Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 147: Tự mình giống như có thể qua được đối phương (1)

Chương 147: Tự mình giống như có thể qua được đối phương (1)


"Hắc hắc." Cổn Tẩu cười, nụ cười rất chất phác.
"Từ nay về sau, ngươi có chuyện gì thì trực tiếp tìm ta, Chu Diệp ta sẽ nỗ lực hết sức, giúp ngươi chống đỡ hết thảy." Chu Diệp khoác lác.
Sở dĩ dám bành trướng như vậy, là vì Chu Diệp nhìn ra tính cách của Cổn Tẩu .
Cổn Tẩu không phải cái loại ưa thích gây chuyện.
Dù cho chọc ra chuyện gì, cũng sẽ lập tức chân thành nói xin lỗi.
Chính vì vậy, Chu Diệp hắn mới dám bành trướng như thế mà khoác.
"Cổn Tẩu sẽ không mang phiền toái tới cho tiền bối ." Cổn Tẩu ngồi dưới đất, giơ tay lên trước mặt lắc lắc.
Chu Diệp có chút mất hứng nói: "Tại sao còn gọi là tiền bối, gọi ta là Chu đại ca."
"Tốt, Chu đại ca." Cổn Tẩu liền vội vàng gật đầu.
"Ừ, không tệ." Chu Diệp cuốn lên linh dược, cũng ngồi dưới đất.
Giọng nói kia, làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác trẻ nhỏ dễ dạy .
Chu Diệp ở bên trong nội tâm vẫn tương đối cảnh giác.
Hắn không ở trước mặt Cổn Tẩu mà luyện hóa gốc linh dược này.
Hắn cũng sợ Cổn Tẩu chỉ là lừa bản thân, khi mình đang luyện hóa linh dược liền đột nhiên đâm mình mấy nhát.
Mặc dù mình là Siêu Phàm cảnh trung kỳ, có thể phản ứng kịp, nhưng mà loại chuyện này hắn thật sự không muốn gặp.
Đương nhiên, cũng có thể là Chu Diệp hắn suy nghĩ nhiều.
Bất quá đi ra bên ngoài, không thể không đề phòng người khác.
Nếu như Cổn Tẩu biết rõ điều này, khẳng định sẽ hô to oan uổng.
Nó thật sự không có có ý nghĩ này.
Nó bây giờ chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chính là mong Chu đại ca mau chóng xong việc, sau đó tranh thủ thời gian ly khai lãnh địa của nó.
Như vậy, bản thân có thể tiếp tục sống hạnh phúc , cuộc đời lại nở hoa, tiêu dao thoải mái.
"Cổn Tẩu a, ngươi ở địa phương này sinh sống bao nhiêu năm rồi?" Chu Diệp khơi mào chủ đề.
"Không biết, không tính toán bao giờ, bất quá từ khi ta sinh ra, vẫn luôn ở chỗ này sinh hoạt." Cổn Tẩu thành thật trả lời.
Chu Diệp suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Chung quanh đây có sinh linh nào thường xuyên khi dễ ngươi không?"
Cổn Tẩu tuy rằng nghi hoặc Chu đại ca vì sao hỏi vấn đề này, nhưng vẫn thật thà hồi đáp: "Không a."
Chu Diệp có chút bất đắc dĩ.
Hắn tiếp tục hỏi: "Vậy chung quanh đây có sinh linh nào tu vi cao thâm một chút không? Ta chủ yếu là muốn tìm nó luận bàn một chút."
Cổn Tẩu nghe vậy, lâm vào trầm tư.
Nó cố gắng nghĩ kĩ lại, cuối cùng vẫn lắc đầu.
"Đời này ta vốn không rời xa rừng trúc, cũng chưa từng gặp qua sinh linh tu vi cao thâm nào." Cổn Tẩu hồi đáp.
Chu Diệp có chút thất vọng.
Vốn còn muốn hỏi thăm một chút xem gần đây có sinh linh tu vi cao thâm nào, sau đó bản thân đi đánh đối phương một trận, cuối cùng làm thổ phỉ .
Kết quả là, Cổn Tẩu căn bản không đi ra khỏi lãnh địa của mình.
"Chu đại ca, vì cái gì mà ngươi muốn tìm những sinh linh khác luận bàn như vậy a?" Cổn Tẩu do dự một chút, cuối cùng nhẹ giọng hỏi.
"Ài, không phải là thực lực tăng lên, muốn nghiệm chứng một chút xem bản thân mạnh như thế nào sao?" Chu Diệp thuận miệng hồi đáp.
Thực lòng hắn không nói dối, mục đích của hắn chính là cái này.
"Nguyên lai là như vậy..." Cổn Tẩu gật đầu.
"Chu đại ca ngươi có thể đi bên kia nhìn một chút, tuy rằng không biết bên kia có sinh linh tu vi cao thâm không, nhưng mà bên kia là sơn mạch, có lẽ sẽ phải có ." Cổn Tẩu chỉ vào phương xa.
Chu Diệp nhìn thoáng qua phương hướng kia, sau đó gật đầu.
"Được, vậy Cổn Tẩu huynh đệ, ta đi trước, có rảnh lại tới tìm ngươi chơi." Chu Diệp đứng lên, sau đó nói với Cổn Tẩu .
"Tốt, Chu đại ca ngươi đi thong thả ." Cổn Tẩu đứng lên, nói với Chu Diệp .
"Ừ, ta rời đi đây!"
Lập tức, Chu Diệp hóa làm một luồng ánh sáng xanh, bay về phía Cổn Tẩu vừa chỉ cho.
Cổn Tẩu nhìn Chu Diệp biến mất ở phía chân trời, triệt để nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó, nó bẻ đôi một cây trúc ở bên cạnh, nằm trên mặt đất gặm cắn.
Chu Diệp ly khai rồi, Cổn Tẩu nó rốt cuộc được khôi phục lại sinh hoạt không buồn không lo .
...
Cách đó mấy chục dặm.
Chu Diệp hạ xuống một thân cây.
Thần niệm hắn triển khai, đảo qua chung quanh, cảm thấy an toàn sau đó mới bắt đầu luyện hóa linh dược.
Gốc linh dược này ẩn giấu năng lượng hết sức đầy đủ.
"Nguyên lai là năng lượng hỏa hệ, khó trách Cổn Tẩu không luyện hóa được."
Bất quá với Chu Diệp hắn thì không thành vấn đề gì, hắn tùy tùy tiện tiện liền có thể luyện hóa gốc linh dược này.
Một khắc đồng hồ sau .
Linh dược luyện hóa xong, tăng trưởng không ít điểm tích lũy.
Chu Diệp bắt đầu đi tới chỗ sâu trong sơn mạch.
Lần này hắn đã nghĩ kỹ.
Không thể mềm lòng.
Nên làm gì, thì phải làm cái đó, nếu không sao có thể làm một thổ phỉ xứng chức?
Trong lòng của hắn, có một cái kế hoạch.
Nhất định phải làm cho đối phương xuất thủ công kích trước, bởi như vậy, Chu Diệp mới có thể tìm cớ.
Như vậy thì khi làm thổ phỉ, không có chút gánh nặng nào trong lòng.
...
Sơn mạch kéo dài vô tận, nhìn không tới điểm cuối.
Khi Chu Diệp đang phi hành , thường xuyên gặp được ngọn núi cao tới ngàn trượng.
Hắn dùng thần niệm quét qua, tìm tòi sinh linh Siêu Phàm cảnh .
Giữa núi non, sinh linh Huyền Đan cảnh tương đối nhiều, nhưng mà Siêu Phàm cảnh, Chu Diệp tạm thời không gặp được bất cứ kẻ nào.
Hắn cảm giác chắc là do hôm nay vận khí không được tốt lắm.
Sau khi suy nghĩ một chút, chuyển dời mục tiêu.
Hắn bắt đầu tìm kiếm linh dược.
