Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 141: Cây già ta cùng ngươi không đội trời chung! (1)

Chương 141: Cây già ta cùng ngươi không đội trời chung! (1)


- Tới. Chúng ta đánh cờ tiếp.
Thanh Đế đại lão gọi Kim Tam Thập Lục.
- Ai sợ ngươi.
Kim Tam Thập Lục tràn đầy tự tin.
Hiện tại, nàng rốt cục đã biết rõ bí quyết đánh cờ của Thanh Đế đại lão.
Sau khi biết rõ được thì có thể phòng ngừa thất bại.
Trên phương diện trận pháp, mặc dù tạo nghệ của Kim Tam Thập Lục không cao bằng Thanh Đế đại lão, nhưng mà Kim Tam Thập Lục có tự tin, chỉ cần Thanh Đế đại lão không sử dụng toàn lực, vậy thì mình vẫn còn có một chút xíu hi vọng thắng lợi.
Đáng tiếc.
Ý nghĩ trong lòng Thanh Đế đại lão rất đơn giản.
Không có khả năng nhường Kim Tam Thập Lục để nàng thắng mình một ván nào.
Nếu là Kim Tam Thập Lục biết rõ ý nghĩ trong đầu Thanh Đế lúc này thì khẳng định sẽ không nhịn được mà mở miệng chửi.
Tên đầu gỗ này, chẳng lẽ không thể nhường nữ nhân một chút hay sao?
Một khắc đồng hồ sau.
Trên bàn cờ, hai bên trắng đen bắt đầu giằng co.
- Hắc hắc. Ta xem lần này huynh có chịu thua hay không?
Kim Tam Thập Lục nở một nụ cười thật tươi.
Ở chỗ sâu trong con ngươi của nàng có phản chiếu tình huống trên bàn cờ lúc này.
Hai cái pháp trận một xanh mộ vàng không ngừng va chạm, song phương ngươi tới ta đi, một bước cũng không nhường.
Đây là do Kim Tam Thập Lục phải cố gắng lắm mới làm được cục diện cân sức ngang tài cùng Thanh Đế đại lão.
Ở bên phía đối diện.
Thanh Đế đại lão cầm chén ngọc trắng lên, uống một hớp trà sau đó mới bình tĩnh đặt quân cờ xuống.
Mà ngay sau khi quân cờ này rơi xuống bàn cờ thì tình huống trên bàn cờ lập tức có biến hóa.
Trận pháp màu vàng kia lập tức vỡ vụn thành từng mảnh, lung lay sắp đổ.
Nụ cười trên mặt Kim Tam Thập Lục dần dần biến mất, trong lòng không phục lắm.
Nàng vội vàng đặt một quân cờ xuống.
Được quân cờ mới trợ giúp, trận pháp màu vàng bắt đầu khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí quy mô còn lớn ra gấp đôi, tựa hồ còn có một chút hiệu quả khác.
Lúc này, trận pháp màu vàng nhanh chóng áp chế trận pháp màu xanh da trời khiến cho diện tích ảnh hưởng của trận pháp màu xanh da trời cũng giảm gần một nửa.
Kim Tam Thập Lục ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Đế đại lão, nàng muốn nhìn thấy cảm xúc hốt hoảng ở trên mặt Thanh Đế đại lão.
Thật đáng tiếc, nàng thất vọng.
Thần sắc trên mặt Thanh Đế đại lão mãi mãi cũng là không hề bận tâm.
Ông vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, giống như mọi thứ vẫn nằm trong lòng bàn tay.
- Bốp.
Một quân cờ rơi xuống, thắng bại đã định, trận pháp màu vàng lập tức vỡ tan rồi biến mất.
- Dù ta đã nói cho cô biết phương pháp, tài đánh cờ của cô cũng vẫn như cũ , không có một chút cải biến.
Thanh Đế đại lão thản nhiên nói.
Nghe được sự thất vọng ẩn chứa ở trong lời nói của Thanh Đế, Kim Tam Thập Lục mặt không biểu tình.
Tên đầu gỗ này, nói chuyện cũng ngay thẳng như vậy, quá mức như thế.
- Chúng ta chơi lại một ván nữa!
Kim Tam Thập Lục không phục lắm.
Chỉ có điều, trong quá trình đánh cờ cùng Thanh Đế đại lão, Kim Tam Thập Lục cảm thấy tạo nghệ trên phương diện trận pháp của nàng tăng lên rất nhanh, có rất nhiều cảm ngộ mới.
Khó trách Thanh Đế ưa thích đánh cờ như thế, nguyên lai là bởi vì lý do này...
Kim Tam Thập Lục tìm được lý do để tiếp tục.
- Hôm nay, ta muốn biến huynh thành đá mài đao, đề cao tạo nghệ trên phương diện trận pháp của ta.
Kim Tam Thập Lục tức giận nói.
- Tùy ý, cô vui vẻ là được rồi.
Thanh Đế đại lão gật đầu, sau đó uống một hớp trà.
Ngữ khí không mặn không nhạt của Thanh Đế đại lão làm cho Kim Tam Thập Lục cảm giác một quyền đánh vào trên bông.
- Tới đi.
Kim Tam Thập Lục đặt một quân cờ xuống, sau đó nhìn về phía Thanh Đế đại lão, trong ánh mắt tràn đầy sát khí.
- Ừm.
Sắc mặt của Thanh Đế đại lão vẫn cực kỳ bình thản, ông tiện tay đặt một quân cờ xuống.
...
Thời gian nhoáng một cái, một ngày liền đi qua.
Bên trên bảng thuộc tính của Chu Diệp, điểm tích lũy vạn năng đã tiếp cận bốn triệu.
- Hắc hắc hắc... Tới đi.
Chu Diệp trong lòng cười, cười đến dị thường hèn mọn, người không biết thì sẽ còn tưởng rằng trong lòng của hắn có ý nghĩ gì đó không thể miêu tả.
- Tăng lên.
Trong chớp mắt.
Công sức cố gắng tích lũy trong hơn ba ngày, gần bốn ngày biến mất không còn một mảnh.
Hơn 3 triệu điểm tích lũy vạn năng lập tức không có.
Nhưng sau khi mất đi 3 triệu điểm tích lũy vạn năng này, thứ Chu Diệp đạt được chính là tu vi được tăng lên.
Sau khi tu vi đạt tới Siêu Phàm Cảnh trung kỳ, không chỉ có riêng là Huyền Đan tiến một bước được cường hóa đơn giản như vậy.
Mỗi khi đột phá một cái tiểu cảnh giới, thần hồn cũng càng thêm ngưng thực, thần niệm cũng không ngừng được mở rộng.
Thế là Chu Diệp thả thần niệm của bản thân ra.
Hiện tại, thần niệm của hắn có thể nhìn khắp phương viên mười dặm xung quanh.
Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng ở cách bảy, tám dặm, bên trong một cái khe núi nhỏ có một con kiến đang cùng một con kiến khác đánh nhau.
Ở trong mắt hắn, động tác đánh nhau của hai con kiến này trở nên cực kỳ chậm chạp.
Chu Diệp cảm giác, thần niệm có rất nhiều tác dụng.
Thần niệm rơi vào trên người sinh linh có tu vi không cao thì có thể trong nháy mắt đánh tan thần hồn của đối phương, đạt tới hiệu quả lập tức chém giết đối phương.
Đồng thời, thần niệm còn có thể cách không cầm đồ vật.
Chỉ cần trọng lượng không phải quá bất hợp lí như vậy đều có thể cầm lên.
Chu Diệp thu hồi thần niệm, phân ra một tia thần niệm đến trên cửa viện.
Hắn khẽ động ý niệm, kéo cửa sân ra.
Sau đó, ý niệm lại khẽ động, đóng cửa sân lại...
Trong đình viện.
Thanh Đế đại lão cùng Kim Tam Thập Lục nhìn Chu Diệp.
- Tiểu Thảo Tinh đang làm gì vậy?
Kim Tam Thập Lục hiếu kỳ hỏi thăm.
- Ta làm sao biết rõ được?
Thanh Đế đại lão lắc đầu.
Tư duy ý nghĩ của Tiểu Thảo Tinh há lại là thứ mà bọn hắn có thể hiểu được sao?
- Tranh thủ thời gian tiếp tục, cô sắp bại tiếp rồi.
Thanh Đế đại lão thúc giục.
- Hazz.
Kim Tam Thập Lục thở dài một tiếng, có chút bực bội.
Tốc độ tăng tu vi của Tiểu Thảo Tinh quá nhanh, làm cho nàng rất hâm mộ Thanh Đế đại lão.
Vì cái gì mà Thanh Đế lại có thể thu được những đồ đệ có thiên tư kinh khủng như thế vậy?
Chuyện này cũng quá không công bằng.
Kim Tam Thập Lục đặt một quân cờ xuống rồi ánh mắt không tự chủ được rơi vào trên thân cây già.
Bên trong ánh mắt kia mang theo từng tia từng tia hi vọng.
Kim Tam Thập Lục vẫn đang nghĩ xem nên bồi dưỡng cây già như thế nào.
Nhưng mà sau khi cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy hình thức nuôi thả của Thanh Đế đại lão tương đối tốt.
Đệ tử nguyện ý làm thì để hắn đi làm, chính mình chỉ cần hộ giá, hộ tống là được rồi.
Nếu như chuyện đệ tử không muốn làm thì sư tôn không thể đi ép buộc, trừ phi chuyện này thật sự là cực kỳ trọng yếu.
Nghĩ tới đây, Kim Tam Thập Lục cảm giác hình thức nuôi thả của Thanh Đế đại lão vẫn là rất không tệ.
Chí ít mỗi ngày của đồ đệ của hắn trôi qua cũng rất vui vẻ.
Trong linh điền.
Chu Diệp nhìn bảng thuộc tính.
Điểm tích lũy vạn năng còn thừa lại mấy trăm ngàn.
Kinh Lôi Kiếm là có thể tăng cảnh giới lên, về phần những hạng mục khác thì chưa được, phía sau cũng không có xuất hiện dấu ‘+’.
Đương nhiên, hạng mục rút thưởng này là ngoại lệ.
Nói thật, Chu Diệp nghĩ rút thưởng, nhưng mà lại không muốn rút.
Nghĩ rút thưởng là để rút ra cái gì như là Bách Thảo Khô hoặc là hợp chất hữu cơ, … đi đổi yêu đan với Lộc Tiểu Nguyên.
Lý do không muốn rút chính là vì hắn thật sự không muốn nhìn thấy những thứ này.
- Thật là khó chịu.
Chu Diệp thở dài.
Sau đó, hắn bắt đầu tu luyện.
Về phần Kinh Lôi Kiếm sao?
Lúc nào hắn chuẩn bị xong thì sẽ tăng lên. Giờ còn chưa có hứng
...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất