Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 143: Ý tưởng này rất là hay

Chương 143: Ý tưởng này rất là hay


Sau khi Chu Diệp rời đi, trong lòng cây già nhẹ nhàng thở ra.
Mẹ kiếp! Tên khốn Thảo Tinh này cuối cùng đã đi.
Trong khoảng thời gian Chu Diệp ở bên cạnh, nó vẫn luôn phải lo lắng đề phòng.
Đặc biệt là sau khi bị sét đánh, điện giật, lòng của cây già càng thêm buốt giá.
Ở trong đình viện.
Chu Diệp di chuyển sợi rễ, bước đi như bay, hắn chạy đến trong đình viện, sau đó nói với Thanh Đế đại lão đang đánh cờ:
- Sư phụ, đồ nhi muốn đi ra ngoài vài vòng.
Cánh tay chuẩn bị đặt quân cờ xuống của Thanh Đế đại lão đột nhiên dừng lại, hắn có chút sững sờ, lập tức tò mò hỏi:
- Tiểu Thảo Tinh vì cái gì mà con đột nhiên có ý nghĩ như vậy?
Kim Tam Thập Lục cũng có chút hiếu kỳ.
Hảo hảo tu luyện ở tại Thanh Hư Sơn không phải là rất tốt sao? Vì cái gì mà Tiểu Thảo Tinh đột nhiên muốn đi ra ngoài đi dạo?
- Chủ yếu là đồ nhi muốn đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm.
Chu Diệp ngoan ngoãn nói ra ý nghĩ trong nội tâm của mình.
Thanh Đế đại lão nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu.
- Có thể.
- Ra ngoài lịch luyện kỳ thật cũng không có bao nhiêu vấn đề. Chỉ có điều, Tiểu Thảo Tinh, con cũng cần phải chú ý, mặc dù dưới tình huống bình thường sẽ không có sinh linh tìm con để gây chuyện, nhưng mà một số sinh linh có hình thể to lớn nào đó không cẩn thận vẫn có thể dễ dàng dẫm lên ngươi.
Kim Tam Thập Lục nghĩ nghĩ, sau đó dặn dò.
- Đa tạ sư cô nhắc nhở, ta sẽ chú ý.
Chu Diệp đung đưa thân thể.
Kim Tam Thập Lục khẽ gật đầu.
Thanh Đế đại lão nhìn Chu Diệp, sau đó hỏi:
- Vậy con chuẩn bị lúc nào thì xuất phát?
- Hiện tại, con muốn lập tức xuất phát.
Chu Diệp có chút không kịp chờ đợi.
- Gấp gáp như vậy hay sao?
Nghe Chu Diệp nói vậy, lông mày của Thanh Đế đại lão không khỏi nhíu lại, ông cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
- Lần trước, khi ra ngoài lịch luyện, con căn bản cũng không có lãnh hội đến phong cảnh dọc đường. Lần này con chuẩn bị ra ngoài đi xem một chút. Vừa nghĩ tới chuyện đó, con cũng có chút sốt ruột.
Chu Diệp nói.
- Vậy thì tốt, con chú ý nhiều một chút là được.
Thanh Đế đại lão gật đầu đồng ý.
- Đa tạ sư phụ.
- Vậy sư phụ, sư cô, con xin phép đi trước.
Được Thanh Đế đại lão cho phép, Chu Diệp lập tức hưng phấn hành lễ với hai người.
Sau khi hành lễ, Chu Diệp không kịp chờ đợi chạy vào trong sân, đứng trước gian phòng của Lộc Tiểu Nguyên mà hô to:
- Sư tỷ, ta ra ngoài đây.
- Ầm!
Cửa sổ đang đóng chặt lập tức mở ra, Lộc Tiểu Nguyên thò đầu ra, nghi hoặc hỏi thăm:
- Tiểu Thảo Tinh, cậu đi đâu vậy?
- Ta đi ra ngoài chơi.
Chu Diệp thuận miệng trả lời.
- Đi ra ngoài chơi hay sao? Ta cũng muốn đi!
Hai mắt của Lộc Tiểu Nguyên lập tức sáng lên.
- Đừng. Sư tỷ, lần này là ta muốn ra ngoài đi lịch luyện một mình, tỷ theo bên người có chút không thích hợp.
Chu Diệp cường điệu nói.
Mặc dù có Lộc Tiểu Nguyên theo bên người đúng là rất an toàn, nhưng mà hắn sẽ rất khó có thể ra tay, thế còn lịch luyện cái gì.
Cho nên, hắn không muốn để cho Lộc Tiểu Nguyên đi theo cùng.
- A?
Lộc Tiểu Nguyên sững sờ, sau đó lập tức gật đầu:
- Vậy được rồi. Tiểu Thảo Tinh, cậu không nên chết ở bên ngoài nhé. Nếu không, ta sẽ rất thương tâm.
Nghe xong lời này của Lộc Tiểu Nguyên, Chu Diệp lập tức trầm mặc không nói.
Chu mỗ ra ngoài lịch luyện, vậy mà Lộc Tiểu Nguyên ngươi không thể nói lời may mắn hơn một chút hay sao?
Chu Diệp không để ý đến Lộc Tiểu Nguyên, lập tức chạy tới bên ngoài đình viện.
Vừa tới bên vách núi, Chu Diệp liền vận chuyển huyền khí, cả cây cỏ liền lơ lửng lên trên không trung rồi bay về phương xa.
Sau khi Chu Diệp rời đi, cây già rất hưng phấn.
Mẹ kiếp! Tên khốn Thảo Tinh này cuối cùng cũng đã đi ra ngoài, cây già ta rốt cục có thể an tâm phát triển rồi.
Chờ Chu Diệp rời đi đến gần một giờ sau, cây già mới bắt đầu tu luyện.
Nó chuẩn bị thừa dịp Chu Diệp đi ra ngoài, tận lực tăng tu vi của bản thân lên cao hơn.
Như vậy thì khi tên Thảo Tinh hỗn trướng kia trở về, nó mới có thể cho hắn một cái ‘Kinh hỉ’.
Trong tiểu viện.
Lộc Tiểu Nguyên nói với Thanh Đế đại lão:
- Sư tôn, Tiểu Thảo Tinh một mình đi ra ngoài lịch luyện, ta rất lo lắng đến sự an toàn của hắn. Người có muốn ta lặng lẽ đi theo hay không?
Thanh Đế đại lão nhìn Lộc Tiểu Nguyên một lúc lâu.
- Ta thấy là con muốn đi ra ngoài chơi mới đúng?
Lời này vừa vang lên, Lộc Tiểu Nguyên xấu hổ cười cười.
- Kỳ thật ta chủ yếu vẫn là lo lắng đến an nguy của Tiểu Thảo Tinh mà!
Lộc Tiểu Nguyên cường điệu nói.
Lúc này, nàng tuyệt đối không thể thừa nhận là bản thân muốn đi ra ngoài chơi.
Nhất định phải tìm một cái lý do thích hợp mới được.
- Không cho phép đi.
Thanh Đế đại lão lắc đầu.
- Sư tôn, chẳng lẽ người không quan tâm đến sự an nguy cuả Tiểu Thảo Tinh hay sao?
Lộc Tiểu Nguyên trừng to mắt, tựa như là không thể tưởng tượng nổi vậy.
- Thành thành thật thật ở lại đây cho hết thời gian cấm túc đi.
Thanh Đế đại lão liếc nhìn Lộc Tiểu Nguyên một cái rồi thản nhiên nói, sau đó tiếp tục đánh cờ với Kim Tam Thập Lục.
...
Vào lúc này, ở bên ngoài Thanh Hư Sơn.
- Ha ha ha ha. Hiện tại, Chu Diệp ta muốn làm gì thì làm!
Chu Diệp bay ở trên bầu trời, điên cuồng cười to.
Giờ phút này.
Bên cạnh không có Thanh Đế đại lão, không có cẩu tặc Lộc Ma Vương, cũng không có Kim Tam Thập Lục.
Hắn rốt cục có thể bại lộ bản tính của mình!
Chu Diệp đáp xuống mặt đất, chẳng có mục đích đi về phương xa.
Hai nhánh cỏ của hắn chắp ở sau lưng giống như một đại cao thủ đang đi đường.
Nói thật, hiện tại Chu Diệp cực kì tự mãn.
Các đại lão không ở bên người, làm cho tâm tình của hắn cực kỳ nhẹ nhõm.
Đi ở giữa rừng núi, hít thở chính là không khí của sự tự do, cái loại cảm giác này không mấy người có thể hiểu.
Bên trong rừng rậm nguyên thủy có rất nhiều động vật.
Chu Diệp không có chút hứng thú nào đối với mấy động vật nhỏ yếu này.
Nhưng mà những động vật chưa mở linh trí này lại rất có hứng thú với một cây cỏ có thể đi lại là hắn.
Chuyện này có chút xấu hổ, chỉ có điều Chu Diệp không quan tâm.
Khí tức cường đại tùy tiện bộc phát ra làm cho những động vật chưa mở linh trí này sợ hãi, chạy tứ tán.
Chu Diệp cảm thấy từ giờ trở đi, mình có thể thử trải nghiệm sinh hoạt của một cường giả.
Khoảng cách giữa hắn và Thanh Hư Sơn càng ngày càng xa.
Thỉnh thoảng, Chu Diệp đi đến đỉnh núi quan sát phong cảnh, thỉnh thoảng hắn lại phi hành một đoạn.
Sơ bộ tính ra, hắn đã cách Thanh Hư Sơn khoảng mấy trăm dặm.
Bỗng nhiên, Chu Diệp phát hiện trong ngọn núi ở phía trước có động tĩnh.
Chu Diệp tỏa thần niệm ra, thăm dò tình huống trước.
Phía trước là hai con yêu thú đang vật lộn.
Kỳ diệu chính là hai con yêu thú đều có tu vi Huyền Đan cảnh đỉnh phong, cũng còn chưa đạt tới Siêu Phàm Cảnh.
Chu Diệp thể nghiệm lấy tầm mắt của Thượng Đế quan sát hai vị tuyển thủ chiến đấu một cách không kiêng kỵ gì cả.
Hắn nằm ở trên một nhánh cây to, lẳng lặng nhìn, thỉnh thoảng còn đưa ra vài lời bình luận.
- Ừm, chiêu này không tệ, có chút ý tứ.
- A, đòn phản công này rất tuyệt mà!
...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất