : Trị Liệu; Chuyển Hóa; Cẩu Hoạt (đã thăng cấp, sử dụng kỹ năng sẽ làm thực lực của ngươi giảm bớt một phần ba).
Tăng lên một cấp, thu hoạch rất không tồi.
Mặc dù không xuất hiện năng lực huyết mạch mới, nhưng mà kỹ năng Cẩu Hoạt đã được tăng cấp.
Đây là một tin tức tốt.
Nói cách khác Chu Diệp hắn về sau sử dụng Cẩu Hoạt không còn cần lo lắng bị trực tiếp một cước đạp chết nữa.
Cái này rất tốt.
Kế tiếp, hắn lại đưa ánh mắt đặt ở chỗ Tinh Quang Hóa Quyết.
"Tăng lên."
Điểm tích lũy tiêu hao một trăm năm mươi vạn.
【 Tâm pháp 】 : Tinh Quang Hóa Quyết (viên mãn).
Trong nháy mắt , trong đầu Chu Diệp Trong lúc này có vô số ngôi sao chuyển động.
Trên bầu trời, ánh mặt trời cùng với từng tia sáng của các ngôi sao bị ánh mặt trời che lấp nhao nhao đánh xuống, rơi vào trên người Chu Diệp .
(editor:nếu bác nào chưa hiểu thì thật ra ban ngày cũng có ngôi sao chiếu sáng, nhưng mà bị mặt trời che lấp nên không nhìn thấy được)
"Điểm tích lũy vạn năng +30."
"Điểm tích lũy vạn năng +30."
Tốc độ rất khủng bố.
Bây giờ Tinh Quang Hóa Quyết ở trong lòng Chu Diệp, rốt cuộc đã có vị trí cao hơn một chút.
Bất quá, so với yêu đan, linh dược, đan dược mà nói, Tinh Quang Hóa Quyết vẫn chưa được.
Ưu điểm duy nhất của nó chỉ là bền bỉ, có thể sử dụng cả đời.