Chương 145: Bụi cỏ này có vấn đề (2)
Nhìn hai đám lông đen chung quanh hốc mắt kia, nhìn thân hình béo tròn rồi lại nhìn động tác tay chân vụng về của đối phương kia, Chu Diệp dám khẳng định, suy đoán của bản thân là chính xác.
Thế nhưng mà, Sau khi biết được chuyện đó, hắn lại càng thêm cảnh giác.
Nghe đồn, gia hỏa này bình thường thì rất đáng yêu nhưng nếu thật sự giận lên thì còn hung tàn hơn cả sư tử hay lão hổ.
Phải nói là ảnh đế (từ ngữ chuyên môn chỉ những diễn viên xuất sắc) trong giới động vật.
Không thể bị dáng vẻ vụng về của đối phương lừa gạt.
Thần niệm của Chu Diệp di chuyển ở chung quanh đối phương, thời khắc chú ý đối phương.
Chỉ cần đối phương có cái động tác gì khác lạ, Chu Diệp hắn liền lập tức nhổ rễ chạy trốn.
- Xoạt xoạt...
Sinh vật béo tròn kia cắn đứt cây trúc, ăn đến là say sưa ngon lành.
Đến bây giờ, nó cũng giống như là không có phát hiện Chu Diệp đang đứng cách sau lưng mình khoảng mười trượng.
Chu Diệp rất cơ trí, hắn lập tức sử dụng kỹ năng Sống Tạm.
Thế là hắn cắm rễ xuống đất, thân hình khẽ lay động theo gió tựa như thực sự chỉ là một gốc cỏ dại bình thường.
Hắn rất có tự tin, ở dưới kỹ năng của huyết mạch thần kỳ bực này, sinh vật béo tròn kia tuyệt đối không có khả năng phát hiện ra bản thân.
Chỉ có điều hơi có chút khó chịu là, trong lúc sử dụng kỹ năng Sống Tạm thì thực lực của hắn cũng đã hạ thấp hai phần ba.
Cũng không phải là chuyện lớn lắm.
Sinh vật béo tròn kia chỉ có tu vi Siêu Phàm sơ kỳ, coi như thực lực của hắn chỉ còn có hai phần ba thì hẳn là cũng có thể đánh ngang tay với đối phương.
- Sột sột soạt soạt...
Có âm thanh truyền đến, Chu Diệp tập trung tinh thần.
Hắn phát hiện, sinh vật béo tròn kia đã ăn xong cây trúc và đang đi tới chỗ này.
Tư thái bá đạo kia, dáng đi xiêu xiêu vẹo vẹo kia không hề lộ ra chuyện sinh linh này là một cường giả.
- Tới gần, tới gần...
Chu Diệp phát hiện, cự ly của song phương đang không ngừng được rút ngắn.
Sinh vật béo tròn kia đi tới trước mặt Chu Diệp, nó cúi đầu dùng đôi mắt nhỏ để nhìn Chu Diệp.
- Ừm?
Sinh vật béo tròn kia nghiêng đầu, hơi nghi hoặc một chút, tựa như là đang hiếu kì vì cái gì mà nơi này lại xuất hiện một gốc cỏ dại.
Bởi vì nó biết rõ, phụ cận ngoại trừ cây trúc chính là cây trúc, căn bản không có thực vật gì khác.
Đột nhiên có một gốc cỏ dại sinh trưởng ở chỗ này, chuyện này làm cho nó cảm thấy rất kỳ quái.
Lắc đầu.
Sinh vật béo tròn kia không để ý đến Chu Diệp, nó lập tức nhấc chân đi tới phía trước.
- Bốp.
Một cước của sinh vật béo tròn kia dẫm lên Chu Diệp làm cho hắn bị đè rạp trên mặt đất.
Khuôn mặt của Chu Diệp gắt gao dán ở trên mặt đất, hắn không phục lắm.
- Mẹ kiếp. Ngươi chờ đó.
Lúc này, Chu Diệp liền muốn bộc phát tất cả thực lực, sau đó giáo dục sinh vật béo tròn kia một trận.
Nhưng mà tỉ mỉ nghĩ lại thì vẫn nên quan sát đối phương một đoạn thời gian trước rồi lại nói.
Dù sao, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Muốn đánh bại đối phương, vậy thì sẽ phải tìm hiểu xem đối phương có cái át chủ bài gì.
Sinh vật béo tròn kia đi xa, ở trong mắt Chu Diệp, chỉ còn sót một cái mông lớn đang không ngừng vặn vẹo.
Giờ phút này, hắn nhất định phải đuổi theo đối phương.
Chu Diệp nhổ rễ lên, sau đó di chuyển sợi rễ đi theo.
Hắn cố gắng đi rất nhẹ, không có phát ra bất cứ thanh âm nào.
Dù vậy tốc độ của hắn cũng rất nhanh, từ đầu đến cuối vẫn duy trì khoảng cách hai, ba trượng với sinh vật béo tròn kia.
Không phải Chu Diệp không sợ chết, mà là hắn phát hiện, ở khoảng cách này, sinh vật béo tròn kia thế mà cũng không phát hiện được hắn!
Thần niệm của bản thân còn rơi vào trên người của đối phương, mà lại chân thân của mình cũng lặng lẽ đi theo.
Cho dù có kỹ năng Sống Tạm thì đối phương cũng hẳn là đã nhận ra cái gì chứ?
Chẳng lẽ là đối phương rất có tự tin đối với thực lực của mình cho nên khinh thường xem xét xung quanh hay sao?
Trời ạ.
Xem ra bản thân không thể khinh thường thực lực của sinh vật béo tròn kia!
Trong lòng của Chu Diệp cảm thấy kinh hãi.
Hiện tại, hắn càng thêm cẩn thận nghiêm túc.
Hắn cảm thấy, bản thân phát hiện ra một bí mật ghê gớm.
Nói không chừng sinh vật béo tròn kia cũng không phải là Siêu Phàm Cảnh sơ kỳ như bề ngoài, mà có thể là Siêu Phàm cảnh hậu kỳ hoặc là Siêu Phàm Cảnh đỉnh phong.
- Ngụy trang quá giống!
Trong lòng của Chu Diệp cười lạnh.
Hắn tiếp tục lặng lẽ đi theo sinh vật béo tròn kia, muốn nhìn xem đối phương sẽ chịu được đến lúc nào mới bộc lộ ra tu vi chân thực của bản thân.
Về phần sự an toàn của bản thân, Chu Diệp vẫn tương đối có tự tin.
Tùy tiện cắm rễ trên mặt đất, với kỹ năng Sống Tạm, ai có thể hoài nghi hắn là sinh linh còn sống?
...
- Ừm...
Sinh vật béo tròn kia lắc lắc cái mông, ung dung đi tới trên sườn núi.
Ở trên sườn núi, nó đã chế tạo một cái giường bằng trúc, hai đầu giường dùng một loại dây leo đặc thù nối với hai khóm trúc.
Có thể là bởi vì một cây trúc dễ dàng đứt gãy nên những dây leo này nối với rất nhiều cây trúc.
- Kẽo kẹt ——
Sinh vật béo tròn kia nằm uỵch xuống giường, sau đó giơ chân lên trên mặt đất đá một cái, toàn bộ cái giường bắt đầu lắc lư.
Cách đó không xa, nhìn thấy cảnh này, Chu Diệp không thể không cảm thán, trí thông minh của sinh vật béo tròn này vẫn là rất cao.
Chỉ có điều, nhìn những cây trúc lung la lung lay kia, hắn rất lo lắng sinh vật béo tròn kia sẽ lập tức rơi xuống, đặt mông ngồi dưới đất.
Nghĩ nghĩ, Chu Diệp quyết định trợ giúp đối phương một cái.
Thần niệm như đao, bỗng nhiên chém trúng dây leo.
- Bộp!
Dây leo đứt gãy, giường trúc từ giữa không trung rơi xuống dưới đất.
Sinh vật béo tròn kia đặt mông ngồi dưới đất, trong mắt tràn đầy mờ mịt.
Nó quan sát một phen và phát hiện là dây leo bị đứt.
Nó lắc lắc cái mông, ung dung đứng lên, sau đó đi tới cầm dây leo bị đứt lên. Rồi, nó phát hiện, chỗ đứt của cái dây leo này vô cùng trơn nhẵn, tựa như là bị đao chém.
Có vấn đề!
Sinh vật béo tròn kia lập tức tỏ ra khẩn trương.
Cơ bắp của nó căng cứng rồi nó nằm rạp trên mặt đất quan sát chung quanh.
Nó đột nhiên cảm giác, bầu không khí xung quanh rất không thích hợp, tựa như là có người đang âm thầm quan sát nó.
Sinh vật béo tròn kia có chút luống cuống.
Bởi vì từ lúc sinh ra đến giờ, nó chưa bao giờ gặp loại chuyện này.
Lần thứ nhất có chút khẩn trương.
Sinh vật béo tròn kia nghĩ nghĩ, sau đó nhanh chân liền chạy.
Chu Diệp đang cắm rễ ở chỗ cách sinh vật béo tròn kia chỉ có hai trượng cũng ngây ra.
Ngay vừa rồi, khi phát hiện cơ bắp của sinh vật béo tròn kia căng cứng, hắn cũng coi là đối phương muốn bộc lộ thực lực, kết quả đối phương lập tức quay đầu chạy nhanh.
Chuyện này có chút ra ngoài ý định.
Chu Diệp cảm thấy, đây là đối phương đang cố ý câu dẫn mình hiện ra chân thân.
- Hừ, điêu trùng tiểu kỹ (tài chỉ đủ vẽ con giun, ý nói kỹ năng bình thường) ...
Trong lòng của Chu Diệp cảm thấy khinh thường, hắn cười lạnh.
Sau đó, hắn nhổ rễ lên, nhanh chóng đuổi theo đối phương.
Sinh vật béo tròn kia du sao cũng có tu vi Siêu Phàm Cảnh cho nên tốc độ chạy cũng rất nhanh, ở giữa rừng trúc hiện ra một tàn ảnh trắng đen xen kẽ.
Chỉ có điều tốc độ của Chu Diệp còn nhanh hơn.
Sau khi Vô Danh Thị Thối Pháp đạt tới cảnh giới tiểu thành, Chu Diệp liền phát hiện vấn đề.
Tốc độ chạy trốn của bản thân đã trở nên vô cùng kinh khủng.
Trên đường.
Sinh vật béo tròn kia phát giác không đúng.
Sau lưng, tựa hồ có sinh linh đang đuổi theo mình.
Nó bỗng nhiên quay đầu nhìn lại.
Nhưng mà phản ứng của Chu Diệp vẫn nhanh hơn nó.
Hắn lập tức cắm rễ tại chỗ!
Sinh vật béo tròn kia nghi ngờ nhìn lướt qua Chu Diệp.
Nó nhớ tới, lúc trước bản thân tựa hồ đã dẫm qua bụi cỏ này.
Mà bản thân cũng phải nhớ rõ rõ ràng chỗ vị trí của bụi cỏ này, tuyệt đối không thể nào là ở chỗ này.
Vấn đề này khá là quái dị.
Sinh vật béo tròn kia nghĩ nghĩ, quay người tiếp tục chạy.
Chu Diệp cũng tiếp tục đi theo.
Thỉnh thoảng, sinh vật béo tròn kia bỗng nhiên quay người.
Phản ứng của Chu Diệp vĩnh viễn nhanh hơn nó một tia như vậy.
Tốc độ cắm rễ của hắn cũng cứ để sinh vật kia theo không kịp.
Nhưng mà sau khi nhìn nhiều lần, sinh vật béo tròn kia phát hiện, từ đầu đến cuối, gốc cỏ dại kia vẫn cứ cách mình chỉ có hai trượng.
Bụi cỏ này có vấn đề!