Ý niệm trong đầu tùy ý quét qua, có thể phát hiện vài gốc linh dược.
Phẩm giai mặc dù chỉ là Linh cấp, có điều thịt muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt.
Chu Diệp không chút khách khí, lập tức lách mình tiến tới bên cạnh linh dược , trực tiếp nhổ cả rễ lên, sau đó luyện hóa.
Linh dược Linh cấp chỉ có thể cung cấp rất ít điểm tích lũy.
Bất quá Chu Diệp đã rất thỏa mãn.
Hắn tiếp tục bay về nơi sâu hơn trong sơn mạch .
Càng vào sâu hơn, thì hắn phát hiện tu vi các sinh linh càng cao hơn.
Sinh linh Huyền Đan cảnh , thỉnh thoảng liền có thể gặp gỡ một cái.
Về phần Siêu Phàm, Chu Diệp vẫn không gặp được kẻ nào.
Ngay khi Chu Diệp trầm tư , thì trong thần niệm đột nhiên xuất hiện một cây linh dược.
Địa cấp hạ phẩm, niên đại khoảng chừng hơn chín trăm năm , thêm vài năm nữa đoán chừng sẽ đột phá một ngàn.
Chu Diệp lúc này bay đi.
Vị trí linh dược là ở bên cạnh một con sông nhỏ.
Gốc linh dược này là một đóa hoa băng màu xanh nhạt, năm cánh hoa của nó làm cho người ta cảm thấy như đang nhìn một khối băng được điêu khắc thành hoa, trên thân cũng hiện đầy gai ngược dùng để bảo vệ bản thân .
Nhưng mà những cái gai ngược lần này không có tác dụng gì.
Nên bị luyện hóa, thì kiểu gì cũng bị luyện hóa.
Chu Diệp đi đến trước mặt linh dược, trực tiếp nâng lên lá nhọn chuẩn bị chặt xuống linh dược, sau đó hấp thu.
Nhưng ngay khi lá cỏ muốn chạm vào linh dược thì Chu Diệp liền cảm giác được bên trong sông nhỏ có động tĩnh.
Lúc này.
Chu Diệp cảm giác không đúng, rễ cây của hắn cong lên, trực tiếp nhảy ra khỏi chỗ cũ.
"Bùm!"
Vị trí hắn vừa mới đứng lúc nãy, lập tức bị một bọc nước có màu xanh nhạt đánh trúng, sau đó, bọc nước màu xanh nhạt trực tiếp ngưng kết thành băng, đến cả mặt đất cũng bị đóng băng lại.
"'Rầm Ào Ào' —— "
Trong dòng sông nhỏ, bọt nước văng khắp nơi, một cái đầu cực lớn thò ra khỏi mặt nước.
Chu Diệp ngẩng đầu nhìn lên, liền cảm thấy trái tim nhỏ kinh hoàng.
Đây là một con cự xà toàn thân có màu xanh nhạt, lân phiến trên người bị ánh mặt trời chiếu rọi xuống phản chiếu lại rất nhiều vầng sáng chói lọi.
Nó thoạt nhìn rất giống như một con cự xà được điêu khắc bằng băng.
"Xì xì xì!"
Cự Xà nhìn về phía Chu Diệp, phát ra âm thanh bén nhọn, mở ra miệng lớn dính máu uy hiếp Chu Diệp.
Chu Diệp tạm thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn đột nhiên phát hiện, con băng xà này cũng giống như mình, đều là Siêu Phàm trung kỳ.
Như vậy có hai lựa chọn.
Khô máu hoặc là chạy trốn.
"Xì xì xì!"
Thấy Chu Diệp không có động tĩnh gì, băng xà có chút tức giận, lúc này gào thét một tiếng, đưa ra lời cảnh cáo.
"Lập tức ly khai!"
Chu Diệp nhìn băng xà, lại nhìn sang gốc linh dược, ở trong nội tâm đó vô cùng mâu thuẫn.
Lên!
Lúc này, Chu Diệp quyết định hành động.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất