Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 122: Xem chừng Lộc gia hôm nay làm ngươi

Chương 122: Xem chừng Lộc gia hôm nay làm ngươi


Chu Diệp nhìn về phía cẩu tặc Lộc Tiểu Nguyên rồi nhíu mày hỏi: "Lộc sư tỷ, lúc nào mang sư đệ ta đi làm thổ phỉ a?"
Lộc Tiểu Nguyên sững sờ.
Dùng từ kiểu gì a?
Chẳng lẽ không thể nói uyển chuyển một chút sao,có rất nhiều người đang nhìn đấy.
"Thổ phỉ gì?" Kim Tam Thập Lục không kịp phản ứng, có chút tò mò nhìn về phía Lộc Tiểu Nguyên.
Kim Tiểu Nhị cùng Xích Hồng liếc nhau.
Hai người hiểu chuyện này đấy.
Kim Tiểu Nhị dù sao cũng từng bị Lộc Tiểu Nguyên cướp đoạt .
"Ài, chính là. . . Chính là. . ." Lộc Tiểu Nguyên vò đầu, không biết phải nên giải thích chuyện này thế nào.
Nàng suy nghĩ một chút, Kim tỷ tỷ cũng biết tính cách của mình, sự tình mình làm trước đây, nàng cũng rất hiểu.
Nghĩ tới đây, Lộc Tiểu Nguyên thở dài nói: "Chính là đi khi dễ các sinh linh khác."
Kim Tam Thập Lục nhẹ nhàng gật đầu, biểu thị đã hiểu.
Bất quá nàng nhìn Chu Diệp, ở trong lòng thầm thở dài.
Tiểu thảo tinh sớm muộn cũng sẽ bị làm hư , đến lúc đó Thanh Hư sơn lại xuất hiện một Đại Ma Vương.
Vậy là xong rồi, thanh danh của Thanh Đế khó giữ được.
Thanh danh của Thanh Đế rất tốt, được người đời tôn trọng, thế nhưng hắn dạy đồ đệ thì lại không được thế.
Kim Tam Thập Lục đi ra bên ngoài, nghe được nhiều lời đồn.
Bên ngoài nói Thanh Đế lão đại nhận đồ đệ xong liền bỏ mặc không quan tâm. . .
Nàng biết rõ, kỳ thật Thanh Đế chỉ là bận đọc sách, không đi dạy bảo mà thôi.
"Tiểu thảo tinh lúc này mới là Siêu Phàm sơ kỳ đã theo ngươi đi khi dễ người, có phải là không ổn lắm?" Kim Tam Thập Lục suy nghĩ một chút, sau đó hỏi.
"Có gì không ổn sao?" Lộc Tiểu Nguyên chớp chớp mắt.
"Tính cách của ngươi ta hiểu rất rõ, ngươi nếu mang theo tiểu thảo tinh đi khi dễ những sinh linh cảnh giới cao , đối với tiểu thảo tinh mà nói, hình như khởi điểm có chút cao?" Kim Tam Thập Lục hỏi.
"Không biết, không vấn đề gì." Lộc Tiểu Nguyên khoát tay áo.
"Vậy được rồi." Kim Tam Thập Lục thở dài.
Lộc Tiểu Nguyên nhìn Chu Diệp, trong lòng suy nghĩ một chút, nói: "Ngày mai sư tỷ liền dẫn ngươi đi làm thổ phỉ."
"Được rồi." Vẻ mặt Chu Diệp tràn đầy tươi cười bỉ ổi.
Trong lúc này, nội tâm hắn rất kích động.
Chu Diệp hắn bây giờ là Siêu Phàm cảnh, đã có thể tiến vào trò chơi này rồi.
Tưởng tượng tới đã thấy kích thích a.
Nghĩ mà xem, mỗi ngày bên ngoài xét nhà tài phú liền tăng vọt.
Có khi nào điểm tích lũy sẽ phát triển theo chiều hướng một ngày mấy triệu không?
"Đi, đi vào nói chuyện." Lộc Tiểu Nguyên mời mọi người.
"Được."
Mọi người đi vào trong sân, bọn hắn không đi quấy rầy Thanh Đế lão đại đọc sách, mỗi người chế tạo một cái ghế bằng huyền khí, sau đó ngay tại đất trống ngồi vòng quanh.
Kim Tam Thập Lục mặc dù là Đế cảnh, nhưng làm người không có cảm giác cao cao tại thượng, rất hay nói chuyện.
Một khi trò chuyện , liền có thể nói từ nam tới bắc.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Nhoáng một cái đã đến buổi tối.
Trên bàn, Thanh Đế lão đại trưng bày mấy đĩa điểm tâm, cùng hai bầu rượu.
"Ăn cơm đi." Thanh Đế lão đại lạnh nhạt nói.
Thanh âm mặc dù không lớn, nhưng mỗi người đều nghe được.
Bọn hắn đi vào trong đình.
"Ngồi xuống." Thanh Đế lão đại kêu gọi.
Kim Tam Thập Lục không khách khí, trực tiếp ngồi ở bên trái Thanh Đế lão đại.
Mà Lộc Tiểu Nguyên lôi kéo Chu Diệp ngồi xuống bên phải Thanh Đế lão đại.
"Chớ khẩn trương, ngồi xuống đi, ta không ăn người." Thanh Đế lão đại nhìn Kim Tiểu Nhị cùng Xích Hồng đang có vẻ mặt khẩn trương, lập tức lộ ra một nụ cười nhạt.
"Vâng." Kim Tiểu Nhị cùng Xích Hồng vội vàng ngồi xuống.
Trước mặt mỗi người đều có bát đũa cùng chén rượu, tất cả đều là do ngọc thạch chế tạo, tràn đầy vẻ quý trọng.
Lộc Tiểu Nguyên rốt cuộc được một lần hiểu chuyện.
Nàng cầm bầu rượu lên bắt đầu rót rượu cho mọi người .
Rượu trong bầu rất thanh tịnh, nếu không phải Thanh Đế lão đại mời ăn cơm, Chu Diệp cũng hoài nghi đây có phải là nước lọc hay không.
Mùi rượu tràn ngập không gian.
Chu Diệp, Kim Tiểu Nhị, Xích Hồng ba người ngửi mùi rượu liền cảm giác có chút say .
Rượu này có chút mạnh.
Thanh Đế lão đại thưởng cho Lộc Tiểu Nguyên một cái ánh mắt hài lòng , sau đó bưng lên chén rượu của mình, nói với mọi người : "Chư vị, mời."
Mọi người nhao nhao đáp lại.
Chu Diệp thật lâu không được uống rượu.
Lúc này, không nói hai lời.
Một cái liền cạn sạch.
"Bành."
Làm xong một ly, Chu Diệp ngửa ra sau, trực tiếp nằm trên mặt đất.
Hắn hóa thành chân thân, ghế đè ở trên người, bất tỉnh nhân sự.
"Là ta sơ sót. . ." Khóe miệng Thanh Đế lão đại hơi giật giật.
"Ai nha, tiểu thảo tinh ngươi uống chậm một chút không được sao?" Lộc Tiểu Nguyên có chút trách cứ.
Nàng liền vội vàng đứng lên, lấy cái ghế đang đè Chu Diệp ra, sau đó nhặt Chu Diệp chạy tới linh điền.
Mọi người thấy nàng làm vậy, cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không nói gì.
Cẩu tặc Lộc Ma Vương đào một cái hố trong linh điền , sau đó trồng Chu Diệp vào.
Đang hôn mê nên Chu Diệp căn bản không thể đứng dậy, chỉ có thể nằm bên trong linh điền.
Lộc Tiểu Nguyên vỗ tay phủi bùn đất, sau đó đi trở về.
Một khắc đồng hồ sau.
Trên bàn rượu.
"Sư tôn,, cạn ly rượu này, chúng ta liền là bạn tốt!" Lộc Tiểu Nguyên đã bị mất phương hướng .
Ông trời ơi , Lộc gia cũng quá lợi hại rồi.
Kim Tiểu Nhị ở trong lòng kinh hãi.
Kim Tam Thập Lục sắc mặt ửng đỏ.
Nói thật, đầu óc nàng bây giờ có chút choáng váng .
Dù nàng là Đế cảnh, cũng có chút chịu không được dư vị của linh tửu này.
Người ở chỗ này, chỉ có Thanh Đế lão đại là sắc mặt như thường, rất bình tĩnh.
Chút rượu thôi mà, với hắn mà nói chả là cái gì.
"Đinh."
Thanh Đế lão đại cầm ly cụng chén cùng Lộc Tiểu Nguyên một cái, sau đó uống sạch.
"Nấc ~" Lộc Tiểu Nguyên uống xong rượu, ợ một cái.
Uống với Thanh Đế lão đại xong, Lộc Tiểu Nguyên lại bắt đầu uống với Kim Tam Thập Lục.
Lộc Tiểu Nguyên vĩnh viễn đều mang bộ dáng sắp ngã xuống, nhưng qua một khắc đồng hồ, nàng vẫn không ngã xuống.
(một khắc:15 phút)
Khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ ửng lên.
"Đến đây, tiểu Nhị, hôm nay không khiến ngươi uống gục, Lộc Tiểu Nguyên ta liền sửa họ!" Lộc Tiểu Nguyên tay trái chống nạnh, một chân giẫm trên ghế, khí phách mười phần nhìn về phía Kim Tiểu Nhị nói.
"Lộc gia, ngươi đã uống nhiều như vậy, ta thấy. . ." Kim Tiểu Nhị cảm giác có chút khó xử.
"Ngươi có phải là muốn Lộc gia ta hôm khác tới cửa bái phỏng không?" Lộc Tiểu Nguyên nhìn hắn, ánh mắt rất bất thiện.
Lộc Ma Vương nàng có danh tiếng thế nào ai chẳng biết.
Thật vất vả mới có một lần được uống rượu , sao có thể buông tha đây?
Thanh Đế lão đại đã bao lâu không cho phép nàng uống rượu?
Nàng hiện tại cũng là dựa vào tu vi mạnh mẽ chống đỡ, bằng không đã sớm ngã xuống.
Nội tâm của nàng rất đơn giản.
Nhân cơ hội tốt này, nhất định phải uống đủ.
"Không muốn." Kim Tiểu Nhị trả lời rất kiên quyết.
Nói đùa gì vậy ?
Để Lộc Tiểu Nguyên tới cửa bái phỏng?
Đừng tin vào hai chữ bái phỏng kia, nói cho dễ hiểu, chính là coi trọng gia sản của ngươi.
Làm không tốt liền phải táng gia bại sản.
Kim Tiểu Nhị quyết định bản thân vẫn nên ngoan ngoãn uống là được rồi.
Có hai vị Đế cảnh ở đây, lộc Ma Vương uống bao nhiêu rượu có lẽ cũng không có việc gì.
"Đành phải khô máu lần này vậy."
Kim Tiểu Nhị đứng lên, hơi khom người sau đó nâng chén cùng Lộc Tiểu Nguyên đụng một cái, uống một hơi cạn sạch.
"Tốt!" Lộc Tiểu Nguyên gật đầu, rất hài lòng với Kim Tiểu Nhị .
Bàn tay dưới gầm bàn của Thanh Đế lão đại đang run rẩy.
Con mẹ nó.
Nhìn động tác bá đạo cùng cử chỉ khi uống rượu của Lộc Tiểu Nguyên, nàng có còn là nữ hài tử không?
Thanh Đế ta đến cùng là nuôi hạng đồ đệ gì a. . .
Thanh Đế lão đại cảm thấy xấu hổ chết người , rất muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Mà trong ánh mắt của Kim Tam Thập Lục thì khác.
Nàng cảm thấy Lộc Tiểu Nguyên sống rất chân thật.
Muốn gì thì làm cái đó, thời gian trôi qua rất có tư vị, mỗi ngày không cần phiền lòng hay hao tổn tâm trí vào những việc nhàm chán.
"Nhện con, đến đây?" Lộc Tiểu Nguyên lại chuyển mục tiêu sang Xích Hồng .
Xích Hồng ở trong lòng thở dài.
Không phải là không muốn uống, mà là rượu quá mạnh, nàng sợ uống xong liền đi không nổi khỏi chỗ này.
"Lộc gia, Xích Hồng không thích uống rượu, ta thay nàng uống." Kim Tiểu Nhị cười nói.
Lộc Tiểu Nguyên không nghĩ nhiều như vậy, dù sao có người cùng nàng uống rượu là được.
"Vậy được, đến đây đi."
Hai canh giờ sau đó.
Trong khoảng thời gian này, Thanh Đế lão đại đã lấy ra rất nhiều rượu.
Hắn coi như đã minh bạch suy nghĩ của Lộc Tiểu Nguyên .
Nếu như Lộc Tiểu Nguyên muốn uống rượu đến vậy, thì hắn sẽ thành toàn cho nàng.
Để nàng uống cho thoải mái.
Kết quả sau cùng là, ở đây ngoại trừ Thanh Đế lão đại cùng Xích Hồng ra, tất cả đều gục xuống.
"Thanh Đế tiền bối, không có chuyện gì thì ta mang Kim Tiểu Nhị đi trở về ." Xích Hồng nói với Thanh Đế lão đại .
Thanh Đế lão đại suy nghĩ một chút, trong sân cũng không dư phòng để nghỉ ngơi, vì vậy liền gật đầu.
"Trên đường đi chậm một chút."
"Tốt." Xích Hồng gật đầu.
Sau đó, nàng vịn lấy Kim Tiểu Nhị bất tỉnh nhân sự bắt đầu đi ra bên ngoài viện .
May là Kim Tiểu Nhị thực lực mạnh, uống rượu say cũng không hiển lộ chân thân, tương đối dễ dàng mang đi, nếu không Xích Hồng thật sự không có biện pháp.
Đi tới bên vách núi, nàng liền ôm Kim Tiểu Nhị hóa thành một tia sáng đỏ rực bay về phương xa .
"Thật sự là phiền toái."
Thanh Đế lão đại nhìn Kim Tam Thập Lục cùng Lộc Tiểu Nguyên nằm gục ở bàn, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn đứng lên, vươn tay bắt bả vai Kim Tam Thập Lục .
“Ứ ~" Kim Tam Thập Lục nhúc nhích một cái.
Nàng hơi thanh tỉnh lại, nhưng vẫn cảm thấy trời đất quay cuồng.
"Uống đủ chưa?"
Thanh Đế lão đại không để ý nàng, vịn nàng đưa về phía phòng của Lộc Tiểu Nguyên .
Kim Tam Thập Lục đi đường bất ổn, không may đạp trúng người Chu Diệp một cước.
Bị đạp một cước nhưng Chu Diệp cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Thanh Đế lão đại dừng bước nhìn Chu Diệp một cái, sau đó lắc đầu.
Hắn tiếp tục vịn Kim Tam Thập Lục tiến vào phòng.
Tiện tay đặt nàng xuống phòng của Lộc Tiểu Nguyên sau đó mới quay trở về đình nghỉ mát.
. . .
Trong lương đình.
Thanh Đế lão đại vung tay lên, tất cả đồ vật trên bàn biến mất không còn một mảnh.
Sau đó, hắn đưa tay phải ra bắt lấy Lộc Tiểu Nguyên , nhấc Lộc Tiểu Nguyên lên.
"Không được chạm vào Lộc gia, bằng không thì cẩn thận Lộc gia hôm nay giết ngươi. . ."
Lộc Tiểu Nguyên thì thầm trong miệng.
Lời này nghe qua rất trâu bò.
Nếu như là lúc thanh tỉnh, nàng tuyệt đối sẽ không dám nói chuyện kiểu này với Thanh Đế lão đại.
"Đôi khi, ta thật sự muốn giải trừ quan hệ thầy trò cùng ngươi. . ." Thanh Đế lão đại cắn răng nghiến lợi nói nhỏ .
Bước chân hắn nhanh hơn, đi tới phòng Lộc Tiểu Nguyên , trực tiếp nhét Lộc Tiểu Nguyên tới bên cạnh Kim Tam Thập Lục.
Về phần chuyện còn lại, Thanh Đế lão đại căn bản không lo lắng.
Đã đến cảnh giới này rồi, chẳng lẽ uống rượu say còn cần hắn chiếu cố hay sao?
Hơn nữa hắn còn có chuyện khác phải làm.
Hắn đọc sách rất bận rộn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